Truy kích hung án - Mạc Y Lai

By ndmot99

213K 16.4K 718

Tên gốc: Hung án truy kích/ 凶案追击 Tác giả: Mạc Y Lai/ 莫伊莱 Thể loại: Trinh thám Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬 Đ... More

Quyển 1: Ác mộng - Chương 1: "Lễ gặp mặt"
Q1.Chương 2: Thịt tươi
Q1.Chương 3: Cơ hội khó có được
Q1.Chương 4: Tìm xương
Q1.Chương 5: Đá bóng
Q1.Chương 6: Không quen thuộc
Q1.Chương 7: Ai là kẻ xấu?
Q1.Chương 8: Phát hiện thi cốt
Q1.Chương 9: Phương thức tư duy
Q1.Chương 10: Không biết người có lòng tốt
Q1.Chương 11: Gương mặt biến dạng
Q1.Chương 12: "Hại người"
Q1.Chương 13: Trộm
Q1.Chương 14: Giáo viên tiếng Anh
Q1.Chương 15: Phong cách hip hop
Q1.Chương 16: Liên lạc với người nhà
Q1.Chương 17: Không phối hợp
Q1.Chương 18: Bắt đầu thể hiện
Q1.Chương 19: Chết rồi thì đút cho chó ăn
Q1.Chương 20: Ủ rũ
Q1.Chương 21: "Biệt thự cao cấp"
Q1.Chương 22: Thanh niên ưu tú
Q1.Chương 23: Tiêm phòng
Q1.Chương 24: Quá phiền phức
Q1.Chương 25: Xác định thân phận
Q1.Chương 26: Quan hệ tốt
Q1.Chương 27: Bằng giả
Q1.Chương 28: Tiểu Bốc
Q1.Chương 29: Xu lợi tị hại
Q1.Chương 30: Bắt cá
Q1.Chương 31: Kể khổ
Q1.Chương 32: Không chịu trách nhiệm
Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
Q1.Chương 34: Thần thần bí bí
Q1.Chương 35: Báo mộng
Q1.Chương 36: Hoàn cảnh gia đình khác xa
Q1.Chương 37: Chút cọ xát
Q1.Chương 38: Giấu tài
Q1.Chương 39: Theo đuôi
Q1.Chương 40: Giải vây
Q1.Chương 41: Đi công tác
Q1.Chương 42: Ngộ nhận
Q1.Chương 43: Sách lược
Q1.Chương 44: Căng da đầu
Q1.Chương 45: Tìm hiểu
Q1.Chương 46: Không nói thẳng
Q1.Chương 47: Ở lại
Q1.Chương 48: Tin đồn
Q1.Chương 49: Bị chặn lại
Q1.Chương 50: Đàn em
Q1.Chương 51: Liệu cơm gắp mắm
Q1.Chương 52: Không nói thật giả
Q1.Chương 53: Chống đỡ
Q1.Chương 54: Hỏi thăm đêm khuya
Q1.Chương 55: Bụi về bụi , đất về đất
Q1.Chương 56: Phùng trứng thối
Q1.Chương 57: Giả mạo
Q1.Chương 58: Chủ nghĩa duy vật
Q1.Chương 59: Ngọn nguồn
Q1.Chương 60: Tình yêu một thời
Q1.Chương 61: Thuận nước đẩy thuyền
Q1.Chương 62: Chủ nhiệm khoa
Q1.Chương 63: Không lựa lời
Q1.Chương 64: Giấu diếm
Q1.Chương 65: Nghi điểm
Q1.Chương 66 - 72
Quyển 2: Kẻ mô phỏng _ Chương 1-5
Q2.Chương 6 - 10
Q2.Chương 11 - 15
Q2.Chương 16 - 20
Q2.Chương 21 - 25
Q2.Chương 26 - 30
Q2.Chương 31 - 35
Q2.Chương 36 - 40
Q2.Chương 41 - 45
Q2.Chương 46 - 50
Q2.Chương 51 - 55
Q2.Chương 56 - 60
Q2.Chương 61 - 65
Q2.Chương 66 - 70
Q2.Chương 71 - 75
Q2.Chương 76 - 81
Quyển 3: Nhà ma - Chương 1 - 5
Q3.Chương 6 - 10
Q3.Chương 11 - 15
Q3.Chương 16 - 20
Q3.Chương 21 - 25
Q3.Chương 26 - 30
Q3.Chương 31 - 35
Q3.Chương 36 - 40
Q3.Chương 41 - 45
Q3.Chương 46 - 50
Q3.Chương 51 - 55
Q3.Chương 56 - 60
Q3.Chương 61 - 65
Q3.Chương 66 - 73
Quyển 4: Người gỗ - Chương 1: Ngụy tạo tự sát trên đường ray
