Chương 70

5.4K 228 1
                                    

Về đến nhà, ta đem hành lý chỉnh lý một chút, Tiểu Kiệt mua ho ta một cái điện thoại, nói như sẽ dễ liên lạc với ta.

Ta đột nhiên nhớ tới, phải viết mail cho Philip.

Viết mail, tắm rửa sạch sẽ, đang muốn đi ngủ một chút thì, điện thoại reo.

"Bảo bối, ngươi trở về có tốt không?" Là Philip.

"Ân, tốt." Ta nói.

"Vậy là tốt rồi, đi máy bay có mệt không?" Hắn hỏi.

"Có một chút, đang muốn đi ngủ." Ta ngáp một cái.

"Được rồi, vậy ngươi nhanh ngủ đi, ta đến Đài Loan sẽ liên lạc với ngươi." Hắn nói.

Cúp điện thoại, ta nằm trên giường, rất nhanh ngủ thiếp đi.

Khi tỉnh lại đã là buổi chiều.

Ta thấy điện thoại có một tin nhắn của Tiểu Kiệt, nói buổi tối muốn cùng bạn gái của hắn cùng nhau về nhà ăn.

Ta gọi điện thoại cho hắn, hỏi hắn khi nào thì về nhà, nói buổi tối ta sẽ nấu ăn chờ hai người trở về.

Lúc sau ta xuống siêu thị xuống lầu mua một chút đồ, ta phải nói, đồ ăn ở Đài Loan vừa tiện lợi lại rất tốt.

Xuất ngoại thực sự sẽ làm người ta biến thành đảm đang, trở về ta mới phát hiện, bản thân đã có biện pháp "Biến" ra 4 món ăn và 1 món canh dành cho 3 người ăn.

Ta lại nghĩ tới khoảng thời gian sống cùng lão sư.

Chúng ta luôn luôn cùng nhau ngồi bên bàn cơm, ăn những món ăn nàng nấu, bất quá trong bát của đối phương, luôn luôn đầy ắp những món ăn gắp cho đối phương.

Kia thật là một loại hạnh phúc khi quan tâm lẫn nhau.

"Hiện tại, ngươi sẽ cùng ai ăn cơm? Có người bên cạnh ngươi sao? Hay là ngươi chỉ có một mình?" Ta hỏi vấn đề không có người trả lời.

Không quá lâu, Tiểu Kiệt dẫn một cô gái vào nhà.

"Tỷ, chúng ta đã về." Hắn vừa vào cửa đã nói.

"Hảo, có thể ăn." Ta vừa bưng canh đi ra đi ra vừa nói.

"Oa! Ngươi xuất ngoại sẽ biến thành đảm đang như vậy, thật tốt." Hắn chảy nước miếng nhìn một bàn ăn trước mặt.

"Ngươi không giới thiệu một chút sao?" Ta nhìn cô gái có khuôn mặt thanh tú đứng bên cạnh nói.

"A, nàng là bạn gái của, Lam Hâm, Lam trong màu lam, Hâm trong hâm mộ." Hắn nói.

"Xin chào, ta là Lam Hâm, ta nghe Tiểu Kiệt nói rất nhiều chuyện về ngươi." Nàng cười nói, vươn tay tới bắt tay ta một chút.

"Ha ha, vậy sao, đến đây đi, vừa ăn vừa nói a." Ta bắt chuyện nói nàng ngồi xuống, giục mọi người ăn cơm.

Bữa cơm diễn ra trong bầu không khí thoải mái vui vẻ.

Ta biết nàng là học muội nhỏ hơn Tiểu Kiệt hai lớp, sau khi tốt nghiệp thì làm việc ở phòng cấp cứu.

"Sao lại chọn làm ở phòng cấp cứu?" Ta hiếu kỳ hỏi.

[BHTT] Edit - PS 143,7  - StruggledogWhere stories live. Discover now