Quyển 1: Thiên Sinh Mị Kiếp. Chương 14

Start from the beginning
                                    

Nàng nhắm mắt lại, run lên nhè nhẹ khi đôi môi hắn di chuyển xuống đôi gò bồng đảo của nàng. Thiên Nhan lạ lùng nghĩ, nàng không có bao giờ có cảm giác kích thích như vậy khi làm chuyện này,... không lẽ là thân thể này chính là yêu thương người nam nhân này thật sự?

"A!!"

Thiên Nhan kêu nhẹ, Âu Dương Thần Dật không hiểu sao lại cắn nhẹ vào nơi mẫn cảm của mình. Dịch từ nơi tư mật ồ ạt chảy ra, nàng thất kinh, làm sao vậy? thân thể của nàng dưới bàn tay ma quỷ của hắn tại sao lại trở nên mẫn cảm như thế. Nàng rên rỉ:

"Ngươi... đừng cắn vào đó, đừng chạm vào nơi đó a~~"

"Nhan Nhi, nàng có biết vì sao ta lại biết rõ nơi mẫn cảm của nàng như thế không? chính vì, ngày trước, ta cùng nàng đã làm tất cả các bước rồi, chỉ còn thiếu bước cuối cùng mà thôi!"

Thiên Nhan rùng mình, nàng trước đây rất phóng đãng trong chuyện này, nhưng là, với mỗi người nam nhân nàng chỉ làm một lần duy nhất. tới nay vẫn vậy, trừ Sênh Tiêu Mặc ra,... như thế này,... nàng không phải sẽ bị hắn bỡn đến chết sao?

"Âu Dương, ngươi mau bỏ cấm chú đi, làm như thế này thật là không thoải mái."

"Nhan Nhi, nàng lại tinh ranh hơn rồi, nhưng được thôi, ta sẽ thả nàng ra, trước hết, ta phải làm cho nàng không thể dời đi cái đã!"

Nói xong, Âu Dương Thần Dật nhanh chóng đưa hai ngón tay vào nơi tư mật đã ướt át hoa dịch của nàng, khuấy đảo.

"A,... ngươi đừng làm như thế,... a~~ ta"

Cảm thấy thân thể đã có thể cử động, Thiên Nhan muốn đẩy hắn ra và chạy đi nhưng lí trí không thể thắng được phản xạ của thân thể. Mà trí óc của nàng cũng bị thứ gì đó điều khiển, nửa người dưới còn đong đưa kết hợp, làm cho tay của hắn đi vào sâu hơn.

Vòng tay ngọc ngà đưa lên cuốn lấy cổ của Âu Dương Thần Dật, nửa người dưới đung đưa dữ dội. không lâu, Âu Dương Thần Dật còn tiếp tục đưa thêm một ngón tay nữa vào. Giọng nói của hắn vang lên, khan khan nhuốm màu tình dục:

"Nhan nhi, nàng xem đi, nơi đó của nàng thật lớn, có khi ta đưa cả bàn tay vào cũng vừa ấy chứ?"

Thiên Nhan trong vô thức nghe theo lời hắn cúi xuống nhìn, rất rõ ràng hiện trước mắt nàng là hoa huyệt của nàng căng đến tận cùng, cắn nuốt tới bốn ngón tay thô to của hắn. Khoái cảm cùng đau đớn dâng tràn, nàng rên rỉ:

"Âu Dương, a~~ thoải mái quá!! Thêm nữa đi, cho ta nhiều hơn nữa, thoải mái quá a~~"

Âu Dương Thần Dật thây nàng vô cùng sảng khoái dưới thân mình thì cười :

"Nhan nhi, nói xem, nàng có muốn ta hay không?"

"Có!!! Nhan nhi muốn, Âu Dương, mau cho ta~~"

Thần Dật cười cười, rút mấy ngón tay ra, cười đến mê hoặc, nói vào tai nàng:

"Nhan nhi muốn ư? Nhưng mà ta không muốn cho thì sao?"

Ham muốn đến tột đỉnh lại bị hắn đi ra khỏi cơ thể, nàng cau mày, nhìn xuống hạ thân thô to bằng cả cổ tay đang sưng tím của hắn. Quá thô to rồi! nếu hắn đi vào có thể nơi đó của nàng sẽ rách mất. Nhưng mà thân thể trống rỗng làm nàng vô cùng khó chịu, nàng rướn người, đưa hoa huyệt của nàng lại gần côn thịt của hắn.

Chưa đưa vào đến một nửa, thân thể của nàng đã đau đến căng rách, nàng dừng lại ở đó mà tự luật động. Âu Dương Thần Dật thấy nàng như vậy thì cúi xuống, thì thầm vào tai nàng:

"Nhan nhi, mau cho hết vào đi! Sẽ rất sảng khoái đó!!"

Thiên Nhan ngay lập tức lắc đầu, cắn môi:

"Không được, quá to, của ta quá căng rồi, sẽ rách mất!"

Thấy không dụ dỗ được nàng, hắn đưa hai tay bắt lấy bờ mông căng tròn của nàng, nhanh chóng đẩy mạnh:

"AAAAAAAAAA!"

Thiên Nhan hét to, nơi đó đau đớn kịch liệt truyền đến làm nàng đau đớn không dứt. Nhưng mà lạ là, nó không có rách ra, cũng không sướt sát mà trở nên căng ra đón nhận, hơn nữa khi côn thịt thô to của Âu Dương Thần Dật luật động bên trong, Thiên Nhan còn cảm nhận được khoái cảm tột đỉnh đánh úp.

"Nàng biết vì sao nơi đó của nàng không rách không? ha ha, nàng làm sao có thể rách ra được? thân thể nàng càng nhiều lại nhận càng nhiều. ngày đó còn có thể nhận được trước sau hai tay ta cơ mà! Ha! Nàng lại cũng không rõ vì sao thân thể nàng lại chảy ra hoa dịch kích tình như vậy?"

Hắn cố tình không nói ra. Nàng vốn đâu có biết gì về thân thể này chứ? Nàng lắc đầu, ánh mắt mờ mịt:

"Không phải ta là hoa thần sao?"

"Đúng vậy, nhưng nàng không chỉ là Hoa thần, nàng còn là Mị Thần nữa! rất sảng khoái phải không? nói cho ta nghe?"

"Ưm, đúng vậy, Âu Dương, thật sảng khoái!!"

Như một đứa trẻ, hắn nói gì nàng lặp lại y như vậy. Nhưng mà, hắn đúng là ác ma. Hết một lần lại đến một lần, nàng bị hắn làm cho tới khi mệt mỏi mà ngất đi, thần lực cũng cạn kiệt vì chữa trị thân thể. Này đã là 3 ngày sau. Tên Âu Dương Thần Dật này cũng quá là khỏe mạnh rồi, nàng cũng coi như là một vị thần, dùng thần lực chống đỡ mà hắn cũng hành cho nàng ngất đi được

Q#<>

(Đồng nhân Hoa Thiên Cốt)                          Thần Ma chi tranh (Hoàn)Where stories live. Discover now