Truy kích hung án - Mạc Y Lai

By ndmot99

215K 16.4K 718

Tên gốc: Hung án truy kích/ 凶案追击 Tác giả: Mạc Y Lai/ 莫伊莱 Thể loại: Trinh thám Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬 Đ... More

Quyển 1: Ác mộng - Chương 1: "Lễ gặp mặt"
Q1.Chương 2: Thịt tươi
Q1.Chương 3: Cơ hội khó có được
Q1.Chương 4: Tìm xương
Q1.Chương 5: Đá bóng
Q1.Chương 6: Không quen thuộc
Q1.Chương 7: Ai là kẻ xấu?
Q1.Chương 8: Phát hiện thi cốt
Q1.Chương 9: Phương thức tư duy
Q1.Chương 10: Không biết người có lòng tốt
Q1.Chương 11: Gương mặt biến dạng
Q1.Chương 12: "Hại người"
Q1.Chương 13: Trộm
Q1.Chương 14: Giáo viên tiếng Anh
Q1.Chương 15: Phong cách hip hop
Q1.Chương 16: Liên lạc với người nhà
Q1.Chương 17: Không phối hợp
Q1.Chương 18: Bắt đầu thể hiện
Q1.Chương 19: Chết rồi thì đút cho chó ăn
Q1.Chương 20: Ủ rũ
Q1.Chương 21: "Biệt thự cao cấp"
Q1.Chương 22: Thanh niên ưu tú
Q1.Chương 23: Tiêm phòng
Q1.Chương 24: Quá phiền phức
Q1.Chương 25: Xác định thân phận
Q1.Chương 26: Quan hệ tốt
Q1.Chương 27: Bằng giả
Q1.Chương 28: Tiểu Bốc
Q1.Chương 29: Xu lợi tị hại
Q1.Chương 30: Bắt cá
Q1.Chương 31: Kể khổ
Q1.Chương 32: Không chịu trách nhiệm
Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
Q1.Chương 34: Thần thần bí bí
Q1.Chương 35: Báo mộng
Q1.Chương 36: Hoàn cảnh gia đình khác xa
Q1.Chương 37: Chút cọ xát
Q1.Chương 38: Giấu tài
Q1.Chương 39: Theo đuôi
Q1.Chương 40: Giải vây
Q1.Chương 41: Đi công tác
Q1.Chương 42: Ngộ nhận
Q1.Chương 43: Sách lược
Q1.Chương 44: Căng da đầu
Q1.Chương 46: Không nói thẳng
Q1.Chương 47: Ở lại
Q1.Chương 48: Tin đồn
Q1.Chương 49: Bị chặn lại
Q1.Chương 50: Đàn em
Q1.Chương 51: Liệu cơm gắp mắm
Q1.Chương 52: Không nói thật giả
Q1.Chương 53: Chống đỡ
Q1.Chương 54: Hỏi thăm đêm khuya
Q1.Chương 55: Bụi về bụi , đất về đất
Q1.Chương 56: Phùng trứng thối
Q1.Chương 57: Giả mạo
Q1.Chương 58: Chủ nghĩa duy vật
Q1.Chương 59: Ngọn nguồn
Q1.Chương 60: Tình yêu một thời
Q1.Chương 61: Thuận nước đẩy thuyền
Q1.Chương 62: Chủ nhiệm khoa
Q1.Chương 63: Không lựa lời
Q1.Chương 64: Giấu diếm
Q1.Chương 65: Nghi điểm
Q1.Chương 66 - 72
Quyển 2: Kẻ mô phỏng _ Chương 1-5
Q2.Chương 6 - 10
Q2.Chương 11 - 15
Q2.Chương 16 - 20
Q2.Chương 21 - 25
Q2.Chương 26 - 30
Q2.Chương 31 - 35
Q2.Chương 36 - 40
Q2.Chương 41 - 45
Q2.Chương 46 - 50
Q2.Chương 51 - 55
Q2.Chương 56 - 60
Q2.Chương 61 - 65
Q2.Chương 66 - 70
Q2.Chương 71 - 75
Q2.Chương 76 - 81
Quyển 3: Nhà ma - Chương 1 - 5
Q3.Chương 6 - 10
Q3.Chương 11 - 15
Q3.Chương 16 - 20
Q3.Chương 21 - 25
Q3.Chương 26 - 30
Q3.Chương 31 - 35
Q3.Chương 36 - 40
Q3.Chương 41 - 45
Q3.Chương 46 - 50
Q3.Chương 51 - 55
Q3.Chương 56 - 60
Q3.Chương 61 - 65
Q3.Chương 66 - 73
Quyển 4: Người gỗ - Chương 1: Ngụy tạo tự sát trên đường ray
