Chương 125: Họ đang sống hạnh phúc mà....

Start from the beginning
                                    

"Em không tin đâu! lúc nãy em thấy anh ta cứa con dao kia vào cổ anh em!" nhưng cô bé lại lắc đầu nguầy nguậy, biểu cảm như thể bản thân đã bị lừa dối.

"chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, chúng ta ngồi nói chuyện đàng hoàng đi!" An vẫn cố gắng giải thích, cậu không tin anh Quân sẽ cố ý đả thương tùy ý.

"Nhóc nghĩ mấy tên oán linh kiểu ấy còn giữ nổi lí trí không mà đòi nói đạo lí hả? ngây thơ vừa thôi" Nam nói rồi nâng gót chạy đến tấn công tên oán linh kia.

"Quyên! mau ra khỏi ảo cảnh này!" anh hai của con bé lập tức quát lớn nhưng Quyên lại chẳng hề nhúc nhích, cực kì ngang bướng muốn ở lại đây cùng anh.

An cực kì bối rối đứng từ xa nhìn ba thân ảnh lao vào nhau đánh đấm, từng cú đấm bôm bốp, mùi máu gỉ sét hay là mùi tanh hôi đều hòa huyện thật rõ nét. 

"Rốt cuộc tại sao lại đánh nhau chứ..." An khó hiểu vô cùng, rõ ràng mục đích họ đến đây không phải để gây chiến mà là tìm kiếm thêm thông tin của những đứa trẻ mất tích kia mà.

Tên oán linh này cũng thật mạnh quá, có thể tạo ra ảo cảnh lâu đến mức này thì cũng không phải dạng vừa một chút nào. Nhưng hắn bị vấy bẩn nặng đến thế nhưng linh hồn của em gái hắn lại chẳng hề nhuốm chàm.

"Những kẻ dám bén mảng đến nơi này không phải họ đều phải chết!" tiếng gầm rú méo mó thoát ra từ hắn kia, âm khí nơi đây đã lạnh lại càng thêm lạnh.

"Quyên! bọn anh đến đây để tìm hiểu thông tin của những đứa trẻ mất tích! không phải để làm hại ai cả! mau kêu anh em dừng lại đi!" An gần như gầm lên, gân xanh trên trán cậu căng chặt nhảy dựng.

Cô bé lập tức bối rối, ánh mắt bé nhỏ trằn trọc nhìn về phía anh hai mình như cầu sự giúp đỡ.

Quyên không biết phải làm thế nào cả, nếu em bảo anh mình dừng thì chắc chắn anh ấy sẽ dừng nhưng còn hai người kia thì sao? dường như cả ba đang bị mùi máu tanh trong trận chiến nuốt chửng, chưa chắc gì họ sẽ không tấn công anh cô bé cả.

"Anh lấy gì đảm bảo họ không làm hại anh của em chứ?" Quyên dè chừng nói.

"Anh có thể làm bất kì điều gì để có được sự tin tưởng của em" An đinh ninh nói.

"Không cần phải làm lố lên như vậy, anh trai, anh hãy kêu họ dừng tấn công trước đi, chúng ta đều lùi một bước để cùng nhau nói chuyện đàng hoàng" Quyên nói.

Quân dù đang đánh nhau nhưng cậu cũng có thể nghe họ nói, Quân quay sang nhắc Nam rằng cả hai phải chuẩn bị dừng tay thôi. 

Nhưng chưa có tiếng nói của cô bé kia thì Quân và Nam vẫn chưa dám dừng tay, vì lỡ đâu đây là một cái bẫy rập, khi họ vừa dừng một khắc sẽ bị chém bay đầu thì sao.

"Anh hai! anh mau dừng lại đi" tiếng nói khẩn thiết mang đầy sự non nớt cất lên, cứ nghĩ sẽ không có tác dụng trước hành động hung hăng của tên oán linh kia thế mà hắn lại thực sự bắt đầu thả chậm tốc độ rồi dừng lại.

"Anh Quân!" An vừa dứt câu thì hành động của Nam và Quân cũng dừng lại ngay tức khắc.

Dù là đã dừng đánh nhau nhưng dáng vẻ như muốn lao vào vặt đầu đối phương xuống của hai phe vẫn đang diễn ra.

DUYÊN ÂM (tình trai, BL)Where stories live. Discover now