Truy kích hung án - Mạc Y Lai

By ndmot99

213K 16.4K 718

Tên gốc: Hung án truy kích/ 凶案追击 Tác giả: Mạc Y Lai/ 莫伊莱 Thể loại: Trinh thám Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬 Đ... More

Quyển 1: Ác mộng - Chương 1: "Lễ gặp mặt"
Q1.Chương 2: Thịt tươi
Q1.Chương 3: Cơ hội khó có được
Q1.Chương 4: Tìm xương
Q1.Chương 5: Đá bóng
Q1.Chương 6: Không quen thuộc
Q1.Chương 7: Ai là kẻ xấu?
Q1.Chương 8: Phát hiện thi cốt
Q1.Chương 9: Phương thức tư duy
Q1.Chương 10: Không biết người có lòng tốt
Q1.Chương 11: Gương mặt biến dạng
Q1.Chương 12: "Hại người"
Q1.Chương 13: Trộm
Q1.Chương 14: Giáo viên tiếng Anh
Q1.Chương 15: Phong cách hip hop
Q1.Chương 16: Liên lạc với người nhà
Q1.Chương 17: Không phối hợp
Q1.Chương 18: Bắt đầu thể hiện
Q1.Chương 19: Chết rồi thì đút cho chó ăn
Q1.Chương 20: Ủ rũ
Q1.Chương 21: "Biệt thự cao cấp"
Q1.Chương 22: Thanh niên ưu tú
Q1.Chương 23: Tiêm phòng
Q1.Chương 24: Quá phiền phức
Q1.Chương 25: Xác định thân phận
Q1.Chương 26: Quan hệ tốt
Q1.Chương 27: Bằng giả
Q1.Chương 28: Tiểu Bốc
Q1.Chương 29: Xu lợi tị hại
Q1.Chương 30: Bắt cá
Q1.Chương 31: Kể khổ
Q1.Chương 32: Không chịu trách nhiệm
Q1.Chương 33: Tiền tài vạn năng
Q1.Chương 34: Thần thần bí bí
Q1.Chương 35: Báo mộng
Q1.Chương 36: Hoàn cảnh gia đình khác xa
Q1.Chương 37: Chút cọ xát
Q1.Chương 38: Giấu tài
Q1.Chương 39: Theo đuôi
Q1.Chương 40: Giải vây
Q1.Chương 41: Đi công tác
Q1.Chương 42: Ngộ nhận
Q1.Chương 43: Sách lược
Q1.Chương 44: Căng da đầu
Q1.Chương 45: Tìm hiểu
Q1.Chương 46: Không nói thẳng
Q1.Chương 47: Ở lại
Q1.Chương 48: Tin đồn
Q1.Chương 49: Bị chặn lại
Q1.Chương 50: Đàn em
Q1.Chương 51: Liệu cơm gắp mắm
Q1.Chương 52: Không nói thật giả
Q1.Chương 53: Chống đỡ
Q1.Chương 54: Hỏi thăm đêm khuya
Q1.Chương 55: Bụi về bụi , đất về đất
Q1.Chương 56: Phùng trứng thối
Q1.Chương 57: Giả mạo
Q1.Chương 58: Chủ nghĩa duy vật
Q1.Chương 59: Ngọn nguồn
Q1.Chương 60: Tình yêu một thời
Q1.Chương 61: Thuận nước đẩy thuyền
Q1.Chương 62: Chủ nhiệm khoa
Q1.Chương 63: Không lựa lời
Q1.Chương 64: Giấu diếm
Q1.Chương 65: Nghi điểm
Q1.Chương 66 - 72
Quyển 2: Kẻ mô phỏng _ Chương 1-5
Q2.Chương 6 - 10
Q2.Chương 11 - 15
Q2.Chương 16 - 20
Q2.Chương 21 - 25
Q2.Chương 26 - 30
Q2.Chương 31 - 35
Q2.Chương 36 - 40
Q2.Chương 41 - 45
Q2.Chương 46 - 50
Q2.Chương 51 - 55
Q2.Chương 56 - 60
Q2.Chương 61 - 65
Q2.Chương 66 - 70
Q2.Chương 71 - 75
Q2.Chương 76 - 81
Quyển 3: Nhà ma - Chương 1 - 5
Q3.Chương 6 - 10
Q3.Chương 11 - 15
Q3.Chương 16 - 20
Q3.Chương 21 - 25
Q3.Chương 26 - 30
Q3.Chương 31 - 35
Q3.Chương 36 - 40
Q3.Chương 41 - 45
Q3.Chương 46 - 50
Q3.Chương 51 - 55
Q3.Chương 56 - 60
Q3.Chương 61 - 65
Q3.Chương 66 - 73
Quyển 4: Người gỗ - Chương 1: Ngụy tạo tự sát trên đường ray
