[Kagamine: Rin x Len] Sói và...

By 8Bombay8

4.1K 583 66

Năm 3 tuổi, nó bị cha mẹ bỏ rơi trong rừng. Nó lưu lạc, rồi được bầy sói nuôi dưỡng. Năm 5 tuổi, gia đình só... More

Chap 1: Sói.
Chap 2: Rừng phong.
Chap 3: Dạy kèm piano.
Chap 4: Hoa lan đỏ.
Chap 5: Tình yêu nảy nở.
Chap 6: Luki Megurime.
Chap 7: Nữ hầu.
Chap 8: Nụ hôn đầu.
Chap 9: Cuộc dạo chơi.
Chap 10: Bỏ rơi.
Chap 11: T.Ì.M.
Chap 13: Biển và cô gái mái tóc hồng.
Chap 14: Gió...
Chap 15: Câu chuyện tình yêu...!
Chap 16: Gió.
Chap 17: Yêu em nhiều!
Chap 18: Âm mưu.
Chap 19: Tỉnh lại...
Chap 20: Tìm lại "kí ức".
Chap 21: Trở về nhà.
Chap 22: Vì tôi là "SÓI"!
Chap 23: Đừng rời xa em!
Chap 24: Neru, thay đổi...?
Chap 25: Tigon, tình yêu nhỏ bé của anh!
Chap 26: Tiệc đính hôn.
Chap 27: Nguy hiểm!!!
Chap 28: Nó thành bà mai!!!
Chap 29: Đừng rời bỏ hắn.
Chap 30: Chúng ta chia tay đi!
Chap 31: Anh nhớ em...
Chap 32: Lướt qua...
Chap 33: Kề bên.
Chap 34: Quay về.
Chap 35: Sự thật.
Chap 36: Gặp lại [1].
Chap 37: Gặp lại [2].
Chap 38: Về lại nơi thân thuộc nhất.
Chap 39: Cảm giác ấm áp.
Chap 40: Len bị mất trí nhớ?
Chap 41: Lời cầu hôn.
Chap 42: Tai nạn.
Chap 43: Lễ cưới.
Ngoại truyện: Hạnh phúc mãi mãi.

Chap 12: Người yêu cũ.

178 21 6
By 8Bombay8


Anh đưa nó về đúng nhà rồi. Ngôi biệt thự ngập tràng sắc lan đỏ. Nó mở cổng và không quên quay lại nhìn anh cười:

-Cám ơn anh nhiều lắm! Em vào đây, anh đi cẩn thận nhé!

-Ừm

Anh nhìn nó gật đầu. Từ trong nụ cười của nó toát lên một nét thuần khiết mà anh ta đã thấy ở cô gái tóc hồng kia, sao rất giống nhau. Nụ cười đều rất sáng. Nó đã vào nhà anh mới an tâm lấy xe đi. Nhưng anh không vội về nhà, anh sẽ đi đến bờ biển - nơi cát trắng,nước xanh và cả một vùng trời bồng bềnh mây trắng...

*Kimi wa oujo boku wa me sukai...* - Tiếng chuông điện thoại của anh reo lên.

-Em nghe!

-Về nhà đi... có người đang đợi

Anh Luki cúp máy khi vừa dứt câu. Hắn cũng chưa hiểu ý anh muốn nói là gì. "Có người đợi"... không lẽ là nó sao? Anh quay đầu xe lao vun vút về nhà trong cái giá lạnh của gió mùa đông.

Nó mở cửa bước vào, nó nhăn mặt.

-Đi đâu mà không chịu khoá cửa nữa không biết, tệ thật!

Nó vội vàng lên phòng thay bộ maid xinh xắn và bắt đầu công việc nào. Nó lau dọn phòng của hắn đầu tiên.

*Cạch*- Nó mở cửa bước vào. Lau dọn những món đồ mà hắn đặt trên kệ một cách cẩn thận nó vừa thấy một khung ảnh bị lật úp. Nó dựng khung ảnh lên. Trong ấy là một cô gái xinh xắn với nụ cười bừng sáng trên môi.

-Yukari sao? - Nó nhìn đến cái tên được ghi ở góc khung ảnh.

Nó cũng không quan tâm cho lắm vì đó có thể là em gái, bạn thân hoặc là người thân của hắn không chừng... Thôi thì cứ lau sạch rồi trả về vị trí cũ nếu không thì nó lại... bị bỏ xó nữa thì khổ!

Nó vào bếp làm ít thức ăn trưa cho hắn rồi lại ra vườn chăm sóc đám hoa lan sắp héo hết vì thiếu nước

*Cạch*- Hắn bỏ em bạch kim ngoài sân rồi nhanh chóng chạy lòng vòng tìm nó.

-Rin?

Ở trên lầu không có, phòng nó không có, nhà bếp thì đầy thức ăn nhưng nó cũng không ở đấy. Vậy nó đang ở đâu? Hắn đứng tựa vào tường thở dốc. Chợt bên tai hắn văng vẳng một giọng hát rất nhẹ.

-Thật dịu dàng là nữ chúa với anh là người hầu bên em... - Nó, đúng rồi đó là giọng hát của nó. Hắn tức tốc lần theo tiếng hát và... Nó đang xịt vòi sen tưới nước cho hoa lan. Hắn thẫn thờ nhìn. Nó vẫn say mê với công việc mà chẳng để ý rằng. Hắn đang khẽ mỉm cười nhìn nó. Chợt...

-Á!

-Len xin lỗi!

Hắn vội ôm nó từ phía sau lưng. Tim nó bỗng đập nhanh hơn bình thường. Hắn đang làm gì vậy? Tại sao lại ôm nó một cách thân mật quá thế kia? Nó giải giụa để mau thoát khỏi cái vòng tay đầy mê hoặc của hắn.

