[Bách Hợp-Hoàn] Hẹn Ước Hôn N...

By esleytran

17.6K 2.3K 160

Chuyện tình yêu cổ tích, hằng ngày ấm áp, lâu ngày sinh tình. Bối cảnh đồng tính có thể kết hôn. More

Giới Thiệu
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
(Ảnh minh hoạ)
Chương 10
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53: một chút H cho đời vui tươi ψ (`∇') ψ
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61 (Hoàn)
Ủng hộ
In Sách thử nghiệm

Chương 11

248 38 4
By esleytran

Phòng ở còn chưa tìm được, công việc còn bận rộn hơn.

Hứa Gia Ngôn đi theo quản lý Lý mấy ngày, cuối cùng hoàn thành công tác chuẩn bị.

Mới đó đã đến cuối tuần.

Theo đó cô tăng ca cùng nhân viên khách sạn luôn, tuy bình thường khách sạn không nghỉ cuối tuần, nhưng đều luôn luân phiên. Lần này con chủ tịch hứng khởi khiến những nhân viên vốn không có lịch vẫn phải đến.

May là phí tăng ca không tồi nên không có ai than vãn.

Mới sáng sớm khách sạn đã bận tối mắt tối mũi.

Bữa tiệc sử dụng toàn sảnh và một phần sân cỏ phía sau, khung cảnh sân cỏ được trang trí theo chủ đề của tiệc rượu. Nghe nói người bạn của con chủ tịch là một nhà thiết kế thời trang, lần này có tổ chức một buổi trình diễn ở đây, vì vậy chọn ngày không bằng đúng ngày, chuẩn bị thêm một bữa tiệc sau khi buổi trình diễn kết thúc, lấy chủ đề người trẻ bây giờ ưa chuộng – hóa trang.

Chịu trách nhiệm phục vụ rượu là quản lý Lưu, thấy Hứa Gia Ngôn mặc một bộ đồ giá rẻ không đồng bộ thì vội kéo cô vào phòng thay quần áo, bảo cô thay đồng phục nhân viên phục vụ.

Đồng phục khách sạn năm sao thường thấy là áo vest xám phối với chân váy cùng màu và áo sơ mi trắng, quản lý Lưu chờ Hứa Gia Ngôn thay xong lại thấy tóc cô chưa đủ gọn gàng, tiện thể mở phòng trang điểm, cắm điện cho máy uốn giả bảo cô tự xử lý.

Hứa Gia Ngôn cầm máy uốn chớp mắt, im lặng nghiên cứu hồi lâu. Bình thường cô rất ít dùng mấy thứ này, lần gần nhất là tham gia biểu diễn tốp ca trong bữa tiệc tối đón năm mới hồi cấp ba, chỉ biết các bạn cuộn tóc vào trong máy vài giây là được một kiểu tóc hoàn mĩ, thế nên cô làm theo, cuộn vài lọn tóc.

Quản lý Lưu mặc bộ váy màu cà phê, tóc buộc gọn gàng, vừa chờ Hứa Gia Ngôn chỉnh tóc vừa nói chuyện với mấy cô gái trong phòng trang điểm.

Trong đó có một cô gái trẻ đang dặm phấn mở lời: "Chị Lưu, sao bữa tiệc này mời được nhiều người thế? Có phải có nhân vật quan trọng không?"

Một cô gái khác ngồi bên cạnh hỏi tiếp: "Thấy bảo có Thụy Lạp mà?"

Lại có người khác chen vào: "Thụy Lạp là nhà thiết kế thời trang, các cô không thấy danh sách à? Khách mời lần này toàn quý cậu quý cô có uy tín ở thành phố A đấy, nghe nói còn có thiếu gia họ Hồ của tập đoàn lớn nào đó mà."

Cô gái dặm phấn: "Hai hôm trước tôi xin nghỉ nên không thấy danh sách, rốt cuộc có phải có nhân vật quan trọng không?"

