Ngoại truyện 5 • Truyền đèn (1)

5.7K 288 28
                                    

Nha môn Tri phủ Quảng Châu, Quảng Đông, năm Nguyên Thú thứ ba mươi ba.

Trời vừa tờ mờ sáng, trống kêu oan ở trước cửa nha môn Tri phủ đã bị gõ vang, người đánh trống kêu oan quỳ sụp xuống khi cánh cửa được mở ra, hô lên: "Oan quá! Cầu xin đại nhân giải oan!"

Nha dịch báo lại án oan, Tri phủ Quảng Châu vội vàng khoác áo đi giày, đội mũ cánh chuồn vào, thần thái gấp gáp đi vào công đường nhìn quanh khắp nơi, thấy một bà lão tóc trắng xóa đang đứng dưới công đường, mà bên ngoài có chừng mười người đang đứng hóng hớt.

Tri phủ chụp kinh đường mộc lên gõ xuống: "Dưới đường là người nơi nào đến trạng cáo bổn quan?"

Bà lão run rẩy quỳ xuống, "Dân phụ Lưu thị, là người thôn Lâm gia, huyện Thanh Viễn, cầu xin đại nhân giải oan cho ta."

Tri phủ: "Có đơn kiện không?"

Bà lão lấy đơn kiện ra: "Mời đại nhân xem."

Nha địch đem tờ đơn lên đường án, Tri phủ Quảng Châu trông khoảng chừng hai bảy, hai tám tuổi, da dẻ trắng trẻo nhưng mắt mày nhuộm đầy vẻ cương nghị chính trực, hắn cầm lấy đơn kiện xem cẩn thận, sau đó hỏi sư gia, rốt cuộc cũng biết bà lão đến báo án gì.

Hai năm trước, thôn Lâm gia huyện Thanh Viễn có xảy ra một vụ án giết vợ chặt đầu, hung thủ chính là con trai của bà lão họ Lưu dưới công đường - Lâm Đại.

Lâm Đại này vốn là một thương nhân vân du bốn phương, thường xuyên ra ngoài làm ăn buôn bán, tích góp cho gia sản, coi như là một phú hộ nổi tiếng ở địa phương, cho nên có cơ hội cưới con gái của một hộ giàu có khác trong huyện.

Vợ của Lâm Đại xinh đẹp như hoa, chồng không ở nhà quanh năm, trong nhà chỉ có mẹ chồng không quan tâm mọi chuyện và một cô em chồng còn nhỏ tuổi, người anh rể thì đang khổ đọc ở thư viện, không ai dạy dỗ nàng ta, cho nên hành vi cử chỉ có hơi lẳng lơ phóng túng, khó tránh khỏi những lời đồn đại từ hàng xóm, vì thế mà mỗi lần Lâm Đại về nhà đều sẽ cãi nhau với nàng ta, cãi xong thì đến quán rượu nhậu say mèm.

Vợ chồng không hòa thuận, mười dặm tám hướng đều biết điều đó.

Sư gia: "Hai năm trước, Lâm Đại vừa đi bán hàng về, tới nhà nghe được mấy lời đồn nhảm nhí, nhưng lời lẽ lại rất đâu ra đấy, đến tướng mạo của gian phu còn có thể miêu tả được, hắn ta không khỏi tức giận, lại cãi một trận lớn với vợ mình, còn xuống tay với vợ. Tính tình của Đàm thị này cũng không dễ đối phó, lập tức làm ầm ĩ lên, dọn dẹp hành lý về nhà mẹ đẻ, hàng xóm ở quê đều có thể làm chứng."

Không tới hai ngày, Lâm Đại đã đến nhà cha mẹ vợ cầu xin Đàm thị trở về nhà.

Ban đầu Đàm thị không muốn, người trong nhà phải khuyên can mãi nàng ta mới gật đầu bằng lòng, ngày hôm sau theo Lâm Đại về nhà, trên đường lại xảy ra lục đục, Đàm thị không ngừng nói khích Lâm Đại, tuyên bố nàng ta sẽ bẩm báo quan phủ để ly hôn với Lâm Đại, Lâm Đại giận quá nên giết chết nàng ta, sau đó trốn khỏi hiện trường, ngày hôm sau đã bị bắt.

"Đêm mà Lâm Đại bỏ chạy khỏi Đàm thị, có tên thợ săn phát hiện ra một cái xác phụ nữ không có đầu nằm trên con đường không ai lui tới, thế là chạy đi báo quan. Trùng hợp thay có người nhà mẹ đẻ của Đàm thị làm việc ở Huyện nha, nhìn thấy quần áo, trang sức và vóc dáng của cái xác kia tương tự với Đàm thị, bèn phái người tức tốc chạy đến nhà họ Lâm hỏi thăm, không thấy bóng dáng Đàm thị đâu mới dám khẳng định thân phận của các xác nữ không đầu kia."

[EDIT] Đếm ngược thời gian sống sótWhere stories live. Discover now