[ĐM] Mũi Đao Liếm Mật - Mạc P...

By levychixaky

8.8K 276 14

Văn án: Đối với một số người, nửa kia của họ, không phải là người quyến rũ hay khiến họ rung động, đó chính l... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25

Chương 10

225 9 0
By levychixaky

Thu hoạch lớn nhất của chuyến nghỉ phép lần này là trao đổi số điện thoại với Lục Trường Đình, add Wechat, mà Thẩm Lệ cũng chỉ dám lặng lẽ ở trong vòng bạn bè của anh, like cũng không dám like.

Công việc Lục Trường Đình bề bộn, cũng không ghé qua Cô Tửu.

Thẩm Lệ vẫn như mọi ngày, buổi tối đi kiểm tra quán bar, ban ngày thì ngủ bù, cuối tuần thì ở nhà xử lí sổ sách, tình cờ gặp thì sẽ đưa Trình Chiêu đi dạo.

Đã sang tháng ba, tiết thanh minh từ trước đến nay đều mưa, đợi đến khi trời quang mây tạnh thì cũng đã là giữa tháng tư.

Thẩm Lệ đến quán bar như thường ngày, vừa mới nhấp một ngụm trà thì có người phục vụ từ phòng KTV tầng hai xuống, tay cầm tiền hoa hồng với một cái bình nhỏ không biết là cái gì, báo cáo với cậu :"Ông chủ, khách hàng phòng Thanh ngọc án đưa cho tôi cái này, bảo tôi cho vào rượu."

Thẩm Lệ hơi chau mày: " 'Thanh ngọc án' là đám người nào?"

"Người gửi đồ cho tôi là cậu hai nhà họ Phạm, còn những người khác đều là những người mới." Người phục vụ cúi đầu, nói rõ đầu đuôi ngọn ngành "Có khoảng hai mươi ba mươi thanh niên, nam nữ đủ cả, lúc cậu Phạm nói chuyện đều lén liếc sang phía cô gái ngồi trong góc."

Cậu hai nhà họ Phạm...Thẩm Lệ cau mày.

Nhà họ Phạm mở công ty giải trí, trong nhà có người là thành viên của thái tử đảng (1), tên là Phạm Kim Lăng, mà đứa con thứ hai là Phạm Kinh Thanh, là con riêng nhà này. Mà Phạm Kim Lăng có hành vi đi ngược xã hội, tính tình quái đản, thích bao dưỡng các minh tinh, tai tiếng đầy mình, cho nên bố Phạm càng thích thằng con thứ hai hơn, nói không chừng tài sản còn có thể giao cho người nào đó.

Người ngoài đều to nhỏ với nhau rằng cậu hai nhà họ Phạm là một người đoan chính, đứng đắn, không ngờ là lại dùng thủ đoạn thấp hèn này.

Thẩm Lệ không ưa nhất cái loại trêu ghẹo con gái trong quán rượu, loại ngời này đúng lúc động vào vảy ngược của cậu, có là họ Phạm cậu cũng không thèm nể mặt :"Gọi Nhạc An đưa thứ thả trong rượu ra đây, tôi xem thử."

"Thanh ngọc án" là một phòng hát lớn, Thẩm Lệ vừa đẩy cửa phòng ra thì bị ánh đèn lấp loé rọi thẳng vào, mắt lập tức nhắm lại, trong đó là một đám thanh niên đang quẩy cực hăng, vừa hát hò vừa nhảy nhót, như quần ma loạn vũ (2), nhìn thấy cảnh này, Thẩm Lệ cau mày.

Một người đàn ông trẻ tuổi dáng dấp nhã nhặn đứng lên, lời nói rất có phong độ :"Ông chủ Thẩm"

Trong góc ghế sô pha có mấy cô gái đang ngồi, cô gái trẻ bị vây ở giữa cúng đứng lên, ngạc nhiên cùng mừng rỡ hô lên :"Anh Thẩm!"

Cô từ chỗ tối đi ra nơi có ánh đèn, trang điểm thanh lịch nhẹ nhàng, ăn mặc cũng đơn giản, nhưng không giấu được khí chất của mình.

Thẩm Lệ cũng bất ngờ :"Trường Ca?" Quét mắt xung quanh phòng một lần, Thẩm Lệ thấy ai ai cũng có ý đồ xấu với Lục Trường Ca :"Đi chơi với bạn à?"

"Bạn học gặp gỡ ấy mà." Lục Trường Ca cười tủm tỉm đứng ở bên người cậu, "Sao anh, sao anh lại ở đây?"