Q4.Chương 2: Áo ba lỗ màu trắng
Q4.Chương 3: Cái chết của học bá
Q4.Chương 4: Ý thức cạnh tranh
Q4.Chương 5: Giáo viên họ Đặng
Q4.Chương 6: Đứa con ngoan
Q4.Chương 7: Cọng cỏ
Q4.Chương 8: Xung đột
Q4.Chương 9: Khiêu khích
Q4.Chương 10: Mầm tai họa
Q4.Chương 11: Phân biệt đối xử
Q4.Chương 12: Lời mời
Q4.Chương 13: Vườn trường
Q4.Chương 14: Đường hóa học
Q4.Chương 15: Người gỗ
Q4.Chương 16: Gặp dịp thì chơi
Q4.Chương 17: Ân nhân
Q4.Chương 18: Nhật ký
Q4.Chương 19: Bắt nạt
Q4.Chương 20: Tiểu bá vương
Q4.Chương 21: Hai thái cực
Q4.Chương 22: Vào trước là chủ
Q4.Chương 24: Biết vậy chẳng làm
Q4.Chương 25: Lên án
Q4.Chương 26: Ăn cướp
Q4.Chương 27: Ngồi xem hổ đấu
Q4.Chương 28: Nhịp cầu
Q4.Chương 29: Lợi thế và tiền cược
Q4.Chương 30: Thuốc lợi tiểu
Q4.Chương 31: Nguyền rủa
Q4.Chương 32: Kẻ phản bội
Q4.Chương 33: Lo chuyện bao đồng
Q4.Chương 34: Xin lỗi
Q4.Chương 35: Bù đắp
Q4.Chương 36: Chiến thuật
Q4.Chương 37: Sâu xa
Q4.Chương 38: Hai nỗi lo
Q4.Chương 39: Thay đổi
Q4.Chương 40: Nhà nghèo
Q4.Chương 41: Thăm hỏi gia đình
Q4.Chương 42: Dao điêu khắc gỗ
Q4.Chương 43: Không dạy dỗ được
Q4.Chương 44: Tự hại mình
Q4.Chương 45: Can thiệp của tâm lý
Q4.Chương 46: Tuyển thủ hạt giống
Q4.Chương 47: Thư bỏ nhà đi
Q4.Chương 48: Gặp lại người gỗ
Q4.Chương 49: Người khởi xướng
Q4.Chương 50: Vết thương trên tay
Q4.Chương 51: Ứng nghiệm
Q4.Chương 52: Thứ tự tham khảo
Q4.Chương 53: Hỗn chiến
Q4.Chương 54: Càn quấy
Q4.Chương 55: Có chuyện phía sau
Q4.Chương 56: Cặp sách
Q4.Chương 57: Người vớt cặp sách
Q4.Chương 58: Tìm kiếm
Q4.Chương 59: Vấp phải trắc trở
Q4.Chương 60: Thêm phiền
Q4.Chương 61: Gặp đại vận
Q4.Chương 62: Thi thể nam dưới nước
Q4.Chương 63: Yêu cầu
Q4.Chương 64: Nhượng bộ
Q4.Chương 65: Bị giết
Q4.Chương 66: Xem mắt
Q4.Chương 67: Một tin nhắn
Q4.Chương 68: Không ngồi yên được
Q4.Chương 69: Tự quyết định
Q4.Chương 70: Chất chống đông
Q4.Chương 71: Án mạng trong nhà
Q4.Chương 72: Lời khai của ba mẹ
Q4.Chương 73: Tinh thần không yên
Q4.Chương 74: Đầu độc
Q4.Chương 75: Liên hệ giữa ba người
Q4.Chương 76: Manh mối
Q4.Chương 77: Trò hề
Q4.Chương 78: Chọc chỗ đau
Q4.Chương 79: Nhược điểm
Q4.Chương 80: Hung thủ
Quyển 5: Căn phòng màu đỏ - Chương 1: Căn phòng màu đỏ
Q5.Chương 2: Loạn đao
Q5.Chương 3: Tinh thần không ổn định
Q5.Chương 4: Viên chức nhỏ
Q5.Chương 5: Thuốc an thần
Q5.Chương 6: Mối quan hệ kỳ lạ giữa người với người
Q5.Chương 7: Đào hoa
Q5.Chương 8: Ông chủ
Q5.Chương 9: Kẻ làm biếng
Q5.Chương 10: Một cái hộp
Q5.Chương 11: Đổi phương pháp
Q5.Chương 12: Lôi kéo làm thân
Q5.Chương 13: Thanh danh
Q5.Chương 14: Người chửi rủa
Q5.Chương 15: Phẩm vị
Q5.Chương 16: Bạn học cũ
Q5.Chương 17: Bạn trai
Q5.Chương 18: Đánh phụ nữ

