Nguyền Ái.

81 6 2
                                    

  Tại lãnh thổ rộng lớn, Cung điện uy nga
Khốn khiếp!!!!
Muzan hất tung cuốn chiếu thư của thám báo...làm tất cả các quan thần dưới triều đường đều quỳ gối, khép nép...
  Bệ Hạ...xin người giữ gìn Long thể... xin Bệ Hạ bớt giận...
  Kokushibou cùng tất cả quan thần can ngăn. Muzan cố kìm nén lại cảm xúc của mình, nói với giọng thật sát khí nhưng cũng chẳng mảy may tức giận nữa...
Phải...Trẫm không nên tức giận làm gì,  hắn quả nhiên lợi dụng lúc này...Dự Dao vừa khai quốc còn nhiều thứ chưa chỉnh đốn...
Đột Quyết ngoài mặt muốn liên minh với chúng ta nhưng lại ngấm ngầm muốn thâu tóm toàn bộ...
  Tanjirou...đáng khen cho ngươi...cuộc chiến này sẽ còn kéo dài đây...
  Hoàng thái tử đâu rồi.
 
  Cả ba đại quan thần Kokushibou, Douma và Akaza quỳ gối, chắp tay..
Bẩm Bệ Hạ...Hoàng Thái Tử Điện Hạ, ngài ấy đang du tuần quân ra cửa Tây Bắc để thám thính quân doanh cùng với Gyokko và Hantengu ạ...
  Muzan dẫu sao vẫn rất tin tưởng và tự hào về đứa con trai này của mình. Hắn gật nhẹ đầu, ngồi xuống long toạ.
Tốt...Trẫm yên tâm về nó, Kokushibo, Douma, Akaza...ba Khanh tiếp tục huấn luyện quân mã, chỉnh đốn quân lương...

Chúng thần tuân mệnh Bệ Hạ, vạn tuế.

Daki, Khanh tiếp tục huấn luyện đội nữ ám binh tinh nhuệ, sẽ cần cho mùa sau đó.

Thần xin nhận mệnh lệnh của Bệ Hạ, Bệ Hạ vạn tuế.

Gyutarou, đại quân độc nhân đó khanh tiếp quản, huấn luyện thêm nhiều đại quân dưới trướng.

Thần tuân mệnh Bệ Hạ, Bệ Hạ vạn tuế.

Mấy năm nay, thuế tô của dân chúng, miễn giảm đi...coi Như cho chúng ân huệ...
Tất cả các quan đại thần quỳ gối, khấu đầu.
Bệ Hạ anh minh, dân chúng sẽ thật là xúc động và cảm tạ ân đức của người thưa Bệ Hạ...
  Muzan cười nhẹ...
Phải...cảm tạ ân đức...Ngươi hãy chờ xem Kamado Tanjirou...Đích thân Trẫm sẽ chém thủ cấp của nhà ngươi.
Vừa nhìn về phía xa xa, tay hắn đã bóp chặt lại quả táo làm cho quả táo nát vụn đến nhỏ nước ra...
______________________________
Thật là mệt mỏi...
Muzan tháo nhẹ khố đai ra, một người phụ nữ mặc y phục trang trọng nhẹ nhàng cởi nhẹ long bào từ đằng sau...
Bệ Hạ vất vả rồi...
  Là Nakime, nàng ta trong bộ trang phục sao cho xứng tầm với Hoàng Đế của Dự Dao. Muzan cười trừ, hắn vuốt nhẹ râu.
Hoàng hậu...Nàng nhìn xem, đầu tóc của Trẫm đã bạc gần quá rồi...Trẫm có lẽ cũng gần sắp không trụ được nữa.
  Nakime nhẹ nhàng dìu Muzan ngồi xuống bên giường, nàng ta lau nhẹ trên trán của Hoàng Đế, lau đi những giọt mồ hôi thấm mệt, sau những buổi chính sự.
Bệ Hạ...người đừng nói vậy mà...Đối với Thần thiếp, người vẫn phong độ, và  đầy sức sống như ngày nào mà...
Thần thiếp sẽ luôn ở đây, luôn bên cạnh người...
  Muzan gật gù, như nhớ ra chuyện gì...
Naomi...con bé đâu rồi, Trẫm lâu rồi không gặp nó...
  Nakime lắc nhẹ đầu.
Naomi...Nó muốn đi du ngoạn một khoảng thời gian ngoài kia...Bệ Hạ hãy an tâm, thần thiếp đã phải những thuộc hạ cao cường nhất bên cạnh con bé...
  Muzan nằm nhẹ xuống giường, nói với giọng có chút buồn ngủ.
Vậy cũng tốt, con bé nên hiểu biết nhiều điều hơn...Coi như là học hỏi vậy...Trẫm cũng mệt rồi...Nàng về cũng đi...
  Nakime nắm nhẹ tay của Muzan.
Thần thiếp không về đâu...đêm nay, Thần thiếp muốn ở lại đây cùng người.
Đã lâu rồi, hai ta không ở riêng với nhau như lúc này...
  Muzan ngồi dậy, hắn đưa đôi mắt Đỏ nhìn vào đôi mắt cam hạt dẻ kia của nàng thật đầy trìu mến.
Nàng cô đơn sao...Trẫm xin lỗi vì đã để nàng đợi chờ quá lâu như thế...Nào, lại đây...lại đây với Trẫm...
 
Nhưng Bệ Hạ, chẳng phải người....

 [KNY] Thiên Tình Sử... Nhật Hoa Chi TruyệnWhere stories live. Discover now