Chap 19.

272 36 2
                                    

Ahn Yujin đưa tay lên đỡ trán mình, đầu óc cậu có chút choáng sau khi uống quá nhiều thứ nước có cồn này, mắt vẫn có thể nhìn rõ và may ra thì ý thức chưa bị lung lay, phải mất rất nhiều thời gian ngồi đây uống cùng người đàn ông trung niên trước mặt mình nhưng tuyệt nhiên người sắp gục ngã đầu tiên chính là cậu, đối phương đã quá quen với việc này nên dường như khuôn mặt ông ta chỉ đỏ lên đôi chút chứ không có dấu hiệu ngà ngà say như cậu.

Đối diện Ahn Yujin chính là một người đàn ông trung niên sở hữu thân hình cao lớn gần như gấp đôi cậu, khuôn mặt ông ấy đầy xẹo và những vết thương từ việc gây gỗ xảy ra vẫn con lưu giữ trên đó, ông ấy đeo một cái kính vàng, mái tóc theo thời gian mà bạc trắng chải chuốt gọn gàng, ông ta đeo một sợi dây chuyền bạc hình đầu sói. Tay ông cầm một lon bia, mỉm cười thích thú rồi lắc qua lắc lại trước mặt cậu, những ngón tay của ông ấy hầu như đều mang một chiếc nhẫn bằng vàng nguyên chất, có chiếc còn đính hẳn một viên kim cương. Nhìn qua cũng đủ biết, người đàn ông này không phải loại người tầm thường như những kẻ khác.

"Ahn Yujin, cháu định gục sớm vậy sao? Ta còn chưa say kia mà?"

Ông ấy cười khằng khặc, đặt lon bia xuống bàn, dưới chân hai người không biết đã có bao nhiêu vỏ lon cùng vỏ chai rượu thủy tinh nữa, trời cũng đang chuyển dần về đêm, đủ biết Yujin và người đàn ông kia đã uống lâu đến mức nào, nếu là người thường thì có thể họ đã gục xuống bàn khi uống chưa đến ba lon bia hay một chai rượu nữa. Người con gái tóc tím kế bên lay cánh tay ông ấy, ý bảo đừng nên đi quá xa vì Yujin sắp không nốc thêm được nữa rồi.

Nói cũng phải, Kang lão gia xưa giờ khét tiếng là người uống nhiều bia rượu mà không bao giờ say, nay lại gặp được ai đó có khả năng chóng chọi với cồn tốt như Ahn Yujin, ông đương nhiên cảm thấy thích, tuy có hơi thất vọng khi ông chỉ đỏ mặt đôi chút còn cậu sắp ngả xuống bàn đến nơi, nhưng cũng đã lâu không có ai là con gái lại có thể đấu tranh với Kang lão gia giỏi như Ahn Yujin cậu đây, ông cũng nghe theo con gái mà không uống thêm nữa.

"Vậy chuyện cháu nhờ ta là gì? Ta sẽ đồng ý giúp"

"Sắp tới appa cháu là cảnh sát trưởng Busan sẽ lên đây công tác hai tháng, về phần sau chắc bác cũng đã biết cháu muốn làm gì rồi"

Ahn Yujin dựa người vào ghế sofa, mỉm cười đầy nguy hiểm, không phải tự nhiên cậu lại chạy đến đây chịu uống rượu với appa của Kang Hyewon, cũng không có bị điên mà một thân một mình vác mặt đến cái địa bàn cấm của ông ấy, chuyện cậu muốn cũng chỉ có một, chính là quậy phá khiến ông già nhà cậu không chịu nổi mà phải kết thúc chuyến công tác của mình thật sớm. Cậu cũng sẽ yên tâm mỗi khi ở gần Minjoo không phải chịu sự quản thúc hay kiểm soát của ông ấy.

"Ra cháu là con gái của cảnh sát trưởng, cháu đừng lo, ta là người rất biết giữ lời hứa, hơn nữa cháu cũng là bạn thân duy nhất của Hyewon nhà ta, hôm nay còn chịu nhận lời mời đến uống rượu như vậy chắc hẳn cháu rất ghét ông ta nhỉ? Chuyện này ta nhất định sẽ giúp"

"Còn một điều nữa, nếu bác có được triệu tập lên phường và được hỏi có âm mưu gì khi gây rối, bác cứ bảo mấy hôm nay mình buông lỏng đàn em nên chuyện này không liên quan đến bác là được, rồi họ cũng sẽ đổ tội lỗi vào những cảnh quan phụ trách việc ngày hôm đó thôi"

[IZ*ONE Fanfic] Seoul After School Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