-C.. c... cậu chủ... thả em ra đi!

-Không!

-C... cậu chủ à?

Vòng tay hắn càng siết chặt hơn theo từng câu nói của nó. Hắn đã sợ lắm rồi, cái cảm giác mất đi cái gì đó. Hắn ghé sát vào tai nó thì thầm:

-Len, xin lỗi Rin. Len sai rồi!

-Không sao đâu cậu chủ. Rin không giận đâu mà...

Mặt nó đỏ như quả cà chua chín. Không phải là nó không thích được hắn ôm như thế này mà là nó mắc cỡ.

-Rin không giận Len thật sao?

-Ừ... ừm.

Nó gật đầu liên tục, hắn xoay nó về phía mình. Đúng, gần như thế này để hắn biết nó không rời xa hắn. Hắn hôn lên trán nó.

-Tốt rồi. Rin có sao không?!

-Không sao may nhờ có anh Luki giúp Rin đó!

-Anh Luki sao?

-Ừ, anh cho Rin ăn sau đó đưa Rin về!

-Hừm... tốt nhỉ!

Hắn khẽ cười rồi véo vào chiếc mũi nhỏ xinh của nó. Nó phồng má nhìn hắn. Đáng ghét! Dám bỏ xó nó giữa đường rồi ngọt ngào vỗ về nó như thế này đấy à. Đồ ngốc Len!

Nó không giận hắn chứ không phải không trả thù vụ hắn dám bỏ rơi nó. Nó (lại) sẽ trả thù cho xem. Hắn đang tỉa lá cho đám hoa đỏ rực kiêu hãnh. Nó cầm trên tay chiếc vòi sen. Bất ngờ nó đổi hướng, súng nước tấn công đột ngột khiến hắn ướt mem.

 Nó nghịch quá rồi nhỉ! 

Hắn phì cười nhìn thái độ trẻ con của nó. Hắn bỏ cây kéo trên tay xuống mà tiến thẳng về phía nó. Mặt hắn đằng đằng sát khí. Nó chợt cảm thấy lạnh xương sống, nó vứt vũ khí trong tay rồi bước sụt lùi. Hắn vẫn một mực tiến từng bước thật chậm rãi.

-Muốn gây sự tranh chiến với tớ àh? - Hắn nở một nụ cười tinh quái nhất có thể.

-C... cậu chủ em xin lỗi!  - Nó dùng tuyệt chiêu "đáng thương, vô (số) tội" nhìn hắn.

-Muốn tớ buông tha cho cậu sao? - Hắn nheo mắt nhìn cái hành động dụ dỗ đáng yêu của nó sử dụng đối với mình.

-Xin tha cho em mà!

-Hừm... đâu có dễ vậy!

Hắn cầm trên tay vũ khí súng nước lợi hại có sức công phá cực cao xịt ướt người nó. Mái tóc vàng ngang vai rối xù. Nó nhìn hắn với đôi mắt tức giận, nó quát:

-Len Kagamine, nhớ đó ta sẽ trả thù!

Hắn lỡ nghịch dại với sói rồi. Nó đá một phát vào mông hắn. Hắn tròn mắt nhìn nó:

-Dám đối xử với cậu chủ vậy hả?

-Hừ...

Hắn đột nhiên kéo tay nó, nó mất thăng bằng liền té nhào vào trong lòng của hắn. Ấm quá! Nó quên hết những câu đe dọa cần nói mất rồi. Hắn nhẹ nhàng nâng khuôn mặt thanh khiết của nó lên. Hắn đau khổ nói:

-Rin có nụ cười rất giống một người...

-Ai? - Nó tròn mắt nhìn.

-Yukari...

Yukari không phải là cô gái trong bức hình ấy sao?

-Đó là người con gái mà tớ từng yêu nhất! - Hắn vẫn nhìn nó mà nói đều đều.

-Cô ấy đâu rồi?

-Chia tay rồi, chúng tớ đã chia tay vào 5 năm về trước, lúc cô ấy sang Mỹ du học.

-Vậy cậu còn yêu cô ấy sao? - Nó bấc giác hỏi.

-Không... nhưng chắc cũng còn một ít.

Đến lúc này nó chợt nhớ ra. Liệu chuyện tối hôm trước hắn uống say rồi nổi giận với nó. Có thể liên quan đến cô gái kia.

-Chuyện tối hôm trước...

-Xin lỗi, chuyện đó tớ không cố ý nổi cáu với cậu đâu Rin!

-Vậy... tại sao..?

-Gumiya vô tình nhắc lại cô ấy... mà chuyện đó lại là một điều cấm kị đối với tớ.

-Thế nên Len mới nổi cáu khi nhìn thấy tớ cư xử giống Yukari sao?

-Ừm... tớ thật sự xin lỗi!

-Len... chuyện đã qua rồi thì bỏ đi... đừng đau lòng nữa... vì...

Nó ấp úng. Hắn chợt nhìn nó.

-Vì sao?

-Vì... Len đau lòng thì Rin cũng không vui...

-Rin...

Hắn ôm nó vào lòng. Có lẽ nó cũng cảm thấy như hắn, cảm nhận trái tim mình yêu đối phương rất nhiều, nhưng rồi sẽ có một ngày họ sẽ nhận ra... chỉ là chưa phải lúc.

Continue Reading

You'll Also Like

151K 14.9K 94
H+ nhưng nói không với futa và nam hoá 😩
154K 10K 34
🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, cân nhắc khi xem Lịch ra chap: Không cụ thể, có chap sẽ ra Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunk Truyện được viết the...
12.3K 1K 39
Mới tập tành viết nên còn nhiều sai sót mong mọi người giúp đỡ:D
4.2K 241 9
#j4f combination perfect : love-s*x-drama