Truy kích hung án - Mạc Y Lai

By ndmot99

213K 16.4K 718

Tên gốc: Hung án truy kích/ 凶案追击 Tác giả: Mạc Y Lai/ 莫伊莱 Thể loại: Trinh thám Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬 Đ... More

Quyển 1: Ác mộng - Chương 1: "Lễ gặp mặt"
Q1.Chương 2: Thịt tươi
Q1.Chương 3: Cơ hội khó có được
Q1.Chương 4: Tìm xương
Q1.Chương 5: Đá bóng
Q1.Chương 6: Không quen thuộc
Q1.Chương 7: Ai là kẻ xấu?
Q1.Chương 8: Phát hiện thi cốt
Q1.Chương 9: Phương thức tư duy
Q1.Chương 10: Không biết người có lòng tốt
Q1.Chương 11: Gương mặt biến dạng
Q1.Chương 12: "Hại người"
Q1.Chương 13: Trộm
Q1.Chương 14: Giáo viên tiếng Anh
Q1.Chương 15: Phong cách hip hop
Q1.Chương 16: Liên lạc với người nhà
Q1.Chương 17: Không phối hợp
Q1.Chương 18: Bắt đầu thể hiện
Q1.Chương 19: Chết rồi thì đút cho chó ăn
Q1.Chương 20: Ủ rũ
Q1.Chương 21: "Biệt thự cao cấp"
Q1.Chương 22: Thanh niên ưu tú
Q1.Chương 23: Tiêm phòng
Q1.Chương 24: Quá phiền phức
Q1.Chương 25: Xác định thân phận
Q1.Chương 26: Quan hệ tốt
Q1.Chương 27: Bằng giả
Q1.Chương 28: Tiểu Bốc
Q1.Chương 29: Xu lợi tị hại
Q1.Chương 30: Bắt cá
Q1.Chương 31: Kể khổ
Q1.Chương 32: Không chịu trách nhiệm
Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
Q1.Chương 34: Thần thần bí bí
Q1.Chương 35: Báo mộng
Q1.Chương 36: Hoàn cảnh gia đình khác xa
Q1.Chương 37: Chút cọ xát
Q1.Chương 38: Giấu tài
Q1.Chương 39: Theo đuôi
Q1.Chương 40: Giải vây
Q1.Chương 41: Đi công tác
Q1.Chương 42: Ngộ nhận
Q1.Chương 43: Sách lược
Q1.Chương 44: Căng da đầu
Q1.Chương 45: Tìm hiểu
Q1.Chương 46: Không nói thẳng
Q1.Chương 47: Ở lại
Q1.Chương 48: Tin đồn
Q1.Chương 49: Bị chặn lại
Q1.Chương 50: Đàn em
Q1.Chương 51: Liệu cơm gắp mắm
Q1.Chương 52: Không nói thật giả
Q1.Chương 53: Chống đỡ
Q1.Chương 54: Hỏi thăm đêm khuya
Q1.Chương 55: Bụi về bụi , đất về đất
Q1.Chương 56: Phùng trứng thối
Q1.Chương 57: Giả mạo
Q1.Chương 58: Chủ nghĩa duy vật
Q1.Chương 59: Ngọn nguồn
Q1.Chương 60: Tình yêu một thời
Q1.Chương 61: Thuận nước đẩy thuyền
Q1.Chương 62: Chủ nhiệm khoa
Q1.Chương 63: Không lựa lời
Q1.Chương 64: Giấu diếm
Q1.Chương 65: Nghi điểm
Q1.Chương 66 - 72
Quyển 2: Kẻ mô phỏng _ Chương 1-5
Q2.Chương 6 - 10
Q2.Chương 11 - 15
Q2.Chương 16 - 20
Q2.Chương 21 - 25
Q2.Chương 26 - 30
Q2.Chương 31 - 35
Q2.Chương 36 - 40
Q2.Chương 41 - 45
Q2.Chương 46 - 50
Q2.Chương 51 - 55
Q2.Chương 56 - 60
Q2.Chương 61 - 65
Q2.Chương 66 - 70
Q2.Chương 71 - 75
Q2.Chương 76 - 81
Quyển 3: Nhà ma - Chương 1 - 5
Q3.Chương 6 - 10
Q3.Chương 11 - 15
Q3.Chương 16 - 20
Q3.Chương 21 - 25
Q3.Chương 26 - 30
Q3.Chương 31 - 35
Q3.Chương 36 - 40
Q3.Chương 41 - 45
Q3.Chương 46 - 50
Q3.Chương 51 - 55
Q3.Chương 56 - 60
Q3.Chương 61 - 65
Q3.Chương 66 - 73
Quyển 4: Người gỗ - Chương 1: Ngụy tạo tự sát trên đường ray
Q4.Chương 2: Áo ba lỗ màu trắng