"Anh của em không nói cho em à?" Thẩm Lệ giọng điệu nhẹ nhàng, "Anh là ông chủ Cô Tửu."

Nhìn thấy hai người bọn họ thân thân mật mật nói chuyện, đùa giỡn nhau, trong mắt mấy thanh niên ở đó xẹt qua tia khó chịu :"Trường Ca, không ngờ cậu cũng biết ông chủ Thẩm."

"Chào cậu." Thẩm Lệ lúc này mới nhìn đến gã, khách sáo gật đầu ,"Không biết cậu dẫn bạn bè tới chơi nên chiêu đãi không được chu đáo, rượu ngày hôm nay tôi mời, mọi người cứ uống cho đã."

Nhân viên phục vụ bưng hai chén rượu tiến vào, tay trái đưa cho Thẩm Lệ trước, lúc tay phải đưa rượu thì thấp giọng nói bên tai Thẩm Lệ :"Ông chủ, cậu hai nhà họ Phạm ban nãy nhìn chằm chằm cô bé bên cạnh anh."

Thẩm Lệ nhận rượu, nét cười trên mặt ngày càng sâu, nhưng cũng không chạm nổi tới đáy mắt.

"Tôi mời cậu một chén." Cậu rất tự nhiên đưa rượu từ tay phải cho Phạm Kinh Thanh :"Mong nhị thiếu gia cho tôi chút mặt mũi."

Ông chủ Cô Tửu tự mình lấy rượu nhận tội, trong mắt Phạm Kinh Thanh có chút đắc ý, nhưng rất nhanh gã lại nhớ đến "chuyện lớn"mà mình đã dặn dò nhân viên phục vụ, đột nhiên lo lắng rằng không biết nhân viên phục vụ nọ đã làm xong cái "chuyện lớn" của gã chưa, mắt lại nhìn ly rượu trong tay, cảm thấy hơi bất an.

Thế nhưng trong phòng lại có rất nhiều bạn học đang nhìn bọn họ, gã không thích làm phật ý Thẩm Lệ, hơn nữa gã là con cháu nhà họ Phạm, Thẩm Lệ hẳn là sẽ không làm gã lung túng trước mặt người khác, cho nên ném luôn do dự ra sau đầu, nhận lấy rượu, cụng ly với Thẩm Lệ :"Ông chủ Thẩm khách sáo rồi."

Phạm Kinh Thanh là người đề nghị lần họp lớp này, tuy rằng cấp ba Phạm Kinh Thanh học hành khá ổn, cũng được thầy cô các bạn quý mến, nhưng Lục Trường ca luôn thấy gã rất giả tạo, nên vẫn không ưa nổi, quan hệ với gã có cố cũng vẫn thế. Lần này đi cũng bởi vì muốn gặp lại vài đứa bạn tốt, người trời Nam kẻ đất Bắc, muốn gặp gỡ ôn chuyện một lần như thế này cũng khó, nên cô mới đến.

Nghe được Phạm Kinh Thanh và Thẩm Lệ nói chuyện, cô bĩu môi, âm thầm tiếc rượu thay Thẩm Lệ.

Đến lúc Phạm Kinh Thành nói, ngày hôm nay nhậu nhẹt chơi bời thì để gã bao, nên để gã trả tiền, nhà họ Phạm tiền không thiếu.

Phạm Kinh Thanh uống hết một chén rượu, Thẩm Lệ vẫn không có ý định đi Hai người câu có câu không nói chuyện tán gẫu, càng nói thì Phạm kinh Thanh càng bất an. Dần dần, gã thấy cơ thể mình bắt đầu nóng lên, như là say rượu, nhận ra mình có gì đó sai sai, nỗi lo cũng lớn dần, trong lòng gã vô cùng hoảng loạn, minhfvaats vả khổ sở xây dựng hình tượng trước mặt mọi người, không thể để hình tượng sụp đổ được, nên chỉ có thể trấn định nói :"Ông chủ Thẩm, tôi...thật không tiện, tôi đi rửa tay đã."

Thẩm Lệ cười vỗ vai gã, nói với mọi người :"Mọi người cứ thoải mái, tôi bồi nhị thiếu ra đại sảnh vui đùa một chút." Sau đó dùng lwujc đè lên vai Phạm Kinh Thanh, đưa nugoiwf đem ra ngoài.

Trong đại sảnh, tiếng nhạc vô cùng náo nhiệt, mọi người cũng không nghe rõ cậu và gã nói cái gì, chỉ có Lục Trường ca đứng gần đấy nghe thấy, thấy lạ nên cũng đi theo ra ngoài.