Q4.Chương 23: Món quà phiền lòng

541 53 2
By ndmot99

Không ngờ vừa về Cục Công An, Phương Viên lại bị chuyện khác quấn lấy. Cô về đến văn phòng, liền thấy trên bàn mình có một cái túi rất lớn, cầm lên có vẻ nặng. Phương Viên không biết cái túi này từ đâu mà có, không dám mở ra, đành đẩy sang một bên, sau đó dựa vào số điện thoại Đới Húc cung cấp liên lạc với mẹ ruột của Kha Tiểu Văn.

Mẹ ruột của Kha Tiểu Văn tên Hồng Thanh, hiện đã không còn tự kinh doanh, mà đang làm việc ở một xí nghiệp. Nhận điện thoại của Phương Viên, đối phương vô cùng kinh ngạc, hơn nữa từ thái độ không khó nghe ra bà ta coi Phương Viên là đối tượng lừa đảo, cũng may bà ấy bình tĩnh, không lập tức ngắt máy, sau khi nghe Phương Viên giải thích mới ý thức được đây không phải cú điện thoại lừa đảo mà thật sự gọi tới từ Cục Công An, hơn nữa còn là vì thông báo tin dữ về con trai Kha Tiểu Văn của bà.

Nghe nói Kha Tiểu Văn đã chết, Hồng Thanh im lặng một lát. Phương Viên cho rằng bà ấy sẽ khóc, sẽ nghi ngờ, hoặc là điên cuồng la hét không chịu chấp nhận sự thật, nhưng tất cả đều không xảy ra. Hồng Thanh im lặng một lát rồi bình tĩnh nói mình lập tức xin nghỉ với cấp trên, sau đó tới Cục Công An phối hợp điều tra với họ.

Việc liên lạc với Hồng Thanh khá thuận lợi, Phương Viên thở phào, vừa cúp máy, đúng lúc Đường Hoằng Nghiệp từ bên ngoài trở về, Phương Viên vội hỏi anh đồ trên bàn mình là của ai.

"À, cái túi kia sao, là Lâm Phi Ca mang tới, cô bé trực tiếp đặt trên bàn của em, bảo là đưa cho em. Tôi cũng không hỏi nhiều, khi đó trùng hợp có việc bận." Đường Hoằng Nghiệp thuận miệng trả lời.

Phương Viên sửng sốt. Đang êm đẹp sao Lâm Phi Ca lại đưa một cái túi lớn cho mình? Cô kéo cái túi lại, mở ra xem, thấy bên trong toàn là thực phẩm chức năng.