Q4.Chương 3: Cái chết của học bá
Q4.Chương 4: Ý thức cạnh tranh
Q4.Chương 5: Giáo viên họ Đặng
Q4.Chương 6: Đứa con ngoan
Q4.Chương 7: Cọng cỏ
Q4.Chương 8: Xung đột
Q4.Chương 9: Khiêu khích
Q4.Chương 10: Mầm tai họa
Q4.Chương 11: Phân biệt đối xử
Q4.Chương 12: Lời mời
Q4.Chương 13: Vườn trường
Q4.Chương 14: Đường hóa học
Q4.Chương 15: Người gỗ
Q4.Chương 16: Gặp dịp thì chơi
Q4.Chương 17: Ân nhân
Q4.Chương 18: Nhật ký
Q4.Chương 19: Bắt nạt
Q4.Chương 20: Tiểu bá vương
Q4.Chương 21: Hai thái cực
Q4.Chương 22: Vào trước là chủ
Q4.Chương 23: Món quà phiền lòng
Q4.Chương 24: Biết vậy chẳng làm
Q4.Chương 25: Lên án
Q4.Chương 26: Ăn cướp
Q4.Chương 27: Ngồi xem hổ đấu
Q4.Chương 28: Nhịp cầu
Q4.Chương 29: Lợi thế và tiền cược
Q4.Chương 30: Thuốc lợi tiểu
Q4.Chương 31: Nguyền rủa
Q4.Chương 32: Kẻ phản bội
Q4.Chương 33: Lo chuyện bao đồng
Q4.Chương 34: Xin lỗi
Q4.Chương 35: Bù đắp
Q4.Chương 36: Chiến thuật
Q4.Chương 37: Sâu xa
Q4.Chương 38: Hai nỗi lo
Q4.Chương 39: Thay đổi
Q4.Chương 40: Nhà nghèo
Q4.Chương 41: Thăm hỏi gia đình
Q4.Chương 42: Dao điêu khắc gỗ
Q4.Chương 43: Không dạy dỗ được
Q4.Chương 44: Tự hại mình
Q4.Chương 45: Can thiệp của tâm lý
Q4.Chương 46: Tuyển thủ hạt giống
Q4.Chương 47: Thư bỏ nhà đi
Q4.Chương 48: Gặp lại người gỗ
Q4.Chương 49: Người khởi xướng
Q4.Chương 50: Vết thương trên tay
Q4.Chương 51: Ứng nghiệm
Q4.Chương 52: Thứ tự tham khảo
Q4.Chương 53: Hỗn chiến
Q4.Chương 54: Càn quấy
Q4.Chương 55: Có chuyện phía sau
Q4.Chương 56: Cặp sách
Q4.Chương 57: Người vớt cặp sách
Q4.Chương 58: Tìm kiếm
Q4.Chương 59: Vấp phải trắc trở
Q4.Chương 60: Thêm phiền
Q4.Chương 61: Gặp đại vận
Q4.Chương 62: Thi thể nam dưới nước
Q4.Chương 63: Yêu cầu
Q4.Chương 64: Nhượng bộ
Q4.Chương 65: Bị giết
Q4.Chương 66: Xem mắt
Q4.Chương 67: Một tin nhắn
Q4.Chương 68: Không ngồi yên được
Q4.Chương 69: Tự quyết định
Q4.Chương 70: Chất chống đông
Q4.Chương 71: Án mạng trong nhà
Q4.Chương 72: Lời khai của ba mẹ
Q4.Chương 73: Tinh thần không yên
Q4.Chương 74: Đầu độc
Q4.Chương 75: Liên hệ giữa ba người
Q4.Chương 76: Manh mối
Q4.Chương 77: Trò hề
Q4.Chương 78: Chọc chỗ đau
Q4.Chương 79: Nhược điểm
Q4.Chương 80: Hung thủ
Quyển 5: Căn phòng màu đỏ - Chương 1: Căn phòng màu đỏ
Q5.Chương 2: Loạn đao
Q5.Chương 3: Tinh thần không ổn định
Q5.Chương 4: Viên chức nhỏ
Q5.Chương 5: Thuốc an thần
Q5.Chương 6: Mối quan hệ kỳ lạ giữa người với người
Q5.Chương 7: Đào hoa
Q5.Chương 8: Ông chủ
Q5.Chương 9: Kẻ làm biếng
Q5.Chương 10: Một cái hộp
Q5.Chương 12: Lôi kéo làm thân
Q5.Chương 13: Thanh danh
Q5.Chương 14: Người chửi rủa
Q5.Chương 15: Phẩm vị
Q5.Chương 16: Bạn học cũ
Q5.Chương 17: Bạn trai
Q5.Chương 18: Đánh phụ nữ

Q5.Chương 11: Đổi phương pháp

967 91 5
By ndmot99

Cứ như vậy, việc trả hoa hết cách.

