[BHTT - CĐ - Edit - Hoàn] Khế...

By quansama

428K 23.1K 1.7K

Thông báo quan trọng: 1. Tui không có nhu cầu nghe góp ý chuyện cách dịch ntn, cho nên mn không cần phải nói... More

Thông báo quan trọng
1
2. Chủ động
3, 4
5, 6
7, 8
9, 10
11, 12, 13
14, 15
16, 17
18, 19
20, 21
22, 23, 24, 25, 26
27, 28, 29
30. Bàn bạc
31
32, 33, 34, 35, 36
37, 38, 39, 40
41, 42
43. Cầu hôn
44. Hận
45. Giao chiến
46. Săn sống
47. Bóng đen
Chương 48: Bị thương
49. Sóng ngầm
50. Giận
51
52
53
54
55.
56. Manh mối
57. Giải độc
58. Tỉnh lại
59
60. Thương lượng
61. Thâm trầm
62. Phong vân
63, 64, 65
66. Nhầm lẫn
67, 68
69
70
71
72
73
74
75. Phó thác
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87. Sơ hở
88.
89
90. Phi Khanh
91
92
93
94
95
96
97.
98.
99
100
101. Ác mộng
102. Tranh cãi
103. Thuyết phục
104. Chứng cứ
105. Hội thẩm
106. Lời khai
107. Hẳn phải chết
108. Lắng lại
109. Tẩy trần
110. Tỉnh ngộ
111. Đại sự
112. Ân oán
113. Điều tra
114. Nhiều chuyện
115. Hành động
116. Phỏng đoán
Chương 117. Manh mối
118. Tranh luận
119. Uy phong
120. Ý xấu
Chương 121: Đột phá
Chương 122: Mưu đồ
123
124. Bệnh.
125. Ác độc
126. Giết ngựa
127. Công khai
128. Đáng sợ
129. Phức tạp
130
131
132.
133. Thời cuộc
134. Bài bố
135.
136
137.
138
139. Tử vong
140
141.
142. Giải vây
143
144. Xuất chinh
145. Thương thảo
146. Bản chất
147.
148. Cứu người
149. Thân thế
150. Gút mắc
151.
152.
153.
154. Kẻ thù
155. Đoàn tụ
156. Tàn nhẫn
157. Tin dữ
158
159. Mê hoặc
160. Gặp mặt
161. Quá khứ
162.
163. Bi thương
164. Dã tâm
165.
166
167. Thổ lộ tâm tình
168. Thành công
169. Tra hỏi
171. Quỷ quyệt
172. Âm mưu
173. Si tình
174.
175.
176. Hỏi tội
177. Độc tố
178. Chỉ điểm
179. Điều tra
180. Manh mối
181. Phân tích
182. Đại biến
183. Chữa bệnh
184. Khẩn trương
185, 186, 187
188, 189
190. Chương cuối

170. Hồi ức

924 58 7
By quansama


170. Hồi ức

Cố Vân Cảnh sững sờ, cảm giác mơ hồ, không hiểu rõ được tình huống.

"Mẫu hậu nói vậy là có ý gì? Nhi thần ngu dốt không biết ý nghĩa, mong ngài chỉ rõ."

Thấy Cố Vân Cảnh phản ứng, Hoàng hậu biết Thải Nguyệt không có nói chân tướng cho Phò mã. Bà hít sâu một hơi, chậm rãi nói:

"Lúc con trọng thương hôn mê, bổn hậu đã biết con là nữ. Ta cũng biết hai đứa thật tình yêu nhau, nhưng thân phận con rành rành ra đó, vậy nhất định là hai đứa không thể ở cùng một chỗ."

Hoàng hậu cực kì tán thưởng tài hoa và bản tính Cố Vân Cảnh, mặc dù biết Cố Vân Cảnh lừa gạt nhưng giờ khắc này không có tức giận, chỉ là cứ thở dài:

"Haiz. Mấy hôm nay bổn hậu ăn ngủ không yên, ngày đêm lo lắng, càng suy nghĩ càng cảm thấy vẫn là phải cùng con nói rõ mấy lời.... Tuyết Nhi đối với con tình thâm ý trọng như thế, nếu nàng biết chuyện này sẽ hỏng mất thôi. Tuy không phải là con ruột, nhưng bổn hậu luôn luôn xem nàng như là hòn ngọc quý trên tay, như là bảo vật trong lòng, ta không muốn nhìn thấy nàng thương tâm gần chết.... Ta vốn định thuyết phục con rời đi Tuyết Nhi, nhưng chuyện này có lẽ quá ích kỷ, cũng quá tàn nhẫn, đối với con mà nói rất không công bằng, đối với Tuyết Nhi mà nói cũng là vạn phần bi thống.... Bổn hậu suy nghĩ vô số biện pháp, nhưng lại không có cái nào vừa ý. Con thông minh cơ trí, hi vọng con có thể nghĩ ra một cái sách lược vẹn toàn, ít tổn thương nhất cho hai đứa."

Hoàng hậu cứ chau mày mãi thôi - là một người dịu dàng hòa nhã, thông thái và sáng suốt, hành vi cử chỉ đoan trang hiền lương, mẫu nghi thiên hạ đúng như dân gian tán thưởng. Nếu bà là một người ác độc thì có lẽ đã dựa vào thân phận, làm chút thủ đoạn để Cố Vân Cảnh rời đi Tiêu Mộ Tuyết. Nhưng vì bà không phải hạng người như thế cho nên chỉ có thể lo lắng.

Nghe Hoàng hậu nói xong, Cố Vân Cảnh đối với bà tăng thêm khâm phục. Bởi vì nếu người biết bí mật hôm nay là Tiêu Quan, ông ta tất sẽ hạ chỉ tịch thu Hầu phủ, tống nàng vào ngục, tuyệt đối sẽ không giống Hoàng hậu tâm bình khí hòa, ngồi trong xe ngựa, động dung nói chuyện với nàng.

"Mẫu hậu từ tâm, biết được bí mật chẳng những không nghĩ đến chuyện trị tội, ngược lại còn suy xét cho chúng ta, phần ân tình này, Vân Cảnh khắc trong tâm khảm."

Hoàng hậu thở dài: "Cố gia nhà con là triều đình công thần. Đặc biệt là cha con Trấn Viễn Hầu Cố Uy cực khổ, hết sức trung thành. Tây Lương không công phá được Thạch Môn Quan, tất cả đều là công lao của hắn. Cố Uy lại chỉ có một mình con, bổn hậu làm sao đành lòng trị tội?"

Cố Vân Cảnh chắp tay, lần nữa gửi tới lời cảm ơn: "Đa tạ mẫu hậu."

Hoàng hậu khoát tay: "Cảm ơn thì đừng nói nữa, việc cấp bách bây giờ là mau chóng nghĩ ra sách lược vẹn toàn."

Cố Vân Cảnh nhẹ nhàng cười, mặt mày giãn ra, thần sắc và biểu lộ hoàn toàn không giống Hoàng hậu căng thẳng như vậy.

"Mẫu hậu, thật ra đã lâu trước đó, Tuyết Nhi cũng biết thân phận của con rồi."

Hoàng hậu trợn mắt há hốc mồm, giật nảy cả mình, trì trệ không chịu tin con gái mình vậy mà lại nguyện ý tương tri, tương ái, tương bạn, tương thủ với một người con gái khác.

Điều này quả nhiên là không thể tưởng tượng được! Hoàng hậu run giọng nói:

"Con nói thật chăng?"

"Vân Cảnh không dám lừa gạt mẫu hậu, từng câu từng chữ là thật." Cố Vân Cảnh khẽ nói.

"Tuyết Nhi nếu biết con là nữ, vì sao sẽ còn ở cùng?"

"Bởi vì yêu ạ. Chân chính ái tình là có thể vượt qua được thân phận, tuổi tác, thậm chí là giới tính." Cố Vân Cảnh nói với ánh mắt thỏa mãn. 

Mỗi khi cùng người khác đề cập tới tình yêu với Tiêu Mộ Tuyết, trên mặt Cố Vân Cảnh kiểu gì cũng sẽ lộ ra thần sắc vô cùng tự hào. Đối với nàng mà nói, Tiêu Mộ Tuyết là trời, là đất, là vinh quang và ánh sáng. Bởi vì có Công chúa điện hạ, mỗi ngày của Cố Vân Cảnh đều là rạng rỡ, chưa từng nhàm chán, chưa từng buồn tẻ.

Cố Vân Cảnh nói: "Trước kia con cũng không nghĩ mình sẽ thích con gái, nhưng từ khi gặp được Công chúa, con mới hiểu được chân lý tình yêu chân chính là có thể vượt qua được mọi thứ hết thảy."

"Có lẽ mẫu hậu sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng, không thể tin, nhưng sự thật chính là như thế." Mi tâm Cố Vân Cảnh giương lên nho nhỏ kiêu ngạo, ngực cũng hơi ưỡn lên, "Con là con gái, Tuyết Nhi cũng là con gái, chúng con rất yêu nhau. Cố Vân Cảnh con tam sinh hữu hạnh, không biết trước kiếp trước, kiếp trước tích bao nhiêu công đức mới đúc thành đoạn nhân duyên này. Trừ khi tử vong, không còn chuyện gì có thể tách được chúng con."

Hoàng hậu nhìn xem ánh mắt chân thành Cố Vân Cảnh liền biết nàng không có nói láo. Song chẳng biết tại sao, lời nói Cố Vân Cảnh vậy mà gợi lên cho bà cái hồi ức. Bà nghĩ đến Dung phi, mẫu phi đã chết của Tiêu Mộ Tuyết.

Mạnh Sơ Vũ, cái tên mang theo khí tức vùng sông nước Giang Nam lại một lần nữa hiển hiện trong lòng bà. 

Hai mươi lăm năm trước, Triệu Ôn Ca (Hoàng hậu) chưa gả cho Tiêu Quan, khi đó nàng vẫn chỉ là con gái của Lễ bộ Thượng thư Triệu Vân Đức.

Triệu Vân Đức làm người tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, tài hoa xuất chúng, rất được Tiên đế Tiêu Chấn coi trọng. Là một văn nhân nhã sĩ rất có tài tình.

Các cây liễu khẽ đung đưa cành lá trong gió xuân Tháng ba ấm áp dễ chịu, Triệu Ôn Ca mười chín tuổi quen biết Mạnh Sơ Vũ mười tám tuổi từ một buổi yến hội.

Người Tiêu Quốc trữ tình, lãng mạn, nhất là văn nhân mặc khách. Triệu Vân Đức bản tính cao nhã tổ chức một giao đàm thơ ca, mời đông đảo bạn bè cùng thanh niên tài tuấn tham gia. Thì mang danh là luận bàn thơ ca, nhưng ai ai cũng ngầm hiểu là chọn rể.

Trong hoàng thành không ai không biết con gái Triệu gia tài hoa hơn người, tướng mạo xuất chúng ; không ít thế gia công tử nhao nhao đến tham gia yến hội vì hi vọng có thể ở trước mặt Triệu Vân Đức giành được hảo cảm, có cơ hội trở thành rể hiền Triệu gia, ôm mỹ nhân về.

Mạnh Sơ Vũ là con gái một của Ngự Sử trung thừa Mạnh Quảng Lương, cũng có tài danh, nhưng mà so ra kém hơn Triệu Ôn Ca. Nàng một lần nào đó đọc được Triệu Ôn Ca lưu truyền, mọi loại khâm phục, vội vã muốn nhận biết đối phương, nhưng cảm thấy tùy tiện tới cửa thì quá đường đột. Đúng lúc này, Triệu gia tổ chức yến hội cung cấp cho nàng một cơ hội rất tốt. Nhưng mà vì lần này chỉ mời thanh niên tài tuấn tham gia, Mạnh Sơ Vũ là nữ, nếu tham gia lại có nhiều bất tiện, bởi vậy nàng hóa nam trang mà đi.

Quần anh hội tụ trên đài Thanh Giang....

Triệu Vân Đức bản ý đúng là vì chọn hôn phu, xét thấy con gái công nhiên xuất hiện thì không ổn, bởi vậy dặn dò nàng đứng ở vọng lâu trên đài Thanh Giang quan sát những thanh niên tài tuấn này. Nếu vừa ý ai thì sai người báo cho ông biết.

Sau một phen bàn luận, lúc ấy chỉ có một người với tài hoa và tướng mạo lọt được vào mắt Triệu Ôn Ca, người đó chính là Mạnh Sơ Vũ nữ giả nam trang.

"Mạnh công tử" đạt được Triệu Vân Đức thưởng thức. Trải qua một phen an bài, rốt cục gặp mặt Triệu Ôn Ca. Rồi hai người uống trà, chậm rãi tâm sự quên cả trời đất. Cho đến khi Triệu Ôn Ca nổi lên tâm tư tình cảm thì Mạnh Sơ Vũ thẳng thắn thân phận của mình.

Triệu Ôn Ca như bị sét đánh, thật lâu không thể tiêu tan.

Ngược lại là Mạnh Sơ Vũ rất cởi mở: "Là con gái lại có làm sao? Là con gái là không thể thích ngươi ư? Chỉ cần hai bên tình nguyện là được, giới tính không có liên quan."

Triệu Ôn Ca đọc thi thư lễ nghi từ nhỏ nghe xong giận tím mặt. Vừa cảm thấy Mạnh Sơ Vũ hoang đường, vừa căm tức đối phương cố ý lừa gạt nàng, thế là từ đó bắt đầu cắt đứt liên lạc.

Sau này Tiêu Quan cầu thân, Triệu Vân Đức gả ngay. Trước khi Tiêu Quan làm Hoàng đế, đối đãi Triệu Ôn Ca vô cùng tốt, nhưng từ khi lên làm Hoàng đế, cả người tính tình đại biến, trở nên tàn nhẫn ngang ngược, yêu thích sắc đẹp, hạ lệnh cả nước các nơi cống hiến mỹ nữ.

Lại qua mấy năm, hậu cung có tới một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, Triệu Ôn Ca mới biết được người này là Mạnh Sơ Vũ.

Mạnh Sơ Vũ chủ động tới tìm nàng lấy lòng.

"Ôn Ca, ta phí hết tâm tư tiến cung là vì có thể được nhìn thấy ngươi."

Triệu hoàng hậu lạnh lùng nói: "Ta là nhất quốc chi mẫu, ngươi là bệ hạ phi tần, sao có thể động ra tà niệm này?"

"Ta không muốn làm cái gì Dung phi, ta chỉ muốn ở cùng với ngươi." Dung phi nhẹ nhàng kéo vai Triệu hoàng hậu qua, dịu dàng nói.

"Hồ đồ! Bổn hậu sẽ không bừa bãi như ngươi, xin tự trọng!" Triệu hoàng hậu đẩy tay Dung phi ra, phẩy áo bỏ đi.

...

"Mẫu hậu. . ." Cố Vân Cảnh thấy Hoàng hậu ánh mắt đờ đẫn, còn tưởng rằng bà bị những lời nói của mình hù dọa, nhỏ giọng gọi.

"Ừ?" Triệu hoàng hậu rút về suy nghĩ.

"Có phải mẫu hậu cảm thấy lời con nói quá mức khủng khiếp không?"

Hoàng hậu lắc đầu: "Cũng không phải. Chỉ là bỗng sinh lòng cảm khái thôi. Ta nghĩ nghĩ, cảm thấy con nói không phải không có lý. Thích một người, thật sự có lẽ không cần để ý giới tính."

"Nếu Tuyết Nhi đã biết rồi mà vẫn còn muốn ở cùng con, vậy bổn hậu cũng sẽ không cản trở làm gì, thà hủy đi mười toà miếu chớ không hủy một cọc duyên."

Cố Vân Cảnh vội vàng chắp tay: "Mẫu hậu thánh minh."

"Chuyện này coi như xong. Về sau bổn hậu sẽ không lại nhúng tay. Tùy hai đứa." Hoàng hậu hơi nghiêng người tựa ở trên xe ngựa, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, "Mấy ngày nữa là ngày giỗ Dung phi, đến lúc đó hai đứa đi theo bổn hậu một chuyến đến chợ hộ quốc."

Continue Reading

You'll Also Like

157K 13K 92
Tác giả: Viễn Thụ Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, chủ thụ, niên hạ, dưỡng thành, cứu rỗi, 1v1, tình hữu độc chung, HE. Thiết lập: Mỹ nhân dịu dàng bề...
5.2K 140 18
Tác giả: Thủy Nguyệt Thanh Phong Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Tiên hiệp , Ngọt sủng , Trọng sinh...
26.2K 758 35
Tác phẩm: Tu Tẫn Hoan (须尽欢) Tác giả: Dịch Lâm An (易临安) Tác phẩm thị giác: Hỗ công Thể loại: Cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, thiên chi kiêu tử...
43.2K 1.6K 25
Tác phẩm: Tái hôn (再婚) Tác giả: Thôn Phong Âm Lãng (吞风饮浪) Tác phẩm thị giác: Chủ thụ Thể loại: Tình hữu độc chung, giới giải trí, sống lại, hôn luyến...