Chương 49

1.5K 100 21
                                    

"Điều tệ duy nhất của việc bị đuổi học là anh không thể đi bộ vào trong trường cùng em nữa," Nico nói một cách khó chịu, mặt nhăn mày nhó khi đỗ xe trên lề đường bên ngoài cổng trường

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

"Điều tệ duy nhất của việc bị đuổi học là anh không thể đi bộ vào trong trường cùng em nữa," Nico nói một cách khó chịu, mặt nhăn mày nhó khi đỗ xe trên lề đường bên ngoài cổng trường. Các học sinh khác nhìn chằm chằm vào chúng tôi không biết ngượng, mọi người dường như bước chậm lại khi đi ngang qua chúng tôi. Nico, thường không quan tâm đến việc mọi người nhìn nhìn vào mình, đã nhìn trừng trừng vào những người có ánh mắt nán lại quá lâu qua cửa kính xe hơi.

Cố gắng nở một nụ cười trước sự chán ghét thấy rõ trên khuôn mặt Nico, tôi nắm lấy tay anh ấy và đặt một nụ hôn thật mạnh lên khớp ngón tay anh, kiểu như là một dạng bùa cầu may cho chính tôi hơn là cho anh. Nico ngừng nhìn những học sinh đang nhìn chúng tôi để đưa mắt xuống đôi bàn tay đang nắm lấy của chúng tôi, thở dài.

"Wes, em có chắc là mình sẽ ổn không?" Nico hỏi, khiến tôi đảo cả mắt.

"Nico, em sẽ ổn thôi," tôi nói, buộc cho giọng mình giữ vững. "Em nghĩ vậy."

"Em nghĩ vậy?" Nico cau mày lặp lại.

"Không, không, em biết chắc," tôi nói vội, và lắc đầu. "Benny nói rằng Daniel vẫn đang hồi phục từ, anh biết đó, cuộc đánh nhau và này nọ, nên là nó vẫn sẽ chưa có trở lại trường học đâu. Và sau tất cả những chuyện đó, các giáo viên đã đi tuần tra khắp trường như thể là nhà tù hay gì ấy, nên hẳn là sẽ ổn thôi. "Nico nhướng một bên mày, và tôi nhanh chóng sửa lời. "Không, em chắc rằng là sẽ ổn."

"Anh vẫn không thích tí nào," Nico lẩm bẩm, đôi mắt của anh ấy lại bắn ra những cái trừng chết chóc qua cửa sổ khi một số học sinh khác đi ngang qua, những kẻ đã có ánh mắt hướng về phía chúng tôi.

"Cái việc tự hào vì em muốn quay trở lại trường bị sao vậy hà?" tôi nói, nhếch miệng trêu chọc. "Anh bạn trai luôn ủng hộ em đâu mất rồi nè?"

"Anh ta không có đi đâu cả," Nico nói, mắt híp lại mỉm cười, khẽ khàng hôn lên miệng tôi. "Anh ta chỉ vừa luôn ủng hộ và vừa lo lắng."

"Này," tôi nói, đưa tay ôm lấy mặt Nico, những ngón tay cù vào má anh. "Em sẽ ổn mà. Em chỉ là đi đến lớp mà thôi, em sẽ luôn cúi đầu xuống. Dù sao thì Benny cũng có đó hỗ trợ em nữa."

"Được rồi, dù anh muốn tin tưởng Benny lắm, nhưng anh không chắc là cậu ta sẽ bảo vệ được em tốt đến mức nào, em yêu à." Nico nói, đôi mắt nô giỡn mà sáng lên.

"Ờ, thành thật mà nói, cẩu có lẽ sẽ là người đầu tiên bị hạ gục," tôi nói, Nico cười khì mà cúi xuống hôn tôi lần nữa.

Ga Giường (Tình Trai - BL Tây)Where stories live. Discover now