Cô thật sự không hiểu, thứ này bản thân cô vốn không cần, hơn nữa cũng không hề rẻ, lúc trước sau khi Lâm Phi Ca trở mặt với cô, hai người từ đó không còn nói chuyện với nhau, cô ấy sao có thể đột nhiên đưa cho cô một túi toàn thực phẩm chức năng như vậy?

Muốn biết đáp án chỉ có một cách duy nhất, đó là gọi điện cho Lâm Phi Ca, hỏi cô ấy. Nhân lúc mẹ ruột của Kha Tiểu Văn chưa tới, Phương Viên vội gọi cho Lâm Phi Ca.

"Đồ trên bàn tớ là cậu để à?" Điện thoại vừa chuyển được, Phương Viên hỏi thẳng.

Lâm Phi Ca cười một tiếng: "Tớ không biết bên trong có gì đâu, cậu đừng có hỏi tớ. Sáng nay mẹ cậu tới, trong văn phòng các cậu không có ai, bà ấy không vào được, gặp tớ, liền bắt tớ phải đưa cho cậu. Cái túi lớn như vậy nặng muốn chết!"

Lâm Phi Ca đã nói như vậy, Phương Viên không biết hỏi gì thêm, chỉ đành cảm ơn. Sau khi cúp máy, cô lại gọi cho mẹ Phương. Mẹ Phương vừa bắt máy, không nói hai lời đã hỏi: "Mẹ có tới đưa đồ cho con, đồng nghiệp của con gửi cho con chưa?"

"Dạ rồi." Xem ra thứ này đúng là mẹ Phương đưa tới. Phương Viên nhíu mày, vừa đùa nghịch mấy thứ kia vừa hỏi, "Nhưng con không cần mấy thứ này, mẹ đưa tới làm gì?"

"Làm gì là làm gì? Đương nhiên là cho con uống!" Mẹ Phương hắng giọng, "Thực phẩm chức năng này là mẹ nhờ người từ nước ngoài mang về cho con, nghe nói rất có hiệu quả. Mẹ biết giảm cân không dễ gì, phải nhịn đói, công việc của con lại vất vả, không thể bắt con bỏ bữa được, cho nên mẹ mới mua thực phẩm chức năng với sữa! Con xem hướng dẫn sử dụng đi, trên đó người ta bảo bữa sáng con phải ăn ngũ cốc với sữa bò, hai ngày còn lại cứ uống thứ này, ngoài ra không cần ăn gì cả. À đúng rồi, có thể ăn cà chua dưa leo, nghe nói cũng có hiệu quả."

"Nhưng con căn bản không cần thứ này, hà tất phải tốn tiền chứ!" Phương Viên thở dài, "Hơn nữa con như bây giờ đã tốt rồi."

"Tốt chỗ nào?" Mẹ Phương bất mãn, "Trước đây mẹ thấy con còn nhỏ, cho nên lười quản con, nhưng con xem con bây giờ bao nhiêu tuổi rồi? Đã đến tuổi kết hôn, con không thể cứ như trước, lỡ tìm được đối tượng có điều kiện, nhưng người ta lại không hài lòng với dáng người của con, đến lúc đó con kịp giảm cân không?"

"Con không mập đến mức ảnh hưởng tới sức khỏe, nếu đối tượng kết hôn thích bắt bẻ người khác, con cũng không cần phải hùa theo, cho dù nhất thời hùa theo, con cũng không thể bảo đảm nửa đời sau con có thể theo ý người ta được. Đến lúc đó bị người ta ghét bỏ, mọi thứ không phải đều đã muộn sao? Con thà tìm một người ngay từ đầu không để ý những thứ này, để mọi việc tự nhiên."

"Con bớt ngây thơ đi! Thuận theo tự nhiên, hôm nay người ta không chê con thì có nghĩa sau này cũng không chê sao? Đàn ông thuận theo tự nhiên có thể nuôi con, mua nhà mua xe cho con sao?" Mẹ Phương răn dạy, "Mẹ nói này, cuộc sống không phải phong gió hoa trăng tuyết, ăn cơm là phải bỏ tiền ra!"

