Chương 81

16.2K 640 99
                                    

Chương 81

Hạ Sí Mạch khó có cơ hội được về sớm, cực kỳ hưng phấn đi tìm Tuyên Cẩn, lại bị chăn ngoài cửa. Ngâm Tuyết ngăn ở bên ngoài, nói nương nương đã đi ngủ. Hạ Sí Mạch nhìn nhìn sắc trời, mặt trời còn chưa xuống núi, sao lại đi ngủ sớm như vậy? Đoán rằng Tuyên Cẩn nhất định là trách nàng mấy ngày này vắng vẻ mà sinh hờn dỗi. Bất chấp Ngâm Tuyết ở một bên dịu dàng nói những câu nhận lỗi, bên trong lại thủy chung không có nửa điểm âm thanh.

Hạ Sí Mạch thần tình hồ nghi hỏi Ngâm Tuyết: "Không phải ta làm gì sai để nàng mất hứng chứ?"

Ngâm Tuyết giọng oán giận nói: "Tâm tư nương nương không phải thứ nô tỳ có thể đoán , Vương gia ngài cũng đừng làm khó xử nô tỳ, nô tỳ cái gì cũng không biết."

Hạ Sí Mạch chỉ có thể từ bỏ, vẻ mặt buồn bực trở lại thư phòng. Đẩy cửa ra thì thấy Hạ Chỉ Tuân hoang mang rối loạn, đang muốm hỏi nàng, lại bị Hạ Chỉ Tuân cướp lời nói "Ta muốn viết một bức thư cho phụ vương."

"Nga?" Hạ Sí Mạch không nghĩ tới nàng thẳng thắn như thế, có hứng thú hỏi, "Định nói cái gì?"

Hạ Chỉ Tuân: "Dĩ nhiên là khuyên phụ vương ta thêm phòng bị."

Hạ Sí Mạch không tin: "Đơn giản thế sao?"

Hạ Chỉ Tuân thật hào phóng đem bức thư trực tiếp đặt ở trước mặt Hạ Sí Mạch, Hạ Sí Mạch nhìn lướt qua, quả nhiên chỉ viết chút lời thân thiết. Nhưng thật ra ở điểm cuối cùng nhìn ra ý tứ khác, mặt trên viết 'nữ nhân bất hiếu, đi không từ giã, làm cho phụ vương lo lắng ...' Hạ Chỉ Tuân quả thật là vụng trộm chạy đến đây.

Hạ Sí Mạch cười nói: "Cho dù ra roi thúc ngựa đem phong thư này giao cho phụ vương ngươi, chỉ sợ cũng không còn kịp rồi."

Hạ Chỉ Tuân mặt không đổi sắc, giống như sớm đoán được là như thế này, thản nhiên nói: "Báo tin là giả, kì thực là báo cái bình an thôi, ta mang người đến đều bị các ngươi bắt giam, làm ta không còn phương pháp."

Hạ Sí Mạch: "Nhưng xem ra ngươi cũng không sốt ruột chút nào."

Hạ Chỉ Tuân cười nói: "Chuyện gì tới cũng tới, huống chi Vương gia ngài lại không làm khó ta, ta được ở Cảnh vương phủ thật tự tại."

Hạ Sí Mạch nhướn mày: "Không sợ bổn vương bắt ngươi uy hiếp phụ vương ngươi sao?"

Bộ dáng Hạ Chỉ Tuân vẫn chẳng hề để ý: "Người đang trong tay Vương gia, Vương gia tùy ý định đoạt"

Hạ Sí Mạch nhớ tới lời Tuyên Cẩn, nói Hạ Chỉ Tuân bởi vì thích nàng, mới tự mình đưa đến cửa, hơn nữa mấy ngày này Hạ Chỉ Tuân ở trong phủ đủ loại biểu hiện, càng có thể khẳng định Hạ Chỉ Tuân cố ý lâm vào, nhưng nàng ngược lại không "Cảm kích", nói: "Bổn vương vốn không làm khó nữ nhân vì thế không làm khó ngươi, bổn vương hôm nay để ngươi trở về. Ngươi nếu có thể khuyên phụ vương ngươi thu binh tất nhiên là chuyện vui mừng, nếu không thể, vậy thì ra chiến trường gặp đi!"

Hạ Chỉ Tuân rốt cục thay đổi sắc mặt, giật mình hỏi: "Ngươi thả ta?"

Hạ Sí Mạch đã an bài tốt hết thảy, hoàn toàn không cần lấy Hạ Chỉ Tuân để uy hiếp, giữ nàng lại ngược lại làm cho người khác dèm pha, bị người lên án là không cần, Hạ Sí Mạch không đáp hỏi lại: "Chẳng lẽ ngươi không muốn đi?"

[BáchHợp - Edit Hoàn] Gả Cho(Hạ Giá-洛傾) - Lạc Khuynh (下嫁)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