Q4.Chương 2: Áo ba lỗ màu trắng
Q4.Chương 3: Cái chết của học bá
Q4.Chương 4: Ý thức cạnh tranh
Q4.Chương 5: Giáo viên họ Đặng
Q4.Chương 6: Đứa con ngoan
Q4.Chương 7: Cọng cỏ
Q4.Chương 8: Xung đột
Q4.Chương 9: Khiêu khích
Q4.Chương 10: Mầm tai họa
Q4.Chương 11: Phân biệt đối xử
Q4.Chương 12: Lời mời
Q4.Chương 13: Vườn trường
Q4.Chương 14: Đường hóa học
Q4.Chương 15: Người gỗ
Q4.Chương 16: Gặp dịp thì chơi
Q4.Chương 17: Ân nhân
Q4.Chương 18: Nhật ký
Q4.Chương 19: Bắt nạt
Q4.Chương 20: Tiểu bá vương
Q4.Chương 21: Hai thái cực
Q4.Chương 22: Vào trước là chủ
Q4.Chương 23: Món quà phiền lòng
Q4.Chương 24: Biết vậy chẳng làm
Q4.Chương 25: Lên án
Q4.Chương 26: Ăn cướp
Q4.Chương 27: Ngồi xem hổ đấu
Q4.Chương 28: Nhịp cầu
Q4.Chương 29: Lợi thế và tiền cược
Q4.Chương 30: Thuốc lợi tiểu
Q4.Chương 31: Nguyền rủa
Q4.Chương 32: Kẻ phản bội
Q4.Chương 33: Lo chuyện bao đồng
Q4.Chương 34: Xin lỗi
Q4.Chương 35: Bù đắp
Q4.Chương 36: Chiến thuật
Q4.Chương 37: Sâu xa
Q4.Chương 38: Hai nỗi lo
Q4.Chương 39: Thay đổi
Q4.Chương 40: Nhà nghèo
Q4.Chương 41: Thăm hỏi gia đình
Q4.Chương 42: Dao điêu khắc gỗ
Q4.Chương 43: Không dạy dỗ được
Q4.Chương 44: Tự hại mình
Q4.Chương 45: Can thiệp của tâm lý
Q4.Chương 46: Tuyển thủ hạt giống
Q4.Chương 47: Thư bỏ nhà đi
Q4.Chương 48: Gặp lại người gỗ
Q4.Chương 49: Người khởi xướng
Q4.Chương 50: Vết thương trên tay
Q4.Chương 51: Ứng nghiệm
Q4.Chương 52: Thứ tự tham khảo
Q4.Chương 53: Hỗn chiến
Q4.Chương 54: Càn quấy
Q4.Chương 55: Có chuyện phía sau
Q4.Chương 56: Cặp sách
Q4.Chương 57: Người vớt cặp sách
Q4.Chương 58: Tìm kiếm
Q4.Chương 59: Vấp phải trắc trở
Q4.Chương 60: Thêm phiền
Q4.Chương 61: Gặp đại vận
Q4.Chương 62: Thi thể nam dưới nước
Q4.Chương 63: Yêu cầu
Q4.Chương 64: Nhượng bộ
Q4.Chương 65: Bị giết
Q4.Chương 66: Xem mắt
Q4.Chương 67: Một tin nhắn
Q4.Chương 68: Không ngồi yên được
Q4.Chương 69: Tự quyết định
Q4.Chương 70: Chất chống đông
Q4.Chương 71: Án mạng trong nhà
Q4.Chương 73: Tinh thần không yên
Q4.Chương 74: Đầu độc
Q4.Chương 75: Liên hệ giữa ba người
Q4.Chương 76: Manh mối
Q4.Chương 77: Trò hề
Q4.Chương 78: Chọc chỗ đau
Q4.Chương 79: Nhược điểm
Q4.Chương 80: Hung thủ
Quyển 5: Căn phòng màu đỏ - Chương 1: Căn phòng màu đỏ
Q5.Chương 2: Loạn đao
Q5.Chương 3: Tinh thần không ổn định
Q5.Chương 4: Viên chức nhỏ
Q5.Chương 5: Thuốc an thần
Q5.Chương 6: Mối quan hệ kỳ lạ giữa người với người
Q5.Chương 7: Đào hoa
Q5.Chương 8: Ông chủ
Q5.Chương 9: Kẻ làm biếng
Q5.Chương 10: Một cái hộp
Q5.Chương 11: Đổi phương pháp
Q5.Chương 12: Lôi kéo làm thân
Q5.Chương 13: Thanh danh
Q5.Chương 14: Người chửi rủa
Q5.Chương 15: Phẩm vị
Q5.Chương 16: Bạn học cũ
Q5.Chương 17: Bạn trai
Q5.Chương 18: Đánh phụ nữ