Phương Viên đành buông di động xuống, phiền não nhìn bó hoa kia, sau đó lấy tờ giấy trắng trong ngăn kéo ra viết mấy chữ, ý là hoa và thú bông là vật vô chủ, ai thích lấy thì lấy, sau đó bỏ vào hộp, cầm ra khỏi văn phòng, đặt ở cửa sổ gần trung tâm hành lang. Nhân lúc giờ nghỉ trưa hành lang khá an tĩnh, cô đặt đồ ở đó xong liền vội chạy về, sợ bị người khác nhìn thấy sẽ bị bàn tán hoặc trêu chọc.

"Tôi thấy chàng trai kia không diễn kịch đâu." Đường Hoằng Nghiệp đang định ra ngoài ăn cơm, thấy cô quay lại liền chọc cô, "Nếu người ta để lại ấn tượng tốt, em ít nhất đã giữ một con thú bông lại, con gái mà có ai không thích mấy thứ đáng yêu đó, còn em thì hoa không cần, thú bông cũng không cần, thái độ kiên quyết đấy!"

Phương Viên cười cười, quay về vị trí tiếp tục ăn cơm của mình. Buổi chiều Đường Hoằng Nghiệp còn có việc, thời gian nghỉ trưa cũng hạn hẹp, vì thế không ở lại lâu, cũng vội ra ngoài ăn cơm, lúc này trong văn phòng chỉ còn Đới Húc và Phương Viên. Đới Húc ăn xong rồi, bảo Phương Viên cứ từ từ ăn, anh qua bên pháp y hỏi thăm xem đã có kết quả giám định nguyên nhân tử vong của nạn nhân chưa.

Phương Viên gật đầu, tiếp tục vùi đầu ăn cơm, chờ Đới Húc rời khỏi văn phòng, cô mới dám thở phào nhẹ nhõm.

Khi nãy cô thật sự xấu hổ muốn chết, trước đây cô từng than với Đới Húc bản thân không muốn gặp Dương Chí Viễn, có lẽ Dương Chí Viễn cũng không coi trọng mình, hơn nữa gia đình của Dương Chí Viễn có rất nhiều yêu cầu về con dâu tương lai, thế nên cô một mực khẳng định cả hai sẽ không còn liên quan, ngờ đâu hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy.

Tuy không thể nói được nguyên nhân nhưng Phương Viên không hề muốn nhắc đến Dương Chí Viễn ở trước mặt Đới Húc, có lẽ vì anh từng thổ lộ tình cảm với mình. Dù đến giờ cô vẫn chưa cho anh câu trả lời chính xác, càng chưa từng xác định bất kỳ mối quan hệ nào với anh, nhưng nếu có ai đó đối xử tốt với mình ngay trước mặt Đới Húc, Phương Viên sẽ luôn vô cớ cảm thấy băn khoăn áy náy, cứ như bản thân đã làm chuyện gì đó khiến Đới Húc vô cùng thất vọng. Tương tự, mỗi khi thấy Bạch Tử Duyệt cố tình liên lạc với Đới Húc, ân cần với Đới Húc, cô sẽ luôn cảm thấy không vui. Đây có phải là ghen tị không? Chính cô cũng không biết. Trước giờ cô chưa từng thích hoặc chấp nhận tình cảm của ai, ban đầu là vì không hiểu, sau này là vì gia đình, khó khăn lắm cuộc sống mới tạm ổn định, chuyện đầu tiên cô biết lại là Đới Húc vẫn luôn âm thầm giúp đỡ thế mà lại có tình cảm với cô nhiều năm đến thế.

Chuyện này đủ khiến đầu óc Phương Viên như muốn chết máy.

Thế nên đến hiện tại, Phương Viên cứ nằm trong trạng thái muốn tìm thời điểm phù hợp nói chuyện rõ ràng với Đới Húc, nhưng cô lại nghĩ nếu thật sự ngồi xuống, cô sẽ nói gì đây!

