Ốc đảo- Chương 8.3 - Không có người yêu thích

231 22 6
                                    


/Không có người yêu thích/


Mưa tạnh cũng có nghĩa là thời tiết sắp chuyển lạnh, vừa mới nói khi nào rảnh sẽ mời Hoàng Nhân Tuấn ăn tối thì nhiệm vụ trên tay bằng mắt thường có thể thấy bắt đầu nhiều hơn.

Trợ lý gõ cửa bưng cà phê vào: "Giám đốc, quý mới nhất..."

Lý Đế Nỗ xoa bóp ấn đường, lại là quý mới, còn anh thế mà kế hoạch gì cũng chưa làm. Tình yêu thật sự rất ảnh hưởng đến hiệu suất công việc.

"Còn phần phản hồi của thị trường thì sao, gửi qua cho tôi xem"

"Đã gửi cho ngài rồi..."-Lý Đế Nỗ có chút xấu hổ, che mặt hít sâu một hơi.

"Được rồi, tôi biết rồi, cậu đi làm việc đi"

Có lẽ phải đem vấn đề của Chung Thần Lạc gác qua một bên một thời gian. Cũng tốt, để cả hai bình tĩnh yên lặng một thời gian. Lý Đế Nỗ làm thêm giờ, trợ lý cũng ở bên ngoài cùng anh, mặc dù anh đã nói không cần để ý anh, anh bên này cái gì vẫn đều chưa làm xong. Trợ lý giúp anh đi mua cơm trở về rồi ngập ngừng hỏi anh có chuyện gì sao, gần đây thoạt nhìn rất mệt mỏi, dù sao nhìn có vẻ cũng không phải mệt mỏi vì công việc.

"Chuyện gia đình"-Khung ảnh trên bàn giám đốc chưa ai thấy phần mặt trước, cũng không biết là ai, nhưng mà trợ lý đoán có lẽ hẳn là chuyện liên quan đến người trong khung ảnh.

Vẫn là ấn phẩm dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên bán chạy nhất, bộ truyện tranh lần này ký hợp đồng với một họa sĩ mới, bản thân đã rất nổi tiếng, tổng biên tập gửi báo cáo dự toán tăng mấy vạn cuốn, Lý Đế Nỗ xoay bút tự hỏi một chút. Dưới tầng lầu lại bắt đầu phát "Sunny Day", Lý Đế Nỗ trước khi về nhà ghé vào mua một chai nước ngọt, anh gõ vào mặt quầy để đánh thức chủ cửa hàng đang ngủ, có thể đổi ca khác khác được không, nghe mãi có chút chán ngấy.

"Năm tệ, tự quét mã thanh toán"-Ông chủ bấm mã QR trên tủ kính rồi nằm úp xuống tiếp tục đi ngủ.

Một đứa trẻ lúc trước anh đến thăm gửi tin nhắn nói cuối tuần sẽ đi học trường đại học, trước khi khai giảng thì muốn nhắn báo cho anh một tiếng. Lý Đế Nỗ lật lại danh sách, là đứa nhỏ đã trúng tuyển vào trường học cũ của anh. Sau khi trả lời tin nhắn xong lật lại thì thấy tin nhắn của Chung Thần Lạc trong hộp thư, anh nhấn nút lưu giữ rồi đặt điện thoại xuống.

Chậm rãi.

Này vừa chậm thì anh bận rộn trong gần một tuần, khung tin nhắn trò chuyện giữa anh và Hoàng Nhân Tuấn cũng chìm xuống, còn đỉnh phía trên là khung tin nhắn trò chuyện với các ban ngành. Tổng biên tập và các biên tập cũng bắt đầu nháo nhào ồn ào, cái gì mà nhân viên mảng thiết kế hiện tại đang xin nghỉ cho nên không đủ người, bên ngoài thì làm quá xấu, bộ Nghệ thuật đặt nhiệm vụ cũng quá cao.

Quầy lễ tân gọi điện đến, nói có người đang tìm anh, là một đứa trẻ.

Khi Lý Đế Nỗ đi ra ngoài thì mới biết là đứa trẻ được nhận vào trường cũ của anh, vì ở cùng thành phố, trước khi cậu ấy đến trường thì bà nội nói mang một ít táo tàu đến tặng cho Lý tiên sinh và phải nhớ ân tình của Lý tiên sinh. Lý Đế Nỗ cùng cậu bé nói chuyện một lúc, hỏi một chút về việc học và cuộc sống rồi nói nếu có vấn đề gì thì có thể liên lạc với anh, sau đó tiễn người xuống lầu, ở trong đại sảnh ôm một chút rồi tạm biệt, nào hay biết lúc này Chung Thần Lạc lại đến, Chung Thần Lạc không phải không muốn gặp lại anh sao?

Jenle/Nole - Ốc ĐảoWhere stories live. Discover now