Q4.Chương 2: Áo ba lỗ màu trắng
Q4.Chương 3: Cái chết của học bá
Q4.Chương 4: Ý thức cạnh tranh
Q4.Chương 5: Giáo viên họ Đặng
Q4.Chương 6: Đứa con ngoan
Q4.Chương 7: Cọng cỏ
Q4.Chương 8: Xung đột
Q4.Chương 9: Khiêu khích
Q4.Chương 10: Mầm tai họa
Q4.Chương 11: Phân biệt đối xử
Q4.Chương 12: Lời mời
Q4.Chương 13: Vườn trường
Q4.Chương 14: Đường hóa học
Q4.Chương 15: Người gỗ
Q4.Chương 16: Gặp dịp thì chơi
Q4.Chương 17: Ân nhân
Q4.Chương 18: Nhật ký
Q4.Chương 19: Bắt nạt
Q4.Chương 20: Tiểu bá vương
Q4.Chương 21: Hai thái cực
Q4.Chương 22: Vào trước là chủ
Q4.Chương 23: Món quà phiền lòng
Q4.Chương 24: Biết vậy chẳng làm
Q4.Chương 25: Lên án
Q4.Chương 26: Ăn cướp
Q4.Chương 27: Ngồi xem hổ đấu
Q4.Chương 28: Nhịp cầu
Q4.Chương 29: Lợi thế và tiền cược
Q4.Chương 30: Thuốc lợi tiểu
Q4.Chương 31: Nguyền rủa
Q4.Chương 32: Kẻ phản bội
Q4.Chương 33: Lo chuyện bao đồng
Q4.Chương 34: Xin lỗi
Q4.Chương 35: Bù đắp
Q4.Chương 36: Chiến thuật
Q4.Chương 37: Sâu xa
Q4.Chương 38: Hai nỗi lo
Q4.Chương 39: Thay đổi
Q4.Chương 40: Nhà nghèo
Q4.Chương 41: Thăm hỏi gia đình
Q4.Chương 42: Dao điêu khắc gỗ
Q4.Chương 43: Không dạy dỗ được
Q4.Chương 44: Tự hại mình
Q4.Chương 45: Can thiệp của tâm lý
Q4.Chương 46: Tuyển thủ hạt giống
Q4.Chương 47: Thư bỏ nhà đi
Q4.Chương 48: Gặp lại người gỗ
Q4.Chương 49: Người khởi xướng
Q4.Chương 50: Vết thương trên tay
Q4.Chương 51: Ứng nghiệm
Q4.Chương 52: Thứ tự tham khảo
Q4.Chương 53: Hỗn chiến
Q4.Chương 54: Càn quấy
Q4.Chương 55: Có chuyện phía sau
Q4.Chương 56: Cặp sách
Q4.Chương 57: Người vớt cặp sách
Q4.Chương 58: Tìm kiếm
Q4.Chương 59: Vấp phải trắc trở
Q4.Chương 60: Thêm phiền
Q4.Chương 61: Gặp đại vận
Q4.Chương 62: Thi thể nam dưới nước
Q4.Chương 63: Yêu cầu
Q4.Chương 64: Nhượng bộ
Q4.Chương 65: Bị giết
Q4.Chương 66: Xem mắt
Q4.Chương 67: Một tin nhắn
Q4.Chương 68: Không ngồi yên được
Q4.Chương 69: Tự quyết định
Q4.Chương 70: Chất chống đông
Q4.Chương 71: Án mạng trong nhà
Q4.Chương 72: Lời khai của ba mẹ
Q4.Chương 73: Tinh thần không yên
Q4.Chương 74: Đầu độc
Q4.Chương 75: Liên hệ giữa ba người
Q4.Chương 76: Manh mối
Q4.Chương 77: Trò hề
Q4.Chương 78: Chọc chỗ đau
Q4.Chương 79: Nhược điểm
Q4.Chương 80: Hung thủ
Quyển 5: Căn phòng màu đỏ - Chương 1: Căn phòng màu đỏ
Q5.Chương 2: Loạn đao
Q5.Chương 3: Tinh thần không ổn định
Q5.Chương 4: Viên chức nhỏ
Q5.Chương 5: Thuốc an thần
Q5.Chương 6: Mối quan hệ kỳ lạ giữa người với người
Q5.Chương 7: Đào hoa
Q5.Chương 8: Ông chủ
Q5.Chương 9: Kẻ làm biếng
Q5.Chương 10: Một cái hộp
Q5.Chương 11: Đổi phương pháp
Q5.Chương 12: Lôi kéo làm thân
Q5.Chương 13: Thanh danh
Q5.Chương 14: Người chửi rủa
Q5.Chương 15: Phẩm vị
Q5.Chương 16: Bạn học cũ
Q5.Chương 17: Bạn trai
Q5.Chương 18: Đánh phụ nữ