"Những việc mẹ nói con hiểu, có điều đời người vốn dĩ hay thay đổi, nếu đối phương không thật lòng, chê con mập, con gầy anh ta cũng chê, muốn ghép tội thì sợ gì không có lý do." Phương Viên không vui, "Mấy thứ này con sẽ gửi lại cho mẹ, nếu mẹ cần thì mẹ cứ dùng đi, hoặc là đi tặng cho người khác, chứ con không cần."

"Con bớt trẻ con đi! Mẹ nói con biết, con bắt buộc phải dùng, hơn nữa phải dùng đúng chế độ!" Mẹ Phương nghe vậy liền nóng nảy, "Mẹ nói rõ với con vậy, mẹ định giới thiệu bạn trai cho con, người ta hiện giờ đang là nghiên cứu sinh ở chỗ khác, đến kỳ nghỉ đông sẽ về, hơn nữa lần này sẽ về luôn. Gia đình nhà người ta rất tốt, ba thằng bé mở công ty, sau khi trở về thằng bé sẽ hỗ trợ công việc của gia đình. Mối tốt như vậy người đầu tiên mẹ nghĩ tới là con đấy!"

"Không cần, chuyện tốt này mẹ đi tìm người khác đi, con không có hứng thú." Phương Viên vừa nghe mẹ Phương nói tới đây liền hiểu, chồng sau của bà hợp tác với công ty của con trai ông chủ, nếu mẹ Phương có cách kéo gần quan hệ với đối phương, điều này chắc chắn sẽ hỗ trợ chồng sau của bà, do vậy chuyện này nào phải là vì Phương Viên, chẳng qua là trải đường cho chồng sau của mẹ Phương mà thôi.

Gần đây mẹ Phương tích cực mua mỹ phẩm dưỡng da cho Phương Viên, còn đốc thúc cô giảm cân, bây giờ Phương Viên mới hiểu lý do của những việc này.

"Không cần gì hả? Con đừng tưởng mình lớn rồi thì không sợ trời sợ đất! Con do mẹ sinh ra, mẹ mang thai chín tháng mười ngày cực khổ thế nào mới sinh con ra được, mẹ con cho con ăn cho con mặc, nuôi con lớn, mạng của con là mẹ cho! Hôn nhân xưa nay đều nghe the lời ba mẹ, đây là truyền thống! Một người cho con sinh mạng sẽ hại con à? Mẹ có ý tốt giới thiệu đối tượng cho con, con còn không muốn? Mẹ nói cho con biết, chuyện này không đến phiên con thương lượng, con có đồng ý hay không cũng phải chấp nhận! Đến lúc đó nếu con cố ý làm mẹ mất mặt, mẹ sẽ không để yên đâu!"

"Tùy mẹ, dù sao con cũng có địa chỉ của mẹ, mẹ nhận hay không con không quản được, hơn nữa tiền mua đồ cũng không phải của con, tự mẹ xem mà giải quyết đi." Phương Viên lạnh lùng nói, "Chuyện con không đồng ý chính là không đồng ý, mẹ sinh con nuôi con, con cảm ơn mẹ, nhưng điều đó không có nghĩa mẹ có quyền can thiệp vào cuộc sống của con, tóm lại chuyện xem mắt này con không đồng ý, nếu mẹ không từ bỏ, đến lúc đó mẹ cử thử xem có thể trói con đi xem mắt không."

Dứt lời, cô dập máy không chút do dự, không cho mẹ Phương có cơ hội nói gì thêm. Sau khi cúp máy, cô mới phát hiện lòng bàn tay mình đầy mồ hôi, tay chân run rẩy. Cô cố gắng bình tĩnh lại, chợt chột dạ nhìn xung quanh, Đường Hoằng Nghiệp không biết lại ra ngoài từ khi nào, Đới Húc đang ngồi ở bàn mình đang chuyên chú nhìn gì đó, không hề ngẩng đầu nhìn qua đây, điều này khiến cô thở phào.