Quản lý Lưu nhìn thoáng qua Hứa Gia Ngôn, thấy cô biến mình thành ổ quạ thì chạy qua ấn cô xuống ghế, tự xử lý giúp cô, "Nghe nói giám đốc tập đoàn nhà họ Thẩm sẽ tới."

"Ai?"

"Giám đốc nào cơ?"

"Không thể nào? Là họ Thẩm mà tôi biết đấy á?"

Quản lý Lưu xoay đầu Hứa Gia Ngôn, xịt keo giữ tóc giúp cô, "Hẳn là thế, tôi chỉ nghe nói từ anh Lý, nếu không lấy thực lực của thiếu gia nhà chúng ta có lẽ chẳng mời được tập đoàn lớn nào đó đâu. Những người này đều đến vì giám đốc Thẩm."

Cô gái dặm phấn nghe xong lại quay đầu trang điểm tiếp: "Tôi nghe nói giám đốc Thẩm còn chưa đến ba mươi tuổi."

"Đúng vậy, rất trẻ, quan trọng là người ta không những trẻ mà còn có năng lực, thiếu gia nhà chúng ta không cùng đẳng cấp, không biết tại sao lại mời được."

Một cô gái có vẻ mới ra trường không lâu, không hiểu rõ lắm về giới kinh doanh ở thành phố A nên tò mò hỏi: "Vị giám đốc Thẩm này giỏi thế ạ? Ngay cả thiếu gia công ty nhà mình cũng không mời được ạ?"

Quản lý Lưu: "Quy mô hiện tại của công ty chúng ta đặt trước nhà họ Thẩm chỉ xem như con kiến, nếu xem bản đồ giới kinh doanh thành phố A là kim tự tháp thì nhà họ Thẩm đứng trên đỉnh, chỗ đó chỉ có duy nhất một vị trí, hầu như thành phố A không tập đoàn nào có thể chống lại, ra khỏi thành phố A thì cũng là có một không hai."

"Đỉnh như vậy ạ?"

"Đúng vậy, nếu không cô nghĩ tại sao bữa tiệc này mời được nhiều người như thế? Vì thiếu gia nhà chúng ta? Không thể nào."

Hứa Gia Ngôn dựng tai hóng chuyện, nghĩ thầm thành phố A nhiều họ Thẩm ghê, Thẩm Thanh Du cũng họ Thẩm, nhân vật quan trọng trong truyền thuyết này cũng họ Thẩm, rõ ràng cô chưa gặp ai họ Thẩm ở huyện M hết.

Quản lý Lưu tạo kiểu tóc giúp cô, đang định bảo cô ra ngoài hỗ trợ thì cửa phòng trang điểm bị đẩy ra.

Quản lý Lý với vẻ mặt hốt hoảng chạy tới tìm quản lý Lưu: "Nhanh tìm cho tôi một người mẫu nữ cao khoảng 160cmm, cân nặng dưới năm mươi kilogram, số đo ba vòng cỡ 85-50-85."

Quản lý Lưu sốt sắng theo, nghe thấy yêu cầu vô lý thế thì nói nhỏ: "Anh tưởng khách sạn chúng ta là công ty giải trí àh? Tìm đâu ra người mẫu nữ có số đo như vậy?"

Quản lý Lý: "Tôi biết thế, nhưng chỗ Thụy Lạp xảy ra chuyện, người mẫu của họ bước hụt cầu thang, bị trẹo chân, bây giờ không đứng được!"

Quản lý Lưu: "Cái quái gì thế, chỗ tôi làm gì có người mẫu phù hợp..."

Lời còn chưa dứt, quản lý Lưu nhìn thoáng qua Hứa Gia Ngôn, hỏi: "Cô cao bao nhiêu?"

Hứa Gia Ngôn chớp mắt: "Một mét... một mét sáu hai."

"Cân nặng?"

"Lâu rồi chưa cân, có lẽ hơn năm mươi, nhưng cũng có thể..."

"Được rồi."

Quản lý Lưu không chờ cô nói xong đã đẩy đến trước mặt quản lý Lý, "Người này."