Q1.Chương 45: Tìm hiểu

1K 104 1
By ndmot99

Theo kế hoạch, Đới Húc đưa bọn họ về Cục Công An, sau đó lái xe rời đi. Mã Khải và Lâm Phi Ca lên lầu lấy đồ rồi ai về nhà nấy, chuẩn bị hành lý lên đường công tác. 

Trên phương diện này Phương Viên không tốn quá nhiều sức lực, bởi vì mọi thứ cô đều để ở phòng trực ban. Từ trường chuyển tới đây thực tập, cô chỉ mang đồ dùng cá nhân cần thiết, như vậy đối với ai cũng thuận tiện. Cô bỏ quần áo vào túi xách, sau đó buồn chán chờ Đới Húc thông báo thời gian gặp mặt. Có lẽ khoảng nửa tiếng sau, Đới Húc mới gọi tới, nói là vé xe đã mua được, thời gian xuất phát là sau buổi cơm chiều. Anh còn nói bản thân phải đi bàn bạc với Thang Lực, kêu Phương Viên báo lại với Lâm Phi Ca và Mã Khải, gần tối gặp mặt là được, hiện tại bọn họ có thể tự do.

Phương Viên báo với Mã Khải và Lâm Phi Ca. Mã Khải lập tức đồng ý, tự do cả buổi trưa, có lẽ cậu ấy có thể chơi game cho đã ghiền, mà thời điểm nhận điện thoại, tâm tình của Lâm Phi Ca không tốt cho lắm, hẳn là đang thương lượng với ba mẹ chuyện đi xa.

Những người khác ở đội hình sự đều bận rộn, nghe nói vụ án của Chung Hàn cuối cùng cũng được giải quyết, bởi vậy bọn người Đường Hoằng Nghiệp cả ngày đều phải bôn ba bên ngoài.

Không có ai nói chuyện, Phương Viên dứt khoát ngồi đọc sách, định chờ tới giờ sẽ xuất phát.

"Tiểu mỹ nữ, đọc gì mà mê mẩn vậy?"

Nghe có ai đó gọi, Phương Viên vội ngẩng đầu, phát hiện vị sư tỷ tên Nghê Nhiên tối trước ở cùng phòng trực ban đang cười tủm tỉm ngồi đối diện nhìn mình. Đối với cách xưng hô "Tiểu mỹ nữ" này, Phương Viên có chút không thoải mái, chỉ biết ngượng ngùng cười trả lời: "Chào sư tỷ, em chỉ là tùy tiện đọc sách, chị có việc gì sao?"

"À không, chị không có việc gì cả, chỉ là không biết thế nào mà chiều nay đặc biệt nhàn rỗi, đang nghĩ không biết có ai nói chuyện với mình không thì gặp em, hai chúng ta đúng là có duyên thật!" Nghê Nhiên tỏ vẻ thân thiết.

Phương Viên cười cười. Tính tình cô không hẳn là hướng nội, nhưng có vài chuyện lại tương đối chậm chạp, đối diện với người mới quen như chị Nghê Nhiên, cô thật không biết phải tạo chủ đề nói chuyện thế nào.

Cũng may, không chờ Phương Viên chủ động hỏi thăm, Nghê Nhiên tựa hồ rất có hứng thú, liền hỏi: "Nhà em ở đâu? Khẩu âm không quá nặng, thật sự đoán không ra, em chắc không phải người thành phố A đúng không?"

"Em là người thành phố A." Thoáng chần chờ, Phương Viên vẫn quyết định ăn ngay nói thật. Trước đó nói dối Đới Húc, kết quả không cẩn thận bị Lâm Phi Ca vô tình vạch trần, việc này khiến Phương Viên cô cùng xấu hổ. Cô không định nói dối lần nữa, miễn cho bản thân càng trở nên chật vật.

Nghê Nhiên kinh ngạc: "Vậy nhà xa lắm à? Bằng không nếu là người bản địa thì sao mỗi ngày em phải ở lại phòng trực?"

