Chương 37

11.4K 892 536
                                    

Note: nhắc cho ai bị rối bùm bum, đầu chương này có flashback về khoảng thời gian đầu dịch bệnh một tí nha!!!

.
.
.

Nhà mẹ của Tạ thị là đại nho ở vùng Dương Châu, chưa nói đến đào mận khắp thiên hạ, nhưng cả phủ Dương Châu này hơn nửa là học sinh của con cháu Tạ thị. Vậy nên hai đường quan thương đều dùng được, các dòng tộc ở địa phương, bọn cường hào ác bá lẫn trăm họ cũng rất tôn trọng Tạ thị, không ai ngu ngốc mà đi đắc tội bọn họ cả.

Dương Châu sầm uất, là lựa chọn đầu tiên của dân chạy nạn, nhưng Tri phủ sợ phiền toán nên từ sớm đã sai người chặn trên đường cái để ngăn dân bị nạn vào, xua đuổi đến những huyện khác như Giang Dương, dân bị nạn đuổi cũng không đi, nhưng cũng chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi xây dựng một khu tái định cư ở cùng bình nguyên bên ngoài thành.

Triệu Ngọc Tranh đến Dương Châu ở lại Tạ gia, tìm người hỏi thăm tình hình dân bị nạn, biết được chuyện Tri phủ Dương Châu Tiêu Vấn Sách xua đuổi dân bị nạn thì vô cùng tức giận, từ mình đến khu tái định cư hỏi dò, chuẩn bị ghi nhớ sự việc này, chờ đến lúc hồi Kinh sẽ nói lại cho cha hắn, để Triệu tế chấp tố cáo Tiêu Vấn Sách.

Xem xong thảm trạng của dân, Triệu Ngọc Tranh quyết định mở kho cứu trợ thiên tai.

Hàng cháo mở ngay tại khu dân bị nạn nằm đối diện với hàng cháo cứu trợ của quan phủ, nếu không phải nhờ nhà ngoại hắn là đại nho địa phương, cha lại là nhất phẩm đương triều, Tiêu Vấn Sách đã đập cái hàng cháo của Triệu Ngọc Tranh từ lâu rồi.

Mở một hàng cháo nấu cháo đặc hơn ở ngay chỗ quan phủ cứu trợ thiên tai, không phải là công khai tát vào mặt gã một cú sao?

Tiếc là bối cảnh của Triệu Ngọc Tranh hùng hậu, mặt mũi Tiêu Vấn Sách bị đánh bầm dập mà vẫn phải cười xòa, trong lòng Triệu Ngọc Tranh khinh thường Tiêu Vấn Sách bè lũ xu nịnh, nhưng cũng không trực tiếp vạch trần.

Hắn nhanh chóng xin ông ngoại cho ra mặt, triệu tập phú thương ở phủ Dương Châu gom góp tiền từ thiện, đồng thời viết thư cho Thái tử, cầu xin một ân điển, nói là phú thương địa phương cứu trợ thiên tai nào góp khoản nhiều nhất, vị trí Hoàng thương Hoài Nam năm sau để người đó tới ngồi.

Các phú thương địa phương nghe tiếng động lòng, thi nhau chen chúc tới.

Chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi thôi mà đã góp được xấp xủ bảy trăm ngàn lượng cứu trợ thiên tai, bấy giờ Triệu Ngọc Tranh được coi như là người đại diện cho số tiền quyên góp đó, đem gần một triệu lượng bạc toàn bộ quyên cho phủ Dương Châu.

Tiêu Vấn Sách vừa nghe đã thấy vui, những lời phàn nàn vì Triệu Ngọc Tranh không chừa mặt mũi cho mình bị gã nuốt hết vào bụng, nhất thời hóa thành tán thưởng, tự tay viết giấy khen ngợi, trong tấu chương về thiên tai lần này cũng khen không ngớt lời, tên của Triệu Ngọc Tranh đặt ngay hàng đầu, vô cùng nổi bật.

Tấu chương gửi về Kinh Đô, rơi vào tay Thái tử.

Thái tử vung bút một cái, thứ hạng của Triệu Ngọc Tranh tăng lên vài thứ tự nữa, trở thành một trong những nhà hảo tâm xuất sắc đã cống hiến cho thiên tai ở Hoài Nam, đây sẽ là một điểm cộng rất lớn vào phẩm chất đạo đức khi học sinh tham gia khoa thi năm tới.

[EDIT] Đếm ngược thời gian sống sótNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