Chương 25

8K 360 21
                                    

Thời gian đó, hình như chúng ta "Danh chính ngôn thuận" trở nên mờ ám.

Tại trường học, ta vẫn là cùng nàng duy trì khoảng cách an toàn, luôn luôn đợi lúc không có sinh viên mới đi văn phòng, ta nghĩ đối với ta như vậy đều tốt. Mọi người lời ra tiếng vào là rất kinh khủng.

Chỉ là chúng ta gọi điện thoại nhiều hơn, cùng nhau đi ăn cũng nhiều hơn trước đây.

Có lẽ vì biết lão sư sẽ không ghét ta, được rồi, có một loại như là nhận dược kim bài miễn tử thị sủng mà kiêu, khi cùng lão sư ở chung, ta hình như cũng không câu nệ như trước đây.

Trước khi học kỳ một kết thúc, ta cùng nàng đã quen thuộc đến độ có thể nói giỡn. Đương nhiên, ta cũng bình an vượt qua kì kiểm tra.

Cuộc đời sinh viên của ta còn lại nữa năm cuối cùng.

Mà câu hỏi thường xuyên đọng bên mép ta, chính là "Chúng ta cùng một chỗ có được hay không?"

Bất quá đương nhiên, mỗi lần nàng đều là cười xoa mặt ta nói: "Nếu như ngươi lớn hơn 15 tuổi ta đồng ý với ngươi."

Cũng đôi khi nàng sẽ nói: "Ta trước đây sao lại không biết ngươi sẽ xấu xa như vậy? Đều bị vẻ bề ngoài của ngươi đánh lừa."

Hoặc là "Ta ngay từ đầu có thì nhìn lầm ngươi có phải không? Sao lại có chút cảm giác hối hận?"

Nhưng ta biết nàng chỉ là nói giỡn, ánh mắt cùng biểu tình của nàng hoàn toàn không có như vậy.

Thời gian vui sướng luôn luôn đặc biệt qua rất nhanh, học kỳ hai khai giảng không lâu, tháng tư ta thi TOEFL.

Tuy rằng ta hầu như mỗi ngày ổn định ôn bài dưới sự giám sát của lão sư cũng có tiến độ, thế nhưng vẫn là khẩn trương a!

Đối với cuộc thi, ta thủy chung là không có tự tin, hơn nữa cũng sợ thi không tốt làm lão sư thất vọng, cho nên một tuần trước khi cuộc thi bắt đầu ta trở nên bồn chồn lo lắng.

"Nếu như ta thi không tốt, lão sư sẽ không để ý tới ta sao?" Ta dựa vào trên bàn trong văn phòng dùng ánh mắt vô tội hỏi.

"Sẽ a, thi không tốt thì đem ngươi đá ra ngoài." Ngữ khí của lão sư mang uy hiếp nói.

"A...Ta bản thân thu dọn một chút tự chạy đi được rồi." Ta tự ủ rũ nói.

"A, như vậy sẽ từ bỏ?" Lão sư cố ý nói như vậy.

"Ha, được rồi được rồi, ta sẽ thi tốt." Ta thật là tiêu chuẩn "Không chịu nổi kích thích".

"Tin tưởng ta, ngươi sẽ ổn thôi, reading, listening and speaking của ngươi vốn cũng không tệ, writing cũng tiến bộ đến đủ trình độ, hơn nữa trước đó người còn có một trận mạc danh kỳ diệu chuyên tâm, cũng đem không ít trọng điểm ngữ pháp đều nhớ kỹ, đối với bản thân tự tin một chút đi." Lão sư nhìn ta nói.

"Ta là hay khẩn trương." Ta bắt đầu xấu xa.

"Vậy muốn như thế nào mới có thể không khẩn trương?" Nàng hỏi ta.

"Chúng ta cùng một chỗ ta sẽ không khẩn trương." Ta bắt đầu xấu xa hơn.

"Giỏi thật." Nàng trừng mắt liếc ta.

[BHTT] Edit - PS 143,7  - StruggledogWhere stories live. Discover now