Một lát sau, Đới Húc trở về, nói báo cáo giải phẫu cụ thể vẫn chưa có, có điều đã có kết luận về nguyên nhân tử vong của Triệu Anh Hoa. Triệu Anh Hoa chết quả thật là vì bị đâm mười mấy nhát dao dẫn đến nội tạng tổn thương và mất máu quá nhiều, ngoại trừ việc này, quá trình cô ấy bị hung thủ giết chết không hề đơn giản, dưới vài nhát dao còn che giấu một vài tin tức khác.

"Thật ra trước khi bị hung thủ đâm, thật ra Triệu Anh Hoa đã rơi vào tình trạng hôn mê vì thiếu oxy." Đới Húc nói, "Khi giải phẫu thi thể, pháp y phát hiện những nhát dao ở phần cổ của Triệu Anh Hoa khá phức tạp, nhưng sau khi rửa sạch và kiểm tra thì lại phát hiện có dấu bầm tím, em có biết điều này chứng minh điều gì không?"

"Hung thủ đã từng dùng tay bóp cổ Triệu Anh Hoa là vì muốn bóp chết cô ấy sao?" Sau khi nghe Đới Húc trình bày, Phương Viên đương nhiên không cần nghe thêm cũng biết việc này có ý nghĩa gì, có điều vẫn còn chi tiết cô không hiểu, "Nếu ngay từ đầu đã muốn bóp chết Triệu Anh Hoa, vậy thì tại sao lúc sau lại đổi thành dùng dao đâm chết?"

"Đúng vậy, pháp y Lưu nói từ thi thể có rất nhiều dấu hiệu chứng minh trước khi chết do mất máu, Triệu Anh Hoa đã ngất đi do thiếu oxy, trong thời điểm này nếu tiếp tục bóp cổ cô ta, không lâu nữa cô ta cũng sẽ chết, nhưng hung thủ không làm như vậy, tôi cảm thấy có hai khả năng." Đới Húc giơ hai ngón tay lên, "Khả năng thứ nhất là hung thủ kiêng kỵ khi đó trong nhà còn Tưởng Hoằng Lượng, tuy Tưởng Hoằng Lượng lúc ấy đã uống bia có thành phần an thần, đang ngủ say, nhưng thứ thuốc an thần kia không phải với ai cũng có tác dụng, ví dụ như người mất ngủ cần thuốc an thần để hỗ trợ hoặc tâm lý có vấn đề, bản thân sẽ có khả năng chịu đựng thuốc cao hơn. Nếu Triệu Anh Hoa kêu cứu, rất có khả năng sẽ kinh động Tưởng Hoằng Lượng, hung thủ có thể sẽ bị bại lộ."

Phương Viên gật đầu tán đồng.

Đới Húc nói tiếp: "Khả năng thứ hai chính là hung thủ vốn định bóp cổ Triệu Anh Hoa đến chết, hoặc là hắn nghĩ mình đã bóp chết Triệu Anh Hoa, nhưng vì oán hận, cách dùng tay bóp cổ không đủ để phát tiết tất cả cảm xúc, nên hắn đã thay đổi ý định. Dù gì hung thủ chỉ dùng dao gọt hoa quả bình thường, chúng ta tuy không tìm thấy thứ như vỏ dao hay hung khí gì khác trong phòng của Triệu Anh Hoa nhưng dù ở đâu, muốn mua dao gọt hoa quả cũng không hề khó. Do vậy, hiện tại chúng ta vẫn chưa thể tùy tiện phỏng đoán, tránh ảnh hưởng đến kết quả."

"Nếu là khả năng đầu tiên, vậy thì hung thủ quá giảo hoạt. Còn nếu là khả năng sau... Nghĩa là hung thủ phải rất hận Triệu Anh Hoa, nếu không  đã không đâm nhiều dao trút hận như vậy." Phương Viên cảm khái một câu, sau đó bỗng nghĩ tới một vấn đề, "Tại sao còn phải cắt cổ? Pháp y Lưu nói phần cổ cũng có rất nhiều vết dao, nếu không rửa sạch xung quanh miệng vết thương, e là không có cách nào phát hiện dấu bầm tím cho thấy Triệu Anh Hoa đã từng bị người ta bóp cổ. Hung thủ làm như thế chẳng lẽ vì để che giấu hành vi mình từng bóp cổ Triệu Anh Hoa sao? Liệu có phải thời điểm muốn bóp chết Triệu Anh Hoa, hắn bị Triệu Anh Hoa cào bị thương nên mới đổi phương pháp, đâm chết Triệu Anh Hoa không?"