Q4.Chương 72: Lời khai của ba mẹ

541 43 0
By ndmot99

Đới Húc cũng không miễn cưỡng Thang Lực. Thang Lực ghét nhất là nói chuyện với gia đình người bị hại, bởi vì gia đình người bị hại thường khó khống chế cảm xúc của mình, mà người như Thang Lực lại đau đầu không biết phải an ủi người ta ra sao, cho nên mỗi lần gặp tình huống như vậy, anh đều cố gắng tránh mặt.

Đới Húc và Phương Viên đeo bao giày, vào nhà, diện tích thoạt nhìn hơn một trăm mét vuông, trang hoàng khá cách điệu, có thể thấy điều kiện gia đình thuộc loại giàu có. Trên sô pha phòng khách có một đôi nam nữ trung niên hơn bốn mươi tuổi đang ngồi, người đàn ông mặc đồ áo vest, người phụ nữ còn mặc áo ngủ lụa chung, cả hai một người cúi đầu, một người che mặt, bả vai run run như đang khóc, hoàn toàn không để ý ai về nhà, mãi đến khi Đới Húc đến trước mặt họ, thân hình cao lớn chắn hết ánh sáng, bọn họ mới ngẩng đầu, người đàn ông trông rất u sầu, còn người phụ nữ đã khóc đến hai mắt sưng đỏ.

"Ông bà là bố mẹ nạn nhân đúng không?" Đới Húc lấy giấy tờ chứng minh thân phận ra, "Chúng tôi là đội hình sự của cục công an thành phố A, nhận báo án, tới đây để xử lý, yêu cầu ông bào phối hợp."

Người đàn ông không duỗi tay nhận lấy xem mà vội gật đầu, đứng dậy, lau nước mắt: "Được, muốn phối hợp thế nào anh chị cứ nói đi, chúng tôi sẽ hoàn toàn phối hợp."

"Ông ngồi đi, đồng nghiệp kỹ thuật trong cục chúng tôi và bên pháp y sẽ tiến hành chụp hình thu thập bằng chứng trong phòng trước, trong thời gian đó chúng tôi muốn tìm hiểu một vài chuyện." Đới Húc vừa nói vừa ra hiệu bảo Phương Viên cùng mình ngồi bên đối diện, chuẩn bị lấy lời khai.

Phương Viên phối hợp lấy sổ ghi chép ra.

"Vậy tôi giới thiệu tình hình gia đình chúng tôi trước." Nghe Đới Húc nói, người đàn ông ngồi xuống sô pha, cố giữ bình tĩnh, "Tôi họ Vạn, đây là vợ tôi, người xảy ra chuyện là con gái của chúng tôi, tên Vạn Thiến, năm nay mới mười tám tuổi, đang học lớp mười hai."

Nhắc tới tên con gái vừa qua đời, mẹ của Vạn Thiến ngồi bên cạnh càng không khống chế được cảm xúc, lấy tay che mặt, khóc nức nở.