Phương Viên biết sau khi thừa nhận mình là người địa phương, tiếp theo nhất định sẽ bị truy hỏi vấn đề này, đặc biệt là người ở cùng phòng trực với cô tối qua khẳng định sẽ có nghi vấn như vậy. Đây chính là nguyên nhân ban đầu cô không muốn nói thật với Đới Húc, đơn giản là hi vọng sau khi bị phát hiện cô ở phòng trực ban, cô có thể lấy cái cớ hợp lý để giải thích.

Cũng may Nghê Nhiên vừa dò hỏi vừa cho cô một đáp án, vì thế Phương Viên liền thuận nước đẩy thuyền gật đầu: "Vâng, nhà em hơi xa."

"À, thì ra là thế, đúng là khiến người ta kinh ngạc, chị còn tưởng em và Đới Húc là đồng hương, trước đây hai người có quen biết sao?" Nghê Nhiên gật đầu, lại hỏi.

Phương Viên lắc đầu: "Dạ không, sau khi tới đây mới quen biết ạ."

"A... Là vậy sao?" Nghê Nhiên như suy tư, "Chung Hàn kia nhiều người như vậy không tìm, cố tình lại giao em cho Đới Húc phụ trách, chị còn tưởng là vì hai người trước đó quen nhau. Chị thấy Đới Húc rất quan tâm em, không ngờ trước kia em và anh ấy là người xa lạ. Trước nay chưa từng gặp mặt luôn sao?"

"Chắc là không. Tiền bối Đới Húc rất tốt, đối với ba thực tập sinh bọn em đều rất quan tâm, bọn em may mắn lắm mới gặp được anh ấy."

"Em không đi theo Chung Hàn, bị đưa cho Đới Húc xác thật là may mắn, bằng không chỉ sợ ngày tháng của em trôi qua không tốt đâu." Nghê Nhiên gật đầu, phụ họa một câu.

Cô ấy nói vậy ngược lại như biến câu nói của Phương Viên thành hàm nghĩa khác, vì vậy cô vội giải thích: "Em không có ý đó, em tin cho dù đi theo tiền bối Chung Hàn, em cũng sẽ học được nhiều thứ."

"Cô bé này thật cẩn thận, tuổi còn nhỏ đã chu toàn như thế!" Nghê Nhiên cười cười, "Đừng sợ, chỗ này chỉ có hai người chúng ta, chúng ta nói gì người khác không biết đâu."

"Không phải, em thật sự nghĩ như vậy..."

Nghê Nhiên nhìn cô, phụt cười thành tiếng: "Em gái này đúng là nghiêm túc! Chị chọc em thôi."

Phương Viên khẽ cười, không biết trả lời thế nào. Cô cảm thấy Nghê Nhiên đang thử mình, muốn nói móc gì đó, chỉ là nghĩ tới nghĩ lui, bản thân chẳng qua là một thực tập sinh nhỏ bé, hơn nữa còn mới tới không lâu, cô ấy nhất thiết phải quanh co lòng vòng tới tìm mình hay sao? Thật khiến người ta khó hiểu.

Nghê Nhiên ngồi nói đông nói tây một hồi mới đứng dậy rời đi, Phương Viên thở phào nhẹ nhõm, lực chú ý lập tức trở về cuốn sách. Chờ tới thời gian, cô liền xuất phát tới ga tàu gần nhà xe gặp Đới Húc. Gần tới ga tàu, cô gọi điện hỏi vị trí cụ thể, biết anh đang ở cửa hàng đồ ăn nhanh, lập tức đi thẳng tới đó, còn chưa vào cửa đã thấy Đới Húc ngồi cạnh cửa kính, hai tay cầm cái hamburger, tựa hồ đang suy nghĩ tới việc ăn, vẻ mặt đặc biệt thỏa mãn. 

Qua tấm kính nhìn thấy Phương Viên, anh liền nhiệt tình vẫy tay với cô.

Continue Reading

You'll Also Like

4.4K 274 6
một tập truyện ngắn đen tối, biến thái, bạo lực... Bạn nào không thích xin lướt qua đừng nói lời cay đắng nha.
419K 43.3K 109
Tác giả: Tiếu Thanh Chanh Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Kinh dị, Dị năng, Ngọt sủng, Cường cường, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Trò c...
138K 15.1K 151
Tên gốc: Trực Tiếp Thiết Kế Tử Vong Tác giả: Vô Tâm Luyến Ái Editor: Người con gái thích trinh thám Lịch đăng: Không cố định ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~...
66.4K 4.1K 148
Con người ai cũng phải chết. Có người chết già, có người chết bất đắc kỳ tử: : Chết vì bệnh, chết vì tai nạn, bị sát hại, nhảy lầu tự tử... Liệu họ c...