"Có thể có khả năng này, bên pháp y cũng có nghĩ đến, vì khi bị bóp cổ, nạn nhân thường sẽ theo bản năng giãy giụa, khả năng tấn công lại hung thủ rất lớn, thế nên họ đã kiểm tra móng tay nạn nhân, tiếng là trong móng tay không có da hay dịch tiết chứa DNA của hung thủ, trong dạ dày và máu của Triệu Anh Hoa cũng không có thành phần thuốc mê, chỉ còn lại chút cồn, thế nên pháp y phỏng đoán thời điểm bóp cổ Triệu Anh Hoa, rất có khả năng hung thủ đã dùng cách khác khống chế hai tay Triệu Anh Hoa, khiến cô ta không thể giãy giụa."

"Không có dấu vết bị trói sao?" Phương Viên vội hỏi.

Đới Húc lắc đầu: "Không có, giả sử vị trí Triệu Anh Hoa bị hại cụ thể là giường của cô ta, hơn nữa quần áo trên người cô ta không giống như sau khi chết mới bị cởi, nói cách khác lúc hung thủ tấn công, cô ta đã không mặc gì, hiện tại vào cái mùa này, cộng thêm nhiệt độ trong phòng, tôi đoán có khả năng cô ta nằm trong chăn, đang trong trạng thái bị trùm kín mít, hung thủ trực tiếp ở bên ngoài chăn khống chế cô ta, cho đến khi cô ta muốn giãy giụa thì đã không còn cách nào thoát khỏi chăn bông nữa."

Phương Viên tán động với suy đoán của Đới Húc, bản năng sinh tồn của con người luôn luôn nằm ngoài sức tưởng tượng, khi đối mặt với cái chết, con người luôn sẽ bộc phát những năng lượng và tiềm chất mà ngày thường không có cơ hội thể hiện, nếu không phải không có cơ hội, sau khi bị người ta bóp cổ, Triệu Anh Hoa chắc chắn sẽ tìm cơ hội thoát khỏi đối phương.

"Phương Viên, có phải có chuyện gì cậu chưa báo cáo hay không?"

Phương Viên và Đới Húc đang nghiêm túc thảo luận vụ án, không hề chú ý có người vào văn phòng, mãi cho đến khi nghe thấy có người gọi tên, họ mới chú ý tới Lâm Phi Ca. Từ lúc Phương Viên kết thúc kỳ thực tập đến giờ, Lâm Phi Ca rất ít khi đến đội hình sự.

Hiện tại khách ít tới chẳng những xuất hiện, thậm chí là nhắm vào Phương Viên, Phương Viên cẩn thận quan sát, Lâm Phi Ca không đến tay không mà cầm theo một con thú nhồi bông.

"Miệng của cậu càng ngày càng kín rồi! Chuyện lớn như vậy mà không chịu nói với ai, bây giờ tớ đã tới tận cửa rồi, cậu không định khai hết ra hả?" Lâm Phi Ca quơ quơ con thú nhồi bông, cười nói.

"Cậu nói gì vậy, tớ không có chuyện gì phải nói với cậu cả!" Phương Viên bắt đầu thấy phiền, từ lúc xa lạ với Lâm Phi Ca, cô không hề thấy buồn hay tiếc nuối, thậm chí còn có cảm giác như trút được gánh nặng. Con người cô ấy, nói cô ấy là người xấu nhưng cô ấy chưa từng làm chuyện "xấu", nhưng nếu nói cô ấy tốt, tiếp xúc nhiều mới hiểu được, bình thường cô ấy cứ ríu ra ríu rít nhưng sau lưng thì đầy tính kế, dù tốt hay không tốt với ai thì trong lòng luôn nghĩ đến lợi ích của bản thân.

Không bàn đến nhân phẩm, giữa cô và Lâm Phi Ca trước giờ hình như không có qua lại gì đúng không? Hơn nữa cách cô ấy dùng từ quá là phản cảm, "báo cáo" gì? Cứ như cấp dưới báo cáo cho cấp trên vậy, điều này khiến Phương Viên cực kỳ không thoải mái.

Continue Reading

You'll Also Like

3.5M 128K 160
Thế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực khảo cổ. Một sớm xuyên qua, trở thành Tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thà...
31.4K 3.3K 20
Thể loại: Hài hước, R16, SONG TÍNH, Harem, Alltake, Fanfic,.... Nội dung: Lần trở lại này có quá nhiều thứ thay đổi, cậu từ một chàng trai toả ánh nắ...
12.2K 371 71
Đây là những thông tin về cung Nhân Mã và cả những sự thật mà mọi người nên bik về NHÂN MÃ
843K 89.6K 183
"Chúng ta chỉ có một đường khả năng này thôi. Trong cửu tử tìm kiếm nhất sinh, trong Sơn Hải tìm ra chân tướng, trong vũ trụ hồng hoang, tìm thấy lẫn...