Ba của Vạn Thiến đành dừng lại, vỗ vai mở mình, ngoài miệng nói không sao đâu nhưng trong trường hợp này, đổi thành ai cũng đều sẽ có cảm giác bất lực. Thế nên im lặng một lúc, ông ta lại tiếp tục: "Con bé hôm trước vẫn bình thường. Mấy hôm trước con bé có bị cảm, hai chúng tôi định xin cho nó nghỉ phép, nhưng nó không chịu, sáng nay vợ tôi đi gọi nó dậy lại không có ai trả lời, chúng tôi tưởng nó học hành mệt quá, không nỡ kêu tiếp, định cho nó ngủ thêm, lén gọi cho giáo viên xin cho nó nghỉ tiết tự học đầu giờ. Mãi đến khi sắp đi làm, tôi gọi nó, định tiện đường đưa nó đi học, nhưng vợ tôi đi gõ cửa vẫn không có động tĩnh, cô ấy vào xem, thấy con bé vẫn không nhúc nhích, cứ tưởng là ngủ sâu, đến khi cô ấy tới gần, chạm vào mới phát hiện cơ thể con bé lạnh toát, hơn nữa còn cứng đờ..."

Ba của Vạn Thiến không nói được nữa, chỉ biết thở dài, mẹ của Vạn Thiến lại khóc nấc lên.

"Bình thường thành tích học tập của Vạn Thiến ở trường thế nào?" Đây là vấn đề hiện tại Phương Viên muốn hỏi nhất, vì thế dò hỏi, "Có khả năng bị đào thải khỏi lớp chuyên không?"

Mẹ của Vạn Thiến ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Phương Viên, lại nhìn chồng mình. Ba của Vạn Thiến dường như cũng mờ mịt trước vấn đề này, không biết tại sao đối mặt với việc con gái mình bất hạnh qua đời, đối phương lại hỏi về vấn đề học hành trước.

Có điều dù không hiểu, ba mẹ Vạn Thiến vẫn không có hiểu lầm gì với Phương Viên, ba của Vạn Thiến trả lời cầu thị: "Con gái tôi học rất giỏi, năm nào cũng trong top 30, tuy ở trong lớp con bé chỉ đứng ở top giữa, không thể coi là những học sinh đứng đầu, nhưng tôi hỏi con bé, con bé nói thành tích của mình khá ổn định, thế nên chỉ cần giữ vững thì không cần lo đến việc bị đào thải."

Câu trả lời không có nguy cơ bị đào thải, lại không phải học sinh đứng đầu khiến Phương Viên khá bất ngờ. So với Kha Tiểu Văn và Đoạn Phi Vũ, tình hình của Vạn Thiến rất khác, hơn nữa cô bé được ba mẹ phát hiện tử vong trong nhà vào sáng sớm, trong nhà thoạt nhìn cũng không có dấu vết người ngoài xâm nhật, vậy sự việc của Vạn Thiến rốt cuộc là trùng hợp hay có liên quan tới vụ của Kha Tiểu Văn và Đoạn Phi Vũ đây?

"Trước khi ông bà phát hiện Vạn Thiến xảy ra chuyện, ý tôi là từ tối qua đến sáng nay, bản thân cô bé hay trong gia đình ông bà có gặp chuyện gì khác thường không?" Nghe ba của Vạn Thiến trả lời xong, Đới Húc cũng có cùng câu hỏi như Phương Viên, có điều anh không dừng lại ở vấn đề này mà tiếp tục dò hỏi về tình hình của Vạn Thiến trước khi qua đời.

"Không có gì bất thường, vô cùng bình thường, hệt như mọi khi." Ba của Vạn Thiến nói, "Tối qua tôi có tiệc xã giao, về khá muộn, lúc tôi về, Vạn Thiến đã về nhà rồi, con bé học bài trong phòng, tôi và vợ ở phòng khách xem TV một lát, đến hơn mười một giờ chuẩn bị đi ngủ, vợ tôi thấy phòng của Vạn Thiến vẫn sáng đèn, sợ con bé học quá muộn, không ngủ đủ nên đi gõ cửa nhắc con bé ngủ sớm, sau đó hai chúng tôi về phòng."

"Tối qua hoặc mấy ngày trước đó, cô bé có chủ động nói gì với ông bà không?" Phương Viên thử hỏi, "Ví dụ như áp lực học tập quá lớn, hoặc là có chuyện phiền não gì đó?"

"Không có, thật sự không có." Mẹ của Vạn Thiến đau đớn lắc đầu, "Đêm qua lúc tôi nhắc con bé đi ngủ sớm, con bé vẫn như bình thường, hết tiết tự học buổi tối về nhà còn nói với tôi mấy bữa tới nhớ nấu món thịt kho tàu cho con bé ăn, thật sự không có chỗ nào bất bình thường cả."

Khi nãy lúc tới, đi ngang qua phòng Vạn Thiến, Phương Viên có thoáng nhìn vào bên trong thấy Vạn Thiến vẫn còn nằm trên giường, tuy không cố ý vào nhìn, rất nhiều chi tiết không thể nhìn thấy, nhưng có thể kết luận trong phòng không có bất kỳ vết máu hay hỗn loạn, nghĩa là nguyên nhân Vạn Thiến tử vong không phải vì ngoại thương. Ở trong nhà, có thể như tham ngủ khiến ba mẹ không nhìn ra manh mối, chỉ có một khả năng là Vạn Thiến uống thuốc độc.

Cô nhìn Đới Húc, sợ phỏng đoán của mình không có cơ sở, tùy tiện hỏi ba mẹ Vạn Thiến sẽ gây ra hiểu lầm, cho nên muốn hỏi ý kiến anh trước.

Nhìn ánh mắt của Phương Viên, Đới Húc hiểu giờ phút này cô có thể đang nghĩ gì, anh cũng có cùng phỏng đoán đó, vì thế thử hỏi ba mẹ Vạn Thiến: "Ở độ tuổi mười tám mười chín tuổi của Vạn Thiến là ngay giai đoạn từ thiếu niên thành thiếu niên, là một giai đoạn đặc biệt, liệu có khi nào cô bé có tâm sự nhưng không chịu nói với người lớn không?"

"Anh muốn nói Vạn Thiến nhà chúng tôi suy nghĩ luẩn quẩn, lại thấy xấu hổ nên không chịu chia sẻ cho chúng tôi biết?" Ba của Vạn Thiến hiểu ý của Đới Húc, lập tức thề thốt phủ nhận khả năng này, "Vạn Thiến nhà chúng tôi không phải đứa bé như vậy, nó không có chuyện gì giấu tôi và mẹ nó cả, hơn nữa dù con gái lớn rồi, có thể có một số việc con bé không muốn chia sẻ với tôi, nhưng nó với mẹ nó như bạn bè vậy, bình thường rất hay tâm sự, có lúc còn chê tôi ở bên vướng bận, nếu nó có phiền não gì, dù không nói với tôi thì cũng không thể không chia sẻ với mẹ nó."

"Vạn Thiến nhà chúng tôi không thể nào tự sát, tuyệt đối không, con bé học giỏi, còn xinh đẹp khiến ai cũng phải thích, ở trường cũng không có mâu thuẫn với thầy cô hay bạn bè, không thể nào có chuyện luẩn quẩn trong lòng." Mẹ của Vạn Thiến vừa khóc vừa nói, "Con bé còn nói với tôi chờ nó đi đại học xong, cả nhà chúng tôi sẽ ra nước ngoài du lịch, mở mang tầm nhìn, tránh trường hợp lên đại học, lỡ đến thành phố lớn, bạn bè khắp nơi tụ về, nó từ nhỏ cứ ở thành phố A Mãi, không có kiến thức như mọi người. Con bé suy nghĩ cho tương lai nhiều như vậy, sao có thể đang êm đẹp lại không muốn sống nữa, không thể nào!"

"Đúng vậy, thế nên tôi hy vọng anh chị có thể giúp tôi điều tra việc này, chắc chắn Vạn Thiến nhà chúng tôi không phải tự sát, chắc chắn con bé bị ai đó hại, người làm ba mẹ như chúng tôi không thể nhìn con gái mình chết oan như vậy, tuyệt đối không thể để kẻ hại con gái nhà chúng tôi ung dung ngoài vòng pháp luật." Ba của Vạn Thiến nghiến răng nghiến lợi.

"Vậy ông bà nghi ngờ ai sẽ hại Vạn Thiến, hoặc là ai có khả năng sẽ hại Vạn Thiến?" Phương Viên hỏi, "Nếu ông bà có đối tượng khả nghi thì cứ nói, chúng tôi sẽ lấy làm tham khảo."

