---------------------dpctg---------------------

-Trình Hâm àk con vào ăn tối đi rồi giúp sơ cho các em ngủ nha- Ngọc Bích( sơ) từ trong bếp nói vọng ra.

-Vâng con vào ngay đây- Trình Hâm đang chơi với các em ngoài phòng khách nghe sơ gọi thì trả lời rồi bước vào bếp.

-Sơ dọn cơm xong rồi đó con mau ăn đi. Con cho các em ngủ xong thì cũng đi nghỉ sớm đi nha.

Sau khi ăn xong, rồi cho các em ngủ thì Trình Hâm về phòng rồi học bài cho đến khuya.

-Trình Hâm àk đã khuya rồi sao con không đi ngủ sớm đi thức khuya như vậy không tốt cho sức khỏe đâu- Sơ làm việc xong đi ngang qua thấy phòng cậu còn sáng đèn liền vào trong hỏi.

-Con còn 1 số bài tập chưa làm nên con định làm xong rồi mới ngủ, thôi sơ đi ngủ trước đi đừng lo cho con.

-Ta thấy con không nên đi làm thêm nữa đâu nguyên 1 ngày đi học đã mệt tối còn phải đi làm thêm rồi về phụ ta chăm sóc các em nữa như vậy ta lo là sức khỏe của con sẽ không chịu nổi.

-Con không sao đâu vì vậy sơ đừng lo lắng quá với lại con định làm hết tuần này rồi xin nghỉ tại chỉ còn 2 tuần nữa là con thi Đại học rồi.

-Ừ ta thấy con tính vậy cũng được.

-Sơ àk con muốn cám ơn sơ về việc người đã cưu mang, quan tâm chăm sóc con từ nhỏ cho đến giờ. Con cũng muốn xin lỗi sơ vì đã làm cho sơ phải lo lắng cho con- Nói xong cậu buồn hẳn đi.

-Thằng bé ngốc này ta coi con và các em ở đây như là con ruột của ta vậy ta chỉ mong sau này các con có thể trở thành 1 người tài giỏi và thành công trong cuộc sống.

-Còn con ta mong rằng con có thể thành công trong công việc có được 1 tương lai tươi sáng và tìm lại được gia đình của mình.

-Dạ con biết rồi con cám ơn sơ thôi sơ về phòng ngủ sớm đi đã khuya rồi đó.

-Ừk thôi ta về phòng nghỉ con làm bài xong thỳ đi nghỉ sớm đi không thì sẽ bệnh đó.

----------------------dpctg----------------------

Sáng sớm hôm sau là 1 ngày đẹp trời ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp căn phòng cùng những cơn gió nhẹ nhàng thoảng qua làm cho mùi của hoa oải hương lan tỏa khắp căn phòng của Thiên Tỉ.
Hôm nay cậu không hiểu vì lý do gì mà đã dậy rất sớm sửa soạn quần áo để chuẩn bị đến công ty bắt đầu 1 công việc mới rồi xuống nhà ăn sáng. Sau đó liền phóng xe 1 mạch đến công ty.

-Mau gọi thư ký Dịch vào phòng gặp tôi- Tuấn Khải ra lệnh.

"Cốc cốc cốc"

-Vào đi.

-Vương tổng ngài gọi tôi.

-Cậu cầm xấp hồ sơ này xem qua, sau đó thống kê lại các số liệu trong đây rồi thống kê và điều chỉnh các cuộc họp trong tuần này cho tôi cuối ngày phải nộp lại bản báo cáo cho tôi nếu khônh làm xong thỳ không được về đâu đó.

-Sao nhiều vậy trong 1 ngày tôi làm sao có thể hoàn thành được chứ với lại hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm vẫn chưa biết gì mà.

-Cậu yên tâm đi 1 lát nữa sẽ có người tới hướng dẫn cho cậu cách làm.

-Nhưng...

-Không nhưng nhị gì hết đây là việc của cấp trên giao cho cậu thì cậu phải làm, mà chẳng phải hôm qua có người nói nhận tiền lương của công ty thì sẽ cống hiến sức lực và trí thông minh cho công ty sao. Đây chẳng phải là lúc để chứng minh câu nói đó sao.

-Anh...anh được thôi làm thì làm- Nói rồi cậu liền đi ra ngoài.

Anh không hiểu tại sao mỗi khi nhìn thấy cậu tâm trạng của anh lại trở nên rất tốt. Từ trước đến giờ luôn có rất nhiều cô gái bám víu lấy anh nhưng 1 chút quan tâm đến họ đều không có. Nhưng khi lần đầu tiên gặp cậu thì tim anh dường như bị lỡ 1 nhịp, anh cảm thấy cậu không giống như những người đàn bà đó chỉ biết bám lấy anh vì cái gia sản nhà anh. Chưa có 1 người nào dám chửi anh và chê tiền của anh như cậu điều đó làm cho anh cảm thấy rất thú vị. Còn cậu thì sau khi ra khỏi phòng làm việc của anh liền nhìn xấp hồ sơ mà không khóc ra nước mắt.

"Có lẽ mình phải ở lại cho đến tối thỳ mới có thể làm xong công việc mà tên Vương bát đản đó giao cho quá. Sao tôi khổ vậy trời chỉ mới là ngày đầu tiên đi làm thôi mà" Cậu suy nghĩ.

Đến trưa Vương Nguyên cùng Chí Hoành đến Vương Đại để cùng Vương Tuấn Khải ăn trưa thì đi ngang qua bàn làm việc của cậu, nhìn thấy cậu Vương Nguyên liền hét toáng lên.

-Là cậu sao?

-A.. chào cậu tôi là thư ký của Vương tổng vừa mới vào làm hôm nay xin hỏi cậu là.

-Àk tôi là Vương Nguyên em trai của Tuấn khải.

-Tôi nhớ ra cậu rồi cậu là người hôm qua lái xe tông vào tôi.

-Anh lái xe tông phải cậu ấy. Thật là không hiểu tại sao Vương tổng lại đưa xe cho anh lái nữa vừa tội cho chiếc xe vừa tội cho người bị anh tông phải- Chí Hoành nghe Vương nguyên và Thiên Tỉ nói thì hiểu ra được phần nào liền buông lời trêu ghẹo.

-Này nhóc có im ngay cho anh nói chuyện không hả-Vương Nguyên bị ghẹo liền quay ngược lại chọc tức Chí Hoành.

Hạnh Phúc Khi Chúng Ta Bên Nhau( Khải Thiên)Where stories live. Discover now