Chap 22 :" nếu muốn tao sẽ rời nhóm...'

1.9K 169 32
                                    



" Tus? "_ Vie vừa chạy gần đến cầu thang lên sân thượng thì gặp Tus đang đi ra, kế bên là phòng họp của Blackpink, có lẽ Tus đã nghe được gì đó...

" Mày... "_ vừa định hỏi thì bị Tus kéo đi xuống lại phòng tập.

Tôi buông tay Vie ra, dựa lưng vào tấm gương của phòng tập, vốn dĩ mọi thứ sẽ không đi xa đến vậy, vốn dĩ mọi người sẽ đều vui vẻ bên cạnh nhau, vậy mà sự xuất hiện của tôi lại khiến mọi thứ trở nên phức tạp như vậy. Tôi kéo Vie ra khỏi đó vì không muốn cuộc trò chuyện của hai người làm những người bên trong nghe..

" Này, tao hỏi mày chuyện mà chị Jennie kể là thật sao ? "_ Vie nhìn sắt mặt Tus dường như rất tệ, nàng ngồi xuống trước mặt Tus. Nắm lấy đôi tay lạnh lẽo kia, nhẹ nhàng hỏi.

Tôi gật đầu.

" Mày thật sự xuyên không sao? "_ Vie nhấn mạnh câu hỏi.

" Ừm. "_ tôi ừm nhẹ một tiếng. Đột nhiên hơi ấm trên tay biến mất, tôi ngước nhìn Vie.

" Vậy...sao mày không kể cho tao biết...? "_ sự tin tưởng của hai người không đủ lớn để có thể kể cho nhau nghe những chuyện như vậy sao? Đôi lúc nàng cảm thấy bản thân không có một chỗ đứng trong lòng Tus. Có một chút thất vọng.

" Tao... "_ tôi không biết nên nói thế nào, tôi vốn định kể cho Vie biết nhưng tôi không có đủ dũng cảm, tôi sợ nói ra việc này... Không phải vì không tin tưởng, chỉ là..

" Mày không tin tưởng tao đúng không? Tao không thể làm cho mày tin tưởng, vậy cho tao hỏi...rốt cuộc trong lòng mày tao là cái gì? "_ nàng không hiểu tại sao bản thân lại hỏi câu này,cảm giác như trước giờ bản thân ảo tưởng vị trí của mình... Có chút không vững chắc.

" Là...bạn thân "_ vốn dĩ hai người là bạn thân, vậy tại sao Vie lại hỏi như vậy chứ? Nhưng sao hai tìm bạn thân vừa thốt cảm giác đau nhói đến nhường nào, trên bàn tay Vie tôi chợt thấy vài giọt nước mắt, mở to hai mắt ngước lên nhìn người đối diện.

Nàng không hiểu tại sao khi nghe hai từ " bạn thân " được thốt ra từ miệng Tus, trái tim quặn thắt đi một hồi, đây chẳng phải là điều bình thường sao? Vậy tại sao nàng lại khóc?

" Luyện tập thôi, giờ giải lao sắp hết rồi "_ tôi không biết nên an ủi hay nói gì với Vie, đành phải làm ngơ như không thấy những giọt nước mắt kia.

Vie quẹt đi nước mắt, nàng đứng dậy vào vị trí của mình cùng với mọi người học nốt bài hát cô giáo đưa.

Tiếng nhạc vang lên, cảm xúc tiêu cực khi nãy liền bị gạt sang một bên, Vie vui vẻ tập cùng mọi người nhưng có điều hôm nay mọi người lại thấy rất kì lạ...

" Cậu có thấy em ấy lạ lắm không? "

" Ừm, thường ngày em ấy đâu có mất tập trung nhiều như vậy đâu? "

Một người thường ngày năng nổ luyện tập, một người luôn luôn tập trung vào việc mình làm, nhưng hôm nay đột nhiên im lặng một cách kì lạ, sự tập trung thường ngày cũng biến mất thấy vào đó là người liên tục mắc lỗi.

 Khi Fan Thành IDol Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