Hôm nay quản lý Lý đưa cô tới chỗ quản lý Lưu, ý muốn cô ở quầy tiếp tân cho nhàn, kết quả vòng đi vòng lại lại quay về mình, quản lý Lý dẫn cô qua đường dành cho nhân viên, ngượng ngùng nói: "Tiểu Hứa, lần này phiền cô quá, Thụy Lạp không chọn được ai phù hợp, đội người mẫu bên họ tối qua đã rời đi hết rồi, nay chỉ để lại một người, còn xảy ra sự cố ngoài ý muốn như thế."

Hứa Gia Ngôn không có ý kiến về phân công công việc, nhưng trước giờ cô chưa từng làm người mẫu, ngay cả tiếp xúc cũng không, tự nhiên bảo cô ra trình diễn, khẳng định không làm tốt được.

Quản lý Lý nghe băn khoăn của cô thì nói luôn: "Không cần cô đi đâu hết, chỉ cần mặc trang phục của Thụy Lạp đứng trên sân khấu giữa sân cỏ thôi."

Hứa Gia Ngôn: "Không cần đi á?"

Quản lý Lý: "Không cần, không cần, cùng lắm có mấy động tác, đứng tại chỗ là được."

Nghe không phải đi trên sàn catwalk, Hứa Gia Ngôn mới thở phào, kết quả chưa thả lỏng được bao lâu đã thấy trang phục cô phải mặc trong tay quản lý Lý.

Hứa Gia Ngôn trừng mắt nhìn trang phục kia, khóe miệng giật một lúc, nghẹn lời hồi lâu mới nhìn về phía quản lý Lý: "Váy hở lưng!?"

Quản lý Lý bất lực: "Đúng là cũng có hơi mát mẻ."

Hứa Gia Ngôn do dự, tính tình cô không bảo thủ, nhưng kêu cô mặc bộ váy hở lưng này thì thật sự hơi khó.

Quản lý Lý thấy cô muốn rút lui thì vội kéo tay: "Tiểu Hứa, cô nghĩ lại đi, tiền lương người mẫu bên Thụy Lạp cao lắm."

Hứa Gia Ngôn chưa kịp từ chối đã nghe thấy hai từ "tiền lương", thay đổi sắc mặt trong nháy mắt: "Có tiền lương? Không phải bảo hỗ trợ à?"

Quản lý Lý cảm thán cô ngây thơ quá đáng yêu: "Hỗ trợ nhưng không phải không công, nhất định sẽ thanh toán cho cô như người mẫu chính thức, bọn họ tính lương theo giờ, tám trăm một tiếng!"

Tám trăm!

Hứa Gia Ngôn rớt cả cằm: "Thế... thế phải mặc mấy tiếng?"

Quản lý Lý: "Năm tiếng."

Hứa Gia Ngôn: "Ngắn thế thôi?"

Quản lý Lý bị biểu cảm tiếc nuối của cô chọc cười, vỗ vai cô: "Năm tiếng là đủ rồi, cô không thấy nhiệt độ bên ngoài là thế nào sao."

Hứa Gia Ngôn tính toán, năm tiếng kiếm được nhiều rồi, sau đó xác nhận với quản lý Lý: "Thanh toán trong ngày luôn chứ?"

Quản lý Lý: "Thanh toán sau khi bữa tiệc kết thúc."

Hứa Gia Ngôn ngó trái ngó phải, sốt ruột hỏi: "Phòng thay quần áo đâu?"

Bên phía Thụy Lạp đã vội đến tối tăm mặt mày, người phụ trách tuy đã giao cho quản lý Lý nhưng không chắc anh ta tìm được nên vẫn chuẩn bị cách khác, lúc này đang cầm điện thoại liên lạc với công ty người mẫu.

Đến khi quản lý Lý dẫn người tới, điện thoại người phụ trách đã sắp hết pin, đang định tìm đồ sạc, vừa thấy Hứa Gia Ngôn thì ném điện thoại, kéo Thụy Lạp ra gặp.

