Q1.Chương 2: Thịt tươi

Start from the beginning
                                    

Chờ Đới Húc xuống xe, năm người liền xuất phát tới hiện trường, Thang Lực và Đới Húc đi trước, Phương Viên và Lâm Phi Ca theo sau, Mã Khải khi thì đi cùng hai cô, khi thì muốn tiến lên đi giữa Đới Húc và Thang Lực, tