〖Hoàn〗[Hành Thư/Tuấn Hạn] Chu...

By Hoa_Diec

366K 34.8K 14.5K

Đây là những câu chuyện ngắn ngược ngọt hài dễ thương đan xen của CP Ôn Chu và CP Tuấn Hạn~ (。♡‿♡。) Nguyên tá... More

ᓚᘏᗢ
1. Xương quai xanh của Chu mỹ nhân
2. (H) Đêm xuân cùng mỹ nhân
3. Gặp nhau là duyên, xa nhau là mệnh (thượng)*
4. Gặp nhau là duyên, xa nhau là mệnh (trung)
5. Gặp nhau là duyên, xa nhau là mệnh (hạ)
6. Ái biệt ly, ngận trường cửu (1)
7. Ái biệt ly, ngận trường cửu (2)
8. Ái biệt ly, ngận trường cửu (3)
9. (H) Ái biệt ly, ngận trường cửu (4)
10. Ái biệt ly, ngận trường cửu (5)
11. Ái biệt ly, ngận trường cửu (6)
12. Ái biệt ly, ngận trường cửu (end)
13. (H) [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (1)
14. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (2)
15. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (3)
16. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (4)
17. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (5)
18. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (6)
19. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (7)
20. [Sinh Tử] Bảo bối rất khó chiều (end)
21. [SM/H] Túy Sinh Mộng Tử (1)
22. [SM/H] Túy Sinh Mộng Tử (2)
23. [SM/H] Túy Sinh Mộng Tử (3)
24. [SM/H] Túy Sinh Mộng Tử (4)
25. [SM/H] Túy Sinh Mộng Tử (end)
26. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (1)
27. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (2)
28. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (3)
29. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (4)
30. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (5)
31. (H) [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (6)
32. [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (7)
33. (H) [Xuyên/Tuấn Hạn] Thời không luân chuyển (end)
34. [ABO] Khách trong mộng (1)
35. [ABO] Khách trong mộng (2)
36. [ABO] Khách trong mộng (3)
37. [ABO] Khách trong mộng (4)
38. [ABO] Khách trong mộng (5)
39. [ABO] Khách trong mộng (6)
40. [ABO] Khách trong mộng (7)
41. (H) [ABO] Khách trong mộng (8)
42. (H) [ABO] Khách trong mộng (9)
43. [ABO] Khách trong mộng (10)
44. [ABO] Khách trong mộng (end)
45. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (1)
46. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (2)
47. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (3)
48. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (4)
49. (H) [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (5)
50. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (6)
51. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (7)
52. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (8)
53. (H) [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (9)
54. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (10)
55. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (11)
56. [Dân Quốc/Tuấn Hạn] Máu Nhuộm Quân Trang (end)
57. [Ôn Chu] Ngoại Truyện
58. [ABO] Tự Trong Tâm (1)
59. [ABO] Tự Trong Tâm (2)
60. [ABO] Tự Trong Tâm (3)
61. [ABO] Tự Trong Tâm (4)
62. [ABO] Tự Trong Tâm (5)
63. [ABO] Tự Trong Tâm (6)
64. [ABO] Tự Trong Tâm (7)
65. [ABO] Tự Trong Tâm (8)
66. [ABO] Tự Trong Tâm (9)
67. [ABO] Tự Trong Tâm (10)
68: [ABO] Tự Trong Tâm (end)
69. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (1)
70. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (2)
71. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (3)
72. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (4)
73. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (5)
74. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (6)
76. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (8)
77. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (9)
78. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (10)
79. (H) Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (11)
80. (H) Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (12)
81. (H) Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (end)
82. [Ôn Chu] Vong Xuyên Hà Vọng Tiếng Cố Nhân
83. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (1)
84. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (2)
85. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (3)
86. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (4)
87. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (5)
88. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (6)
89. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (7)
90. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (8)
91. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (9)
92. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (10)
93. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (11)
94. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (12)
95. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (13)
96. (H) Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (end HE)
97. Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu (end SE)
98. [PN] Trọng Sinh Chi Độc Sủng Đế Hậu
99. Bất Quy Lai (1)
100. Bất Quy Lai (2)
101. Bất Quy Lai (3)
102. Bất Quy Lai (4)
103. Bất Quy Lai (end)
104. (H+) Nhiệm Vụ Đặc Biệt (1)
105. (H+) Nhiệm Vụ Đặc Biệt (2)
106. Nhiệm Vụ Đặc Biệt (3)
107. Nhiệm Vụ Đặc Biệt (4)
108. Nhiệm Vụ Đặc Biệt (HE)
109. Nhiệm Vụ Đặc Biệt (SE)
110. Nhiệm Vụ Đặc Biệt (PN)
111. (H) [Tuấn Hạn] Lệnh Cấm (1)
112. [Tuấn Hạn] Lệnh Cấm (2)
113. [Tuấn Hạn] Lệnh Cấm (3)
114. [Tuấn Hạn] Lệnh Cấm (4)
115. [Tuấn Hạn] Lệnh Cấm (end)
[Onshot - Ôn Chu] Nhân Gian Tương Cố

75. Hội trưởng, tin tức tố của em thật ngọt! (7)

1.8K 253 88
By Hoa_Diec

Trương Triết Hạn gấp gáp chạy xuống sân thượng, tin tức tố càng ngày càng trở nên quái lạ, trước mắt y chập chờn xám tối không còn nhìn rõ thứ gì nữa, bước chân loạng choạng, đáy lòng bất an chạy đến phòng y tế.

Nếu pheromone mà phát tán ra thì nguy to!

Thời điểm vừa đến phòng y tế, Trương Triết Hạn tựa như thấy được cứu tinh mà đạp cửa xông vào, xoay lưng đóng lại cửa phòng, sau đó mệt mỏi dựa vào. Trần Tử Hàm đang sắp lại đống đồ đạc bề bộn trên bàn, vừa nghe thấy âm thanh rầm rộ, cô liền giật mình nhìn lên, nhịn không được nói.

"Làm sao vậy? Làm cô giật cả mình."

Trương Triết Hạn dựa đầu vào cửa thở dốc, hai tay run lên. Trần Tử Hàm nhíu mi nhìn y, đột nhiên cả kinh đứng bật dậy, hoảng hốt hô, "Triết Hạn, em sao vậy?!"

Thời điểm cô bước gần đến định xem xét tình trạng của y thì chóp mũi ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng, đáy lòng Trần Tử Hàm mơ hồ đoán được cái gì, cô bước đến kéo lấy tay y, gấp gáp hỏi.

"Triết Hạn, tin tức tố lại có vấn đề nữa sao? Đây là chuyện gì, em lại không nghe lời cô à!?"

"Cô à." Trương Triết Hạn cắn răng nén lại từng đợt thở dốc, hai má nóng lên, khó khăn thì thào, "Mau... Mau tiêm thuốc ức chế cho em, sắp không xong rồi."

"Đây...?! Tên nhóc này." Trần Tử Hàm tức giận kéo y đến giường, Trương Triết Hạn vô lực ngồi xuống dựa vào thành giường, rủ mi suy yếu hô hấp. Trần Tử Hàm cắn răng muốn ngay lập tức giáo huấn y một trận, nhưng thấy tình hình nguy cấp, cô liền không nỡ mắng, chỉ có thể tức tối đi lấy thuốc ức chế, sau đó vén áo y lên, cẩn thận tiêm vào người Trương Triết Hạn.

Y nhăn mày tiếp nhận sự đau nhói nơi bả vai, Trương Triết Hạn khẽ hừ mũi, cái trán bóng loáng phủ đầy mồ hôi lạnh. Trần Tử Hàm vừa giận vừa xót rút kim tiêm ra, trách cứ, "Thấy chưa, cứng đầu như vậy vui lắm sao? Có vấn đề rồi thì ai chịu trách nhiệm đây? Nếu em không bò xuống kịp thì em biết sẽ có hậu quả gì không?"

Trần Tử Hàm càng nói càng tức giận, đập mạnh tay lên bàn.

"Em có thể sẽ phát tình đó!! Trương Triết Hạn! Nếu em mà phát tình thì tất cả alpha trong trường sẽ mất đi lí trí, đến lúc đó cả em và trường đều phải chịu thiệt thòi. Nếu chuyện đó thật sự xảy ra, ba em nhất định sẽ đến đây xiết bán cái trường này mất!"

Trương Triết Hạn ngoan ngoãn ngồi im nghe Trần Tử Hàm giáo huấn, không hó hé một câu. Sau khi đã nói hết ý, Trần Tử Hàm mới nhìn sang Trương Triết Hạn, cuối cùng chỉ bất lực buông một tiếng thở dài.

"Tiểu Triết, em là omega, nếu như có chuyện gì thì em là người chịu thiệt nhất. Trương gia chỉ có một mình em, trước khi quyết định chuyện gì, em phải nghĩ cho kỹ chứ. Cung Tuấn là alpha, gia cảnh cũng không phải tầm thường. Nếu như có sơ sót thì hắn cũng sẽ không chịu bất cứ thương tổn gì, mà em----"

"Làm gì có!" Chưa đợi Trần Tử Hàm nói xong thì đã có một giọng nói nam tính khác ngăn chặn. Cung Tuấn từ đâu vọt vào phòng y tế, sắc mặt kiên định nhăn chặt, rất có trách nhiệm nói, "Nếu Triết Hạn thật sự có chuyện gì, em xin thề cậu ấy sẽ không chịu thiệt. Còn nữa, Cung gia tuy lớn nhưng cũng không thể một tay che trời. Nếu em có làm sai thì em nhất định sẽ chuộc tội cho thỏa đáng, sẽ không để Triết Hạn chịu thương tổn. Chuyện ban nãy chỉ là do ngoài ý muốn, em không cố ý khiến cậu ấy mất kiểm soát pheromone đâu, vì vậy cô đừng có hiểu lầm em."

Vừa thấy hắn đột nhiên xông vào, Trương Triết Hạn có chút ngoài ý muốn trố mắt nhìn, nhất thời không biết nên nói cái gì.

Trần Tử Hàm nhíu mày nhìn chằm chặp vào hắn, vẻ mặt còn lâu mới tin nói, "Chỉ bằng mấy lời này mà khiến cô tin em? Cung Tuấn, danh tiếng của em cũng đâu có nhỏ, cô làm sao không biết? Người theo đuổi em phải nói là hàng hàng lớp lớp, chỉ cần em búng tay, nhất định sẽ có người tự nguyện dâng hiến. Điều kiện tốt như vậy, em còn buộc mình chịu trách nhiệm sao?"

Trương Triết Hạn bất ngờ nhìn Trần Tử Hàm, y cảm thấy bầu không khí này hình như có gì đó không đúng lắm. Không gian giữa hai người bất ngờ căng thẳng, Trương Triết Hạn kéo tay áo cô, nhỏ giọng nói.

"Cô à, Cung Tuấn cũng không phải cố ý đâu, cô đừng trách cậu ấy."

"Em còn bênh vực? Em vừa bị hắn làm cho rối loạn tin tức tố đấy!"

"Cô Trần!" Cung Tuấn nhịn không được hô lên, hắn lo lắng đưa mắt nhìn Trương Triết Hạn đang ngồi im trên giường, buồn bã nói, "Em không cố ý khiến cậu ấy thành ra như vậy, em rất mến Triết Hạn, sẽ không nỡ khiến cậu ấy bị thương. Nếu cô không tin ,em có thể chứng minh."

"Chứng minh thế nào?" Trần Tử Hàm nhướng mày, Cung Tuấn khó xử nhìn y. Hắn biết mình đã động tâm với y rồi.

Tinh thần lực của hắn rất cao, sẽ không dễ bị người khác ảnh hưởng làm cho mất đi lý trí. Nhưng hôm nay, hắn lại vì hương thơm từ Trương Triết Hạn mà mù mờ vô thức hôn lấy y. Cuối cùng bị y đánh một cái rõ đau.

Sau khi đã bình phục hắn liền chạy theo bước chân y. Thời khắc đứng trước phòng y tế, Cung Tuấn đột nhiên sợ hãi. Hắn sợ, Trương Triết Hạn sẽ chán ghét hắn. Lần đầu tiên, hắn lại sinh ra cảm thấy lo sợ như vậy. Hắn sợ y sẽ không muốn gặp hắn nữa, không thích đến gần và nói chuyện với hắn. Cung Tuấn xưa nay ít khi để ý đến cảm xúc của người khác, nhưng hôm nay, hắn lại đứng xoắn xuýt bên ngoài phòng y tế, chần chừ không dám bước vào. Cũng vì vậy mà vô tình nghe hết những gì mà Trần Tử Hàm đã nói.

Cung Tuấn bước đến bên cạnh Trương Triết Hạn, Trần Tử Hàm cảnh giác chắn ngang, đanh giọng cảnh cáo, "Tiểu Triết vừa mới tiêm thuốc, vẫn chưa ổn định đâu!"

Cung Tuấn buồn bã đứng lại, nhưng hắn vẫn giữ một ánh mắt kiên định, chắc nịch nói, "Chỉ cần cho em cơ hội bên cạnh Triết Hạn, em nhất định sẽ chứng minh cho cô thấy, khi ở bên em, cậu ấy sẽ không chịu bất kỳ thương tổn nào."

Trần Tử Hàm nhếch môi nhìn hắn, Trương Triết Hạn không thể tin được, suy nghĩ một lát, đột nhiên bật cười, "Cung Tuấn, cậu làm như tôi là omega sắp theo chồng vậy."

"Tôi chính là có ý đó."

"..."

Ba người, sáu ánh mắt. Một bình tĩnh, một nhu tình, một cả kinh, đồng loạt nhìn nhau chằm chằm. Chỉ còn năm nay nữa thôi thì hai người sẽ ra trường. Cung Tuấn sợ nếu như hắn còn một mực giấu đi thì nhất định sẽ bỏ lỡ, mắt thấy thời cơ thích hợp vừa đến, hắn liền nhân cơ hội cướp lấy, mạnh dạn tuyên bố mình sẽ theo đuổi Trương Triết Hạn.

Trần Tử Hàm suy tư hồi lâu, nhận ra Cung Tuấn quyết tâm ngời ngời, cô cũng không định làm khó hắn nữa, vì vậy nói, "Được rồi, cô cũng không định xen vào chuyện của Tiểu Triết quá sâu. Nhưng nếu có xảy ra vấn đề, cô nhất định sẽ dùng cao sách giải quyết đó!"

"Em biết rồi!" Cung Tuấn kinh hỷ đáp, môi cười không ngừng vì tin vui bất ngờ này. Trương Triết Hạn ngốc lăng nhìn đến, y có cảm giác mình hình như đã bị bán đi rồi. Trần Tử Hàm tuổi đời đã lớn, tâm lý giới trẻ gì đó, cô đương nhiên hiểu rõ, bởi vì cô cũng đã từng trải qua lứa tuổi táo bạo này. Vì vậy, cô có thể hiểu được tâm lý của họ.

Cô biết, dù cô có ngăn cấm Cung Tuấn như thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng sẽ tiếp cận Trương Triết Hạn. Nói không chừng còn đi theo hướng tiêu cực, Trần Tử Hàm tất nhiên không muốn chuyện này xảy ra, cho nên cô mới mắt nhắm mắt mở đồng ý.

Tính tình Trương Triết Hạn cô hiểu chứ, nhìn y mạnh mẽ vậy thôi chứ nội tâm rất mềm, y đã có thiện cảm với Cung Tuấn thì cô có làm gì cũng không thể thay đổi được. Thôi thì mặc kệ, Trương Triết Hạn đã lớn, đủ để nhận thức vấn đề, Trần Tử Hàm chỉ có nhiệm vụ đứng một bên góp lời khuyên mà thôi.

Tin tức tố từ từ ổn định lại, Trần Tử Hàm sợ vẫn còn xảy ra sai sót nên đưa cho y một lọ thuốc phòng thân, Trương Triết Hạn không dám nói với cha Trương về chuyện này, vì y biết nếu y mà nói thì nhất định lại có chuyện lớn. Trương Triết Hạn nằm trên giường nhàm chán lướt điện thoại, Cung Tuấn ngồi một bên chống cằm nhìn y không rời mắt. Bị nhìn lâu như vậy, Trương Triết Hạn không thể bình thường nổi nữa, khó hiểu hỏi.

"Mặt tôi dính gì sao?"

"Không có."

"Sao cậu nhìn dữ vậy?"

"Vì cậu đẹp quá." Vừa nghe câu trả lời đột ngột này, cả người Trương Triết Hạn liền run lên, quái dị lầm bầm.

"Cung Tuấn, cậu bình thường lại đi. Cậu như vậy tôi hơi sợ đó."

"Tôi rất bình thường." Cung Tuấn cười ôn nhu, hắn cúi người xuống kề sát mặt y, Trương Triết Hạn giật mình lùi ra phía sau, nhe răng hô lên.

"Cung Tuấn, cậu điên rồi!"

"Tiểu Triết, đừng trốn tôi."

"Aa đi ra đi!!!"

Căn phòng trống trải rất nhanh vang lên tiếng cười giòn giã như chuông bạc, Trương Triết Hạn bị Cung Tuấn kéo về chọt vào hai bên hông, y chỉ biết bất lực cười lớn do bị ai kia chọc ghẹo. Cung Tuấn cũng không chịu dừng tay, càng chọt càng hăng.

Bên ngoài cửa phòng đang hé mở, Bạch Duẫn Hiên đứng bất động nhìn vào hình ảnh hòa thuận bên trong, hai mắt anh nhuốm đầy tia buồn bã lặng lẽ trông vào. Hôm nay, anh nghe nói Trương Triết Hạn không xuống rèn luyện cơ thể cùng các đồng học. Anh còn tưởng rằng y đã bị bệnh nên mới gấp gáp qua xem, trên tay còn mang theo một lọ thuốc cảm nhỏ. Chỉ là....

"Em có lẽ sẽ không cần nữa..." Bạch Duẫn Hiên đau xót phì cười, cúi đầu cất bước rời đi.

Cung Tuấn dừng lại động tác trên tay, vẻ mặt cao hứng rất nhanh liền trở nên nghiêm túc, hắn kéo y ngồi dậy, nghiêm giọng nhắc nhở.

"Tiểu Triết, sau này cậu nhớ phải cẩn thận biết không, hay là cứ đi cùng tôi đi, đừng đi một mình."

"Làm sao vậy?" đột nhiên thấy ai kia nghiêm túc lên, Trương Triết Hạn nhịn không được tò mò. Chỉ thấy Cung Tuấn thở dài, không nhanh không chậm đáp.

"Em còn nhớ Phùng Thác Lục không?"

"Nhớ, là tên vừa bị trường đuổi học."

"Đúng vậy, gã là người có thù tất báo, hôm đó cậu quật ngã gã, khiến gã bị mọi người cười nhạo, nỗi nhục nhã đó gã nhất định đã giữ trong lòng. Mấy hôm trước gã đột nhiên tham gia vào băng đảng hắc đạo, hơn nữa còn thu đàn em. Tôi sợ gã sẽ tìm đến cậu trả thù."

==============================

Đột nhiên cảm thấy mình thật biến thái ~ lần đầu tiên tui có một khát khao muốn sao đè một đứa con trai, mà người đó không ai khác chính là laopo đại đại~~~ nghĩ thôi đã thấy mlem.

Continue Reading

You'll Also Like

26.7K 5.5K 56
_Vô hạn lưu_ "chúng ta phải tồn tại, anh tồn tại, em cũng vậy. không ai, không ai trong chúng ta được phép ngã xuống trước khi nhìn thấy ánh sá...
15.1K 2.7K 24
- Gemini tao yêu mày - tao không yêu mày! Mày không phải gu tao, tao cũng không phải gay đâu Fourth - tao từ bỏ rồi mà? - tao muốn mày là của tao!
105K 3K 37
"Anh, em thật sự rất thích dáng vẻ anh khi nằm dưới thân em, biểu cảm vừa căm ghét lại vừa bất lực khuất nhục này của anh... Thật đẹp..." Xiềng xích...
34.3K 2.3K 16
Sp Văn, Đam mỹ, 1x1, Niên thượng, Hiện đại