Chương 39

11.5K 873 177
                                    

Có người mật báo Lữ Lương Sĩ nắm giữ bằng chứng gã tham ô tiền thuế của dân, Tư Mã Kiêu mới tỉnh ngộ.

Gã chưa từng xem cái tên thất phẩm Huyện lệnh Lữ Lương Sĩ tham lam, nhát gan lại còn ngu xuẩn dốt nát này ra gì, vậy nên không kịp thời phát hiện phụ nữ được đưa vào cơ bản đều đi ra từ một lò dạy dỗ của Lữ Lương Sĩ.

Không biết bao nhiêu lần, Tư Mã Kiêu ngồi xử lý sổ sách ngay trước mặt những người phụ nữ tự xưng là mình không biết chữ kia.

Những người phụ nữ hậu trạch mà gã cho rằng nhu nhược như cành lá hương bồ lại lén lút sao chép sổ sách, cũng có bản lĩnh lặng lẽ tuồn số sổ sách đó ra ngoài, mãi đến khi Lữ Lương Sĩ dùng nó để uy hiếp, gã mới phát hiện ra.

Gã và Tiêu Vấn Sách đều bị Lữ Lương Sĩ ngu ngốc kia bày kế, từ lúc thẩm vấn trên công đường, xem xét lại vụ án, suy nghĩ kĩ lạ, cuối cùng Tư Mã Kiêu cũng hiểu.

Khâm sai kia và Trịnh Sở Chi là cùng một phe, bọn họ lợi dụng tình bộ hạ cũ, bắt tay lừa đảo Lữ Lương Sĩ, vạch ra một đường cho lão đi. Lữ Lương Sĩ lại là người ngu, bị mắc lừa thôi không nói, còn kéo theo cả Tiêu Vấn Sách vào trong cái bẫy mà Khâm sai đã sắp đặt sẵn.

Tuy mặt mũi bị vạch trần một cách độc địa, nhưng sổ sách trong tay Lữ Lương Sĩ mới là quan trọng nhất.

Tư Mã Kiêu phái người diệt khẩu Lữ Lương Sĩ, nhưng lại ám sát thất bại, mấy ngày sau trong lòng vẫn hoảng sợ, biết rằng bất cứ lúc nào cũng có thể bị tịch thu tài sản thậm chí diệt tộc nhanh chóng ép cho gã phát điên lên được.

Ăn ngủ không yên nhiều ngày, Tư Mã Kiêu đột nhiên phát hiện, Khâm sai chẳng những không nhắm vào gã, trái lại bắt tham nghị quan dưới quyền An Hoài Đức, mà còn liều lĩnh vạch trần vụ án cả nhà Hoàng thương Giang Nam bị giết?

Tư Mã Kiêu vừa vui mừng vì sự chú ý của Khâm sai đã dời đi, vừa lo lắng An Hoài Đức làm liên lụy Đông cung, đưa thư xuyên đêm đến Từ Châu chất vấn. Còn chưa chờ được thư hồi âm của An Hoài Đức, thì có nha dịch trong nhà lao đến mật báo, nỗ lực ám sát Lữ Lương Sĩ thất bài vì Tôn Phụ Ất đã ra tay.

"Quan tham nghị họ Tôn kia thề bảo đảm cho Lữ Lương Sĩ một mạng mới moi ra được chỗ giấu sổ sách ngài tham ô tiền thuế của dân bao năm qua trong miệng lão."

Nghe vậy, đuôi mắt Tư Mã Kiêu giật lên một cái: "Ngươi không nghe lầm chứ?"

Nha dịch cẩn thận đáp: "Tiểu nhân dám lấy mạng mình ra bảo đảm! Thích khách vào trong lao giết người, ta không chạy kịp nên trốn vào chồng cỏ của một phòng giam, tặc tử họ Tôn và Lữ Lương Sĩ nói gì tôi cũng nghe hết, còn biết được sổ sách giấu ở đâu."

"Ở đâu?"

Nha dịch cười òa: "Đô tào đại nhân, Khâm sai đại nhân sắp đến lúc quay về Kinh Đô phục mệnh* rồi, vị trí Huyện lệnh Giang Dương sẽ trống, trước kia tiểu nhân nghe sư gia nói quan tứ phẩm trở lên là có thể tiến cử người khác vào chỗ thiếu, ngài xem..."

(*) Phục mệnh: báo cáo lại sau khi chấp hành mệnh lệnh

"Nếu như ngươi nói sự thật, sổ sách cũng an toàn về tay bổn quan, thì không ai tranh với ngươi chức Huyện lệnh đâu."

[EDIT] Đếm ngược thời gian sống sótWhere stories live. Discover now