Chương 47

10.4K 882 379
                                    

Triệu phủ.

Tạ thị vừa xem sổ sách trong ngoài phủ sau một quý vừa gảy bàn tính, trước tầm tay có thư nhà đến từ Lưỡng Giang.

Triệu Bá Ung cầm thư lên mở ra xem: "Nhà chúng ta chỉ có Nhị lang là giống bà nhất, tài tính sổ không ai bì nổi."

Triệu gia Nhị lang Triệu Trọng Cẩm đang làm việc ở Diêm thiết ty, năm trước được điều đi Lưỡng Giang, thành tích không thể nói là xuất sắc nhưng cũng khá đẹp, chờ đến khi kết thúc nhiệm kỳ chắc hắn có một suất vào thẳng Tam ty, không vớt được phó sứ thì cũng phải là phán quan.

Tạ thị: "Gần đây ông có quan tâm đến Tam lang và Tứ lang không đấy?"

Triệu Bá Ung: "Sao thế? Bệnh của Tứ lang lại tái phát à?"

Tạ thị lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Sao ông không hỏi Tam lang?"

Triệu Bá Ung bật cười: "Thân thế Tam lang cường tráng, đầu óc cũng linh hoạt, thân thủ đánh khắp thiên hạ này không ai sánh bằng, sức tự vệ có thừa. Nó không đi bắt nạt người ta là tôi an tâm rồi. Trái lại là Tứ lang, gần đây trời vào đông lạnh giá, con nó đóng cửa cực khổ học hành, hai tai không nghe chuyện bên ngoài, không nên học quá mệt mà để đổ bệnh mới đúng."

Tạ thị cau mày: "Gần đây Kinh Đô không ổn định đúng không?"

Triệu Bá Ung nghe vậy, biểu cảm trên mặt nhạt đi một chút: "Đại án Hoài Nam không phải chuyện đùa, dính líu đến Tĩnh vương nhưng lại không thể giết Tĩnh Vương, nỗi căm ghét và tức giận mà bệ hạ tích lũy nhiều năm sẽ bị kích thích vào mai kia thôi, không ai có thể làm nó lắng xuống được, chỉ có giết chóc, đổ máu đủ nhiều mới khiến cho bệ hạ lấy lại lý trí."

Tạ thị nghe mà kinh hãi: "Lại là đại ngục sao?"

Triệu Bá Ung: "So với thuở đầu bệ hạ lên ngôi, thì đây là đại ngục cực kỳ hung hiểm."

Tạ thị: "Phải cảnh cáo Nhị lang và Tam lang, nhất định không được để bị cuốn vào... Gần đây Đại lang cũng đi sớm về trễ, chẳng lẽ là gặp chuyện gì rồi?"

Triệu Bá Ung: "Nó là cận vệ của Thiên tử, nghe lệnh làm việc, đại án không thể ảnh hưởng đến nó."

Tạ thị thở phào nhẹ nhõm, nhìn chằm chằm sổ sách một hồi lâu mà một chữ cũng chẳng thể chui vào đầu, do dự mãi mới hỏi: "Đứa trẻ kia... Ta nghe nói lúc trước được nhận chức Phủ dụ sứ đến Hoài Nam tra án, cuối cùng lật quan trường Hoài Nam long trời lở đất, nhưng đã lâu rồi không nghe được tin tức gì, bây giờ thế nào rồi?"

"Nó thậm chí rút lui an toàn, không màng quan tâm đến nữa." Triệu Bá Ung nhắc đến Triệu Bạch Ngư, biểu cảm và tâm trạng đều trở nên phức tạp. "Để ý đến nó làm gì?"

Tạ thì cười một tiếng: "Tùy tiện hỏi thôi mà."

Đôi vợ chồng hơn hai mươi năm nhỏ giọng nói với nhau đôi lời, bỗng dưng Triệu Trường Phong bước vào phòng, sắc mặt hơi kì lạ. Tạ thị nhìn thấy con trai cả trước, vội vàng ra hiệu cho Triệu Bá Ung nhìn về phía sau.

Triệu Trường Phong chào hỏi: "Cha, mẹ."

Triệu Bá Ung chắp tay sau lưng: "Có chuyện gì?"

[EDIT] Đếm ngược thời gian sống sótWhere stories live. Discover now