Chương 22: Một hai ba người gỗ!

1.3K 183 6
                                    

Quách Hiểu Ba lớn như vậy nhưng số lần chụp ảnh lại rất hiếm. Lần cuối cùng anh ta chụp ảnh chính thức là khi tốt nghiệp đại học. Giáo sư trong trường đại học thường nói rằng Quách Hiểu Ba không chín chắn trong mọi việc anh ta làm, điều này sẽ ảnh hưởng tới việc phát triển sự nghiệp sau này.

Bây giờ lại bị một vòng tròn máy ảnh vây lại, dò hỏi họ tên và tuổi tác, hỏi xem liệu anh ta có phải là thiếu gia của tập đoàn mới nổi nào không.

Quách Hiểu Ba bị ánh đèn flash chiếu vào làm cho đôi mắt muốn mở ra cũng không được, nắm chặt chiếc ví đựng tiền xu trong tay, nhìn vừa khổ sở vừa đáng thương. Anh ta thực sự muốn mở to mắt và nói với giáo sư đại học của mình:

Thầy mau đến mà xem, thời của Quách Hiểu Ba đang đến!

01

Trung tâm Nghệ thuật được Thành phố A đặc biệt xây dựng để tổ chức các cuộc triển lãm nghệ thuật lớn. Toàn bộ tòa nhà là sự giao thoa giữa nghệ thuật và thời đại, sự kết hợp giữa phương Đông và phương Tây. Nó đã giành được giải thưởng kiến trúc vào năm ngoái.

Nhưng trong mắt người bình thường, đặc biệt là trong mắt Vương Nhất Bác, tòa nhà này chỉ có thể được miêu tả là một thứ khốn kiếp. Lần thứ ba đi ngang qua tác phẩm điêu khắc bằng xi măng ở cửa, Vương Nhất Bác cuối cùng phát hiện ra rằng mình đã đi một vòng tròn, và cậu không thể tìm thấy lối ra sau khi chạy một vòng như vậy.

Ngay khi phát hiện ra tình huống này, cậu đã nhìn thấy Tiêu Chiến đang đứng dựa vào cửa nghịch điện thoại di động, không có đi đâu cả.

Tiêu Chiến hôm nay mặc một thân màu trắng, thật sự có thể dễ dàng phát hiện ra, chính là do Vương Nhất Bác vừa vội vàng vừa lo lắng nên mới không nhìn thấy.

Cảm giác này giống như khi Vương Nhất Bác tham gia cuộc thi chạy 10.000 mét, chạy như rắn không đầu, nhưng nhìn thấy Tiêu Chiến đứng cách đó không xa lại chấp nhận chịu thua.

Bởi vì chạy quá nhanh, lúc này lồng ngực của Vương Nhất Bác cũng phập phồng kịch liệt. Cậu lau mồ hôi trên trán, vừa đi về phía Tiêu Chiến vừa thở hổn hển.

Trước đây cậu có thể lập tức lao vào vòng tay của Tiêu Chiến, nhưng bây giờ cậu cần phải suy nghĩ kỹ từng bước đi của mình.

Những gì Quách Hiểu Ba nói có đúng hay không? Tại sao Tiêu Chiến không rời đi ngay lập tức? Tình bạn mà cậu từng vỗ ngực bảo đảm đã xấu đi rồi sao?

Mối quan hệ của Vương Nhất Bác luôn chậm chạp như bát nước không bao giờ sôi. Cậu đặt mọi người xung quanh mình vào một vị trí cố định, không bao giờ trộn lẫn với những mối quan hệ khác, và cậu cũng không để ý rằng sự quan tâm của cậu đã vượt quá mức bình thường.

Nước có vẻ hơi ấm nhưng thực ra lại đang sôi sùng sục, chính cậu là người làm đổ bát nước, người châm ngòi cho Tiêu Chiến, cũng chính cậu là người đã lôi kéo tình cảm của người khác mà không hề hay biết.

Vương Nhất Bác điều chỉnh lại nhịp thở, trên khóe mắt rơi xuống một giọt mồ hôi, cuối cùng bước đến trước mặt Tiêu Chiến.

PHÂN TÍCH TÍNH KHẢ THI CỦA VIỆC BAO DƯỠNG (BJYX - Hoàn)Where stories live. Discover now