Cô vừa hỏi như vậy, ba mẹ Vạn Thiến vốn đang tức giận đau khổ thoáng sửng sốt, hai người nhìn nhau, cuối cùng đều lắc đầu, không trả lời được.

"Tôi chưa từng nghe con bé kể mình ở trường có mâu thuẫn với ai cả, các mối quan hệ của con gái tôi rất tốt, con trai con gái đều vậy." Mẹ của Vạn Thiến nức nở, vẫn không nhịn được mà nhấn mạnh, "Nhưng chắc chắn con bé không phải tự sát."

"Chúng tôi cũng muốn tin vậy, dù gì một cô gái như Vạn Thiến không thể dễ dàng lựa chọn từ bỏ sinh mệnh của mình, nhưng nếu muốn xác định cô bé bị giết, chúng ta cũng phải có hướng đi đại khái." Thấy mẹ của Vạn Thiến kích động, Phương Viên vội trấn an, sau đó mới tiếp tục hỏi, "Ở trường Vạn Thiến có cãi vã với ai không, ý tôi là ví dụ như trong phương diện tình cảm, cô bé có điên cuồng theo đuổi ai không?"

"Chắc là không, con bé không kể." Mẹ của Vạn Thiến nhớ lại, lắc đầu, "Vạn Thiến nhà chúng tôi rất nhát gan, nếu có chuyện như vậy con bé sẽ nói với chúng tôi, ít nhất là ba của nó. Còn về phương diện tình cảm thì càng không, Vạn Thiến rất thông minh, chưa từng hồ đồ như vậy, trước khi chính thức vào cấp ba tôi và ba nó đã nói chuyện với nó một lần, nó cũng khẳng định trong giai đoạn quan trọng này sẽ không lãng phí thời gian và sức lực ngoài việc học, tuyệt đối không yêu sớm."

"Di động của Vạn Thiến còn ở nhà không? Bình thường cô bé có thói quen viết nhật ký không?" Đới Húc gật đầu, tỏ vẻ bản thân không hề nghi ngờ bọn họ, sau đó mới hỏi. Theo lẽ thường, hôm trước Vạn Thiến khỏe mạnh về nhà, sáng nay mới phát hiện xảy ra chuyện, trông cô bé có vẻ là học sinh ngoại trú, di động hẳn là ở nhà mới đúng.

"Chắc là có, lát nữa anh chị tới phòng con bé xem đi, sáng nay sau khi phát hiện chuyện này chúng tôi không dám vào nữa." Nói tới đây, vành mắt của ba Vạn Thiến cũng đỏ lên.

"Chúng tôi có thể mang đồ dùng cá nhân của Vạn Thiến, bao gồm di động, laptop hoặc những thứ linh tinh như sổ nhật ký về Cục Công An xử lý không? Chờ vụ án được phá, chúng tôi sẽ trả lại nguyên vẹn, không gây ra bất kỳ tổn thất gì." Phương Viên trưng cầu ý kiến của ba mẹ Vạn Thiến.

"Được! Anh chị mang đi hết đi! Chúng tôi không quan tâm đến tổn thất, chỉ cần biết tại sao con gái của chúng tôi lại thành ra như vậy là được!" Ba của Vạn Thiến tỏ thái độ kiên quyết.

Continue Reading

You'll Also Like

12.2K 371 71
Đây là những thông tin về cung Nhân Mã và cả những sự thật mà mọi người nên bik về NHÂN MÃ
31.4K 3.3K 20
Thể loại: Hài hước, R16, SONG TÍNH, Harem, Alltake, Fanfic,.... Nội dung: Lần trở lại này có quá nhiều thứ thay đổi, cậu từ một chàng trai toả ánh nắ...
4.1K 585 6
(fic đớ làm xả stress, xin đừng quánh dá).
44.3K 2.5K 62
🍁Tên truyện: Sau khi xuyên thành nữ phụ, tôi nhặt được idol 🍁Tên Hán Việt: Xuyên thành pháo hôi nữ xứng sau nhặt được idol 🍁Tác giả: Thanh Điềm Hồ...