Đúng như trong tưởng tượng của Hứa Gia Ngôn, Thụy Lạp là một người phụ nữ rất xinh đẹp, cô có mái tóc dài và trang điểm tỉ mỉ, tuy giọng nói không nhu mì như nữ nhưng không trầm thấp như nam giới, cô mang một vẻ đẹp khá trung tính.

Thụy Lạp đánh giá Hứa Gia Ngôn một lượt từ trên xuống dưới rồi bảo người phụ trách dẫn cô vào phòng thay quần áo.

Bộ váy Hứa Gia Ngôn mặc hôm nay là thiết kế đặc biệt của Thụy Lạp đồng thời là trang phục vedette trong buổi trình diễn ngày hôm qua, hôm nay cũng là nhân vật chính của bữa tiệc, được trưng bày ở trung tâm sân cỏ.

Trước giờ Hứa Gia Ngôn không có yêu cầu gì về quần áo, càng không có khái niệm về trang phục cao cấp tự thiết kế như vậy, chỉ biết nhìn bằng mắt thường đã thấy chiếc váy này rất đẹp, váy có màu gradient xanh nước biển với trang trí viền là vật liệu như kim cương, vạt áo vừa rộng vừa nhẹ, tung bay theo từng bước chân giống như dải ngân hà lộng lẫy.

Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng sau khi thay váy, mặt Hứa Gia Ngôn vẫn ửng đỏ, chiếc váy này ngoại trừ hai dây mảnh bên vai thì không còn gì che chắn tấm lưng nữa.

Chỉ là chiếc váy này được mặc trên người cô cho ra hiệu quả rất tốt, cô vốn đã trắng, mặc chiếc váy này vào trông còn trắng hơn.

Thụy Lạp nhìn cô khen ngợi, dường như rất vừa lòng với chiếc giá treo quần áo này, quay người bảo nhân viên trang điểm giúp cô, rồi trao đổi vài điều cần chú ý trong quá trình triển lãm.

Bữa tiệc kéo dài đến mười hai giờ đêm, cả quá trình không được cầm điện thoại.

Hứa Gia Ngôn ngẫm nghĩ, nhân lúc trang điểm nhắn tin cho Thẩm Thanh Du.

Tuy ban sáng trước khi đi làm cô đã báo với nàng tối nay phải tăng ca, nhưng phòng trừ chuyện xảy ra ngoài ý muốn, cô vẫn nói thêm với nàng mình không được dùng điện thoại cho đến nửa đêm.

Hai phút sau, Thẩm Thanh Du nhắn lại "Tôi biết rồi."

Hai phút sau nữa, Hứa Gia Ngôn nhận được một tin nhắn báo hành trình tương tự, nàng bảo đêm nay mình tham gia một bữa tiệc, có lẽ sẽ về nhà muộn.

~Hết chương 11~

Thẩm Thanh Du: Sao em lại ở đây?
Hứa Gia Ngôn: ở đây mặc váy hở lưng cho chị ngắm *chớp mắt*

Continue Reading

You'll Also Like

13.6K 720 69
Tác phẩm: Độc chiếm nàng Tác giả: Ải Cân Hài Thị giác tác phẩm: Chủ thụ Tiến độ truyện: Đã hoàn thành Tag: Niên hạ Linh dị thần quái Hào môn thế gia...
4K 88 16
Gặp nhau trong hoàn cảnh gần như "ván đã đóng thuyền" của nàng cùng người yêu. Tuy rằng luôn ra mặt, tận lực giúp đỡ giải quyết mọi vấn đề, nhưng để...
956K 28.7K 147
Tác giả: Úc Khanh Nguồn: Truyện HD Beta: Meochan1311 Tình trạng: Đã full Lịch đăng: chương trước đủ 100 sao sẽ đăng chương mới Hướng Dĩ Mạt bất ngờ t...
1.4M 82.9K 59
Tên truyện : Em Ấy Thuộc Về Tôi Tên khác: Nàng thuộc về ta Tác giả: Đát Anh Số chương: 53 chương + 4 Phiên Ngoại Thể loại: Bách hợp, Đô thị tình duyê...