Nhân lúc Hồng Thanh chưa tới, Phương Viên vội lên mạng tìm cách liên lạc với công ty giao hàng. Công ty giao hàng làm việc rất có năng suất, mười phút sau đã có người tới, đưa cho Phương Viên một tờ hóa đơn, bảo cô điên. Phương Viên cầm bút đang muốn viết, Đới Húc đi tới, vỗ nhẹ bả vai cô, cúi người nói nhỏ: "Viết địa chỉ công tác đi, đừng viết địa chỉ nhà, tránh phiền phức."

Phương Viên sửng sốt, qua một lát mới hiểu ý Đới Húc. Đúng vậy, mẹ Phương muốn tác hợp cô và con trai của chủ công ty đối tác chồng sau của bà, chuyện này có lẽ chồng sau của mẹ Phương cũng biết, nhưng để tăng khả năng thành công, mẹ Phương mua cho cô mỹ phẩm và thực phẩm chức năng, tốn không ít tiền, điều này bà ấy chưa chắc đã cho chồng mình biết, do vậy gửi đồ tới chỗ làm của bà là lựa chọn ổn thỏa hơn.

Phương Viên mỉm cười với Đới Húc, cầm bút viết tên chỗ làm của mẹ Phương, sau đó giao đồ và phí chuyển phát cho nhân viên giao hàng.

Sau khi nhân viên giao hàng đi rồi, Đới Húc hoàn toàn không hỏi thăm cú điện thoại vừa rồi của Phương Viên. Để tránh xấu hổ, Phương Viên cũng không nói gì thêm. Hai người ăn ý tránh đề tài này, Phương Viên đi tới trước bàn Đới Húc, hỏi: "Vừa rồi anh xem gì mà chuyên chú thế?"

"Xem cái này." Đới Húc cầm thứ anh vừa đùa nghịch đưa cho Phương Viên.

Phương Viên nhận lấy mới thấy, là người gỗ bọn họ lấy từ tủ đồ của Kha Tiểu Văn ở ký túc xá.

"Thứ này có gì đặc biệt sao?" Phương Viên nhìn nhìn, hỏi Đới Húc.

Đới Húc lắc đầu: "Không có, cho nên tôi mới thấy buồn bực, một thứ thủ công thô ráp như vậy tại sao lại được Kha Tiểu Văn cất trong tủ đồ. Em cũng thấy đấy, đứa bé này thích sạch sẽ, tủ đồ ngăn nắp gọn gàng, hơn nữa không hề có đồ không liên quan tới việc học, nhưng trong đó lại có người gỗ này. Khi nãy tôi còn nghĩ thứ này liệu có phải do ai đưa cho cậu bé, nó có ý nghĩa đặc biệt gì nên cậu bé mới cất lại không."

"Ý anh thứ này là món quà có ý nghĩa đặc biệt? Người gỗ này không giống là quà con gái sẽ tặng."

"Đúng thế, nên tôi nghĩ liệu nó không có ý nghĩa tốt đẹp thì sao?" Đới Húc nói.

Continue Reading

You'll Also Like

511K 70K 200
Tên truyện: Tôi phong thần trong trò chơi vô hạn Tên cũ: Tôi phong thần trong trò chơi kinh dị Tên fandom hay gọi: Kinh Phong Tác giả: Hồ Ngư Lạt Tiê...
1.7M 164K 144
Đam mỹ: Gào thét vô vọng Tác giả: Bòn Beta + Vẽ tranh bìa: Cho KyungAh (K.A) + Ying9791 (Na) Thể loại: Huyền huyễn Bối cảnh: Ai Cập cổ đại, Kim tự t...
843K 89.6K 183
"Chúng ta chỉ có một đường khả năng này thôi. Trong cửu tử tìm kiếm nhất sinh, trong Sơn Hải tìm ra chân tướng, trong vũ trụ hồng hoang, tìm thấy lẫn...
1.7M 105K 58
Fic là giả, otp là thật 👌 Fic mang nhiều yếu tố ảo ma Canada Nobita yêu shizuka đi sang Italia tìm con ma nhờ nó bay qua Korea ăn cưới Jungkook Jeon...