51: Những gì khởi đầu với sự bất chính ắt phải được củng cố bằng tội lỗi

832 82 19
                                    

"Things bad begun make strong themselves by ill." - Macbeth (Act 3, Scene 2)

---------

Thợ gõ: Dờ

Sau khi hồi ức vừa kết thúc, chuông cửa vang lên.

Biên Thành đứng dậy đi ra nhận đồ ăn cho bữa tối, Văn Địch ngồi bên bàn, trong lòng trào lên một thứ cảm xúc không biết là kinh ngạc hay sợ hãi.

Cậu thử tưởng tượng ra dáng vẻ tươi cười khen ngợi đồ ăn mẹ nấu như bao đứa trẻ bình thường khác của Biên Thành, cậu tưởng tượng rất khó khăn.

Hóa ra giáo sư còn có một mặt như vậy.

Biên Thành cầm túi đồ ăn vào nhà, thấy người ngồi ở bàn ăn cứ nhìn mình chằm chằm thì hỏi sao vậy.

Văn Địch lắc đầu: "Có thêm kiến thức mới về lòng người."

Biên Thành gọi thằng nhóc đang xem hoạt hình ra, tuy Giang Vũ xem rất chăm chú nhưng nghe thấy tên mình là lập tức đi ra ngay, ngồi xuống ghế thật ngay ngắn.

Biên Thành đưa phần cơm của nó ra, nó tách đũa rồi bắt đầu ăn rất nghiêm túc. Văn Địch nhìn thấy dáng vẻ ăn cơm đầy nề nếp của nó, động tác này khiến người ta mất đi sự thèm ăn. Cậu thoáng thấy được sự tương tự nào đó về huyết thống gia đình.

Biên Thành đã chứng minh điều cậu nghĩ là đúng, bắt đầu làm ra động tác ăn cơm giống hệt như đang soi gương với Giang Vũ. Sau khi ăn xong, ba người thu dọn hộp cơm, Giang Vũ lấy quyển sách sưu tầm từ trong tủ sách ở phòng khách ra rồi vội vàng giơ lên: "Anh ơi, xem này!"

Văn Địch tò mò đưa tay đón lấy và mở quyển sách của Giang Vũ ra xem, trên đó dán rất nhiều cỏ bốn lá.

Biên Thành giải thích với cậu: "Thằng bé thích sưu tầm những thứ như vậy."

Giang Vũ vui vẻ lật từng trang một, những chiếc lá được dán rất ngay ngắn: "Cuối cùng cũng dán đầy rồi!"

Văn Địch tưởng rằng Biên Thành sẽ khen ngợi vài câu hoặc ít nhất cũng gật đầu gì đó, kết quả là anh nói với em trai đầy nghiêm nghị: "Gấp sách lại, chúng ta cần nói chuyện một chút."

Hiếm khi Giang Vũ mới thấy vẻ mặt này của anh trai, nó gấp quyển sách lại, cảm giác như mình đã làm sai chuyện gì đó nhưng không biết sai ở đâu.

"Chúng ta cần phải đổi trường học khác." Biên Thành nói.

Văn Địch tỏ ra tán thành. Cho dù là vì lý do muốn bồi dưỡng sở thích hay vì Giang Vũ thích hoạt động của câu lạc bộ thì cũng không thể tiếp tục ở lại ngôi trường này được nữa.

Phản ứng của Giang Vũ vượt xa dự đoán của hai người. Bình thường thằng bé hay nhẫn nhịn chịu đựng, bị uất ức cũng có thể vui vẻ lại ngay, thế nhưng lúc này nó phản đối quyết liệt: "Không được."

"Trường học đó không phù hợp với em," Biên Thành nói: "Chúng ta đổi sang trường khác tốt hơn."

Không biết là Giang Vũ nghe không hiểu hay ngoan cố, nó lặp lại: "Không được."

Đứa trẻ này luôn rất ngoan ngoãn nghe lời, Biên Thành cũng thấy khó hiểu: "Tại sao?"

"Ở đó có bạn."

11.[Đam Mỹ/Completed] Đừng học tiến sĩ, sẽ hết độc thân - LlosaWhere stories live. Discover now