" Đây bất quá là nô tì góp chút ý kiến thôi, nghĩ đến suy nghĩ của Hoàng thượng nhất định là chu toàn hơn của nô tỳ rất nhiều." Cố Vân Yên cụp mắt khiêm tốn nói.

Tiêu Dục cười nhưng không nói, xem như thầm chấp nhận Cố Vân Yên thuyết phục, ngược lại nhìn về phía Nhị hoàng tử nói:"Hạo Nhi sắp đi 'hoàng tử sở' (nơi đọc sách của hoàng tử) học bài, phụ hoàng chuẩn bị tìm hai nam đồng tuổi xấp xỉ ngươi để làm thư đồng cho ngươi. Hạo Nhi có thích không?"

Nhị hoàng tử ngẩng đầu chớp mắt to, đầu tiên là gãi gãi đầu, sau đó ngửa tay nhỏ bé, vẻ mặt mê mang nói:"Thư đồng trong lời Phụ hoàng nói dùng tới để làm gì ?"

Nghe vậy, Tiêu Dục không khỏi bật cười, sau đó giải thích :"Thư đồng chính là ban ngày cùng Hạo Nhi học bài ở hoàng tử sở. Bổi tối lại cùng Hạo Nhi ở tại Trường Xuân cung. Trong tình huống nguy cấp còn có thể bảo hộ tính mạng Hạo Nhi."

Nhị hoàng tử suy tư nói:"Có phải là thư đồng mỗi ngày đều làm bạn ở bên người Hạo Nhi. Hạo Nhi cùng với hắn sớm chiều ở chung một chỗ?"

Tiêu Dục gật đầu," So với lời Hạo Nhi nói không khác lắm."

Nhị hoàng tử tay nhỏ bé chống má, bỗng nhiên hưng phấn nói:"Ân! Hạo Nhi rất thích. Hạo Nhi muốn đệ đệ làm thư đồng cho Hạo Nhi. Như vậy Hạo Nhi có thể cùng đệ đệ ở chung một chỗ, chiếu cố đệ đệ, bảo hộ đệ đệ ."

Cố Vân Yên lắc đầu bật cười nói:"Hạo Nhi ngốc. Tiểu Tứ Nhi còn nhỏ, làm sao làm thư đồng của ngươi được. Tiểu Tứ Nhi còn phải qua hai năm nữa mới có thể cùng ngươi đi hoàng tử sở học bài."

Nghe được lời nói của Cố Vân Yên, Nhị hoàng tử mặt lộ vẻ mất mát, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhíu lại.

"Ngoài đệ đệ ra Hạo Nhi còn hy vọng ai tới làm thư đồng cho ngươi?" Tiêu Dục lại nói tiếp.

Tiêu Dục nói vừa xong, Nhị hoàng tử lại tiếp tục lâm vào trầm tư. Rối rắm một hồi, phút chốc hai mắt sáng ngời, cao hứng nói:"Hạo Nhi nghĩ ra rồi. Hạo Nhi nhiều ngày không gặp Lăng biểu ca, Hạo Nhi rất nhớ hắn. Hạo Nhi muốn để Lăng biểu ca cùng Hạo Nhi làm bạn đọc."

Tiêu Dục nhất thời không nhớ tới Lăng biểu ca trong miệng Nhị hoàng tử là người phương nào, không tự chủ được nhìn về phía Cố Vân Yên.

Cố Vân Yên ở phía sau tiếp nhận ánh mắt Tiêu Dục, ôn nhu giải thích nghi hoặc :"Trước đó vài ngày, khi nương cùng tẩu tử vào cung thăm nô tì, đem trưởng tử của huynh trưởng-Cố Lăng vào theo. Sau đó Hoàng thượng còn ban cho nương cùng tẩu tử vật trang sức vô giá, Hoàng thượng còn có ấn tượng không?"

Nghe vậy, Tiêu Dục nhớ lại một lần cảnh tượng hôm đó. Trong trí nhớ Cố Lăng cùng Cố Trì có vài phần giống nhau, tuổi tuy nhỏ nhưng cũng nhìn ra được tính tình sáng sủa, ngôn hành cử chỉ hào phóng khôn khéo. Tiêu Dục nghĩ, không khỏi vuốt cằm nói: " Nhi tử của huynh trưởng ngươi thật là không tệ. Ngày khác đưa hắn tiến cung, để trẫm hảo hảo nhìn một cái."

Nghe được Tiêu Dục nói như thế, Cố Vân Yên tâm đang treo lơ lửng hạ xuống hơn phân nửa. Xem biểu tình Tiêu Dục hiện tại liền biết hắn đối với Cố Lăng ấn tượng không tệ. Đợi đến khi Cố Lăng tiến cung cho Tiêu Dục xem qua, chỉ cần không ra cái chuyện ngoài ý muốn gì, như vậy chuyện Cố Lăng trở thành thư đồng của Nhị hoàng tử liền chắc chắn mười phần.

[Hoàn] Sủng Phi Thượng Vị Ký [Edit] - Mạch Thượng Phù TôWhere stories live. Discover now