Đứng chờ ở cửa là hai bảo vệ dáng người cao to, thấy Thẩm Lệ đem người ra thì lập tức cưỡng ép lôi gã ra ngoài.

"Ông chủ Thẩm, đây là ý gì..." Phạm Kinh Thanh dùng sức giãy dụa, trên mặt bắt đầu đỏ lên một cách khác thường.

Gã không ngừ tới rằng Thẩm Lệ thực sự dám đắc tội Phạm gia, trong lòng lập tức hốt hoảng, sau đó là tức giận :"Mày cho tao uống cái đ** gì? Thả tao ra, mày muốn làm gì!?"

Thẩm Lệ lấy ra một tờ giấy, ung dung thong thả lau tay :"Cậu hai à, cậu có ý gì đây, không phải cậu gọi nhân viên thêm đồ vào rượu sao?"

"Tôi cho cậu uống cái gì, cậu chắc hẳn cũng biết?"

"Thẩm Lệ!" Phạm Kinh Thanh tức đến nỗi không nhìn nổi, cất giọng nói :"Sao mày dám?"

Thẩm Lệ giơ tay lên, lười cùng gã cãi cọ :"Lột sạch quần áo ném đi, ghi thêm cái biển là 'Phạm Kinh Thanh và chó không được vào', nể mặt Trường Ca, đặt ở cửa ba hôm thôi."

"Thẩm Lệ mày điên rồi, mày dám đắc tội Phạm gia." Phạm Kinh Thanh nhìn về phía Lục Trường ca, không giả nhân giả nghĩa nổi nữa, nào còn dáng vẻ phong độ nhã nhặn ngày thương "Lục Trường Ca, mày biết! Mày cùng nó thông đồng với nhau, đệt, con mẹ mày nữa..."

Không chờ Phạm Kinh thanh văng ra mấy lời khó nghe thêm nữa, hai bảo vệ lập tức bịt mồm gã lại, sau đó kéo gã đi xuống lối thoát hiểm, động tác dứt khoát.

"Anh Thẩm..." Lục Trường Ca nhìn về phía Thẩm Lệ, sững sờ hỏi :"Phạm Kinh Thanh là như nào vậy?"

"Em ngốc thật." Thẩm Lệ gõ gõ trán cô "Hắn muốn bỏ thuốc em, nhưng anh lại đem chén rượu kia cho hắn uống."

Lục Trường Ca tuy được bảo bọc rất kĩ, nhưng cũng không phải là một đại tiểu thư không rành thế sự, thấy Thẩm Lệ nói vậy thì hiểu ra tất thảy, mặt mũi trắng bệch.

Thẩm Lệ nói chậm lại, so với câu "Mang đi" không cảm xúc ban nãy đúng là khác một trời một vực :"Không sao rồi, đều đã giải quyết xong xuối." Cậu lại hỏi :"Em muốn chơi cùng bạn học hay là về nhà."

"...Em, em không có hứng." Lần đầu tiên cô nhóc gặp phải chuyện như vậy, làm sao coi như là không có chuyện gì, nghĩ là mà thấy sợ, cũng hơi hoảng hốt.

"Thế có muốn uống trà bưởi mật ong không?" Thẩm Lệ không giỏi dỗ dành con gái, sở trường của cậu ngoại trừ pha rượu ra thì chính là pha trà.

Cậu còn có thể đưa Lục Trường Ca chơi ở đại sảnh dưới tầng, có cậu, Lục Trường Ca có thể chơi đến chán thì thôi.

Sắc mặt Lục Trường Ca cuối cùng cũng giãn ra, giọng nói cũng có chút vui vẻ :"Muốn, thêm nhiều đường vào nha."

Thẩm Lệ đưa Lục Trường Ca đến quầy bar, xắn ống tay áo rửa tay, pha cho cô một cos trà bưởi mật ong, Nhạc An còn cắt một miếng chanh nhỏ cắm ở miệng cốc, thêm ống hút rồi đưa đến chỗ Lục Trường Ca.

"Nhanh vậy sao." Lục Trường Ca vốn là thử hớp một miếng, tưởng là nóng nhưng thwujc ra lại rất ấm, vị rất dễ chịu.

"Trà này được chế biến sẵn, để trong bình ướp lạnh, muốn uống thì chỉ cần dùng nước ấm ngâm là có thể uống." Thẩm Lệ ngồi xuống cạnh cô, nhìn cô uống ngon lành, trong lòng cũng vui lây :"Nếu em thích, anh sẽ đưa cho một bình."

Lục Trường Ca cười cắn ống hút :"Em có thể lấy hai bình không? Em muốn đưa cho Trường Ngâm một bình."

"Được." Thẩm Lệ cười đáp một tiếng :"Uống xong thfi có thể lấy thêm."

Cậu gọi Nhạc An lấy hai bình trà đưa cho Lục Trường Ca, sau đó hỏi :"Giờ em về kiểu gì, có cần anh đưa về không?"

"Không cần." Lục Trường Ca nói, "Tài xế trong nhà sẽ tới đón em."

"Em gọi điện cho anh trai em đi." Có tài xế tới đón đã rất an toàn, nhưng Thẩm Lệ có tư tâm, cũng cảm thấy chuyện hôm nay khá nghiêm trọng, nên nói với Lục Trường Đình nói một tiếng, tìm đượcl í do rồi thì đi ra một góc an tĩnh ở bên trong, rồi mới gọi điện cho Lục Trường Đình.

Lúc điện thoại vang lên là lúc Lục Trường Đình đang chạy trên máy chạy bộ, liếc mắt nhìn thông báo cuộc gọi thì lập tức nhận luôn, không hề giảm tốc độ.

Nhưng hơi bất ngờ là Thẩm Lệ gọi điện cho anh.

Nghe thấy tiếng thở ở đầu dây bên kia, Thẩm Lệ hơi sững sờ :"Cái này....Có phải làm phiền đến anh rồi không?"

Lục Trường Đình tắt máy, chậm rãi giảm tốc đồ, tiện thể uống hớp nước :"Tôi đang chạy bộ, có chuyenj gì sao?"

"Cũng không có gì." Lỗ tai Thẩm lệ hơi ngứa ngứa, âm thanh hổn hển chứa đầy khiêu gợi của anh làm hai má cậu nóng lên :"Trường Ca đang ở Cô Tửu, anh có rảnh đến đón em ấy không?"

"Trường Ca đang ở Cô Tửu sao?" Lục Trường Đình từ máy chạy đi xuống, nhíu mày "Con bé uống rượu ad?"

"Không nhiều." Thẩm Lệ cố giản lược câu chuyện :"Con bé đi họp lớp với bạn, nhưng lại có người cho thuốc vào rượu, tôi đã dạy dỗ hắn rồi, nhưng chắc là doạ đến con bé rồi."

Lục Trường Đình nhăn mày, giọng nói nặng nề :"Phiền cậu chăm sóc nó, tôi tới ngay."

Tác giả có lời muốn nói:

[ chú thích: tên phòng hát là tui tự lấy]

-----------------------------------------

Chú thích:

(1)Thái tử đảng để gọi tầng lớp con cha cháu ông (một cách châm biếm) của các quan chức cấp cao và có ảnh hưởng nhất định đối với Trung Quốc.

(2)Quần ma loạn vũ: Thành ngữ Trung Quốc, ý chỉ cảnh tượng hỗn loạn (Cre:Tớ hỏi chị thì chị bảo thế)

Continue Reading

You'll Also Like

775K 39.3K 35
1ST BOOK OF BRIDE SERIES✨✨ Don't do this, leave my parents, don't ruin my life, I will die. She was begging infront of him joining her both hands. Th...
1M 45.7K 27
1950s. ***Story contains mature scenes and Hindi phrases which are not translated in english*** Abhigyan Singh, a Sarpanch of the village named 'Tara...
869K 47K 58
𝐒𝐜𝐞𝐧𝐭 𝐨𝐟 𝐋𝐨𝐯𝐞〢𝐁𝐲 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐞𝐫𝐢𝐞𝐬 〈𝐛𝐨𝐨𝐤 1〉 𝑶𝒑𝒑𝒐𝒔𝒊𝒕𝒆𝒔 𝒂𝒓𝒆 𝒇𝒂𝒕𝒆𝒅 𝒕𝒐 𝒂𝒕𝒕𝒓𝒂𝒄𝒕 ✰|| 𝑺𝒕𝒆𝒍𝒍𝒂 𝑴�...
498K 27.5K 47
𝐁𝐨𝐨𝐤 𝐎𝐧𝐞 𝐨𝐟 𝐈𝐬𝐡𝐪 𝐤𝐢 𝐝𝐚𝐬𝐭𝐚𝐧 advika: "uski nafrat mere pyaar se jeet gayi bhai meri mohabbat uski nafrat ke samne kamzor padh gay...