Chương 23

203 38 44
                                    

France bực bội rới khỏi phòng y tế với vết thương đã lành lại. Hắn chưa bao giờ thấy nhục như hôm nay, nhất định hắn phải cho UK trả giá cho những hành động mà y đà làm cũng như những lời y đã thốt ra

Y nghĩ y là ai mà giám cả gan bật lại hắn cơ chứ

Nếu UK đã muốn chơi một cuộc cái cược, France hắn không ngần ngại tham gia đâu. Thật muốn bẻ gãy mấy cái tứ chi để y khỏi đi long nhong làm loạn nữa, hắn cũng nghỉ có nên cắt luôn lưỡi của y đi không để ý khỏi mở mồm ra được câuu nào

Hắn vừa đi vừa suy ra đủ thứ trong đầu. Rồi đang nghĩ tới UK thì y cũng xuất hiện luôn. Y đứng lại, hai người đứng đối diện nhìn nhau, ánh mặt lộ rõ vẻ không ưa gì đối phương. Họ lườm nhau muốn cháy máy

UK không thèm chấp, y đi thẳng vào phòng giáo viên để mình tên già trâu đứng ngoài đó. France sôi máu, UK nhìn hắn như kiểu nhìn một thằng con nít mới lên ba trong khi UK chỉ hơn hắn có vài năm chứ mấy

Nếu không phải bên trong phòng giáo viên kia còn có nhiều người khác thì hắn đã dùng "Vũ công" tấn công y từ vừa nãy rồi

(ờ thì bạn nào đọc cái thiết kế của France và Fran rồi sẽ biết năng lực của 2 ổng có liên quan đến vẽ và sáng tạo. Từ những bức vẽ đó cho phép France triều hồi mấy cái thứ mà ổng đã vẽ trên giấy có màu không thì còn tùy nhưng chỉ dùng được 1 lần. Còn đối với Fran-giờ đang là một mảnh linh hồn bám UK ấy thì thức tỉnh hoàn toàn rồi nên dùng đi dùng lại nhiều lần được. Đặc điểm chung của cả 2 là nếu không có sổ tay hay bức phác dự phòng thì không thể sử dụng thức tỉnh - đã thêm và chỉnh sửa sự thức tỉnh)

Hắn tạm nuốt cơn tức xuống, hắn sẽ tính sổ vào giờ ăn trưa sau. Bây giờ nếu hắn mà không nên lớp thì thế nào UN cũng sẽ cắt nguồn cung cấp nguyên, vật liệu cho hắn. UN không chỉ đơn thuần là hiệu trưởng của cả cái trường này, y cũng còn quá nhiều thứ bí ẩn và hắn thì không dại đụng trực tiếp vào y và khiến UN tức giận. Hậu quả của lần đầu là quá nhiều với hắn rồi

Sau giờ học đầu tiên, hắn di chuyển tới lớp dạy lí thuyết. France từ khung cửa sổ bắt gặp Ame và một người đàm ông với mắt tóc màu xanh tím cùng bộ đồ không thể nào mà cổ hơn. Điều làm hắn chú ý là đôi mắt giống hệt UN của người đàn ông. Chỉ toàn một màu đen

France nheo mắt, hắn quan tâm làm cái thá gì cơ chứ. Chả có ai rảnh mà để ý. Mà cũng sắp tới lúc rồi

Chỉ đợi tới giờ ăn trưa, France phóng một mạch ra khỏi lớp, cải bản mặt của hắm không chỉ khiến học sinh sợ hãi mà còn khiến cái giáo viên khác lo ngại

UK cũng vừa mới rời lớp học, linh cảm của y mách bảo mình sắp gặp phải một thằng thích chơi ngu. Cơn ngứa tay khiến các ngón tay của y dật dật. Cảm giác này y chỉ từ lúc đến đây chỉ có đúng một thằng duy nhất và UK biết chính xác đó là ai

Lần này lại gặp nhau nhưng mà là ở trước phòng thầy hiệu phó EU. Ánh mắt khinh bỉ mà hai người dành cho đối phương không bao giờ dứt. France lên tiếng

- Ta đã suy nghĩ một lúc, nếu đã nhất quyết muốn chấm dứt thì ta phải trả hết ân oán với nhau cái đã

- Khỏi nói nhiều đi điều kiện là gì

(countryhumans) Đi tới thế giới tiểu thuyết Where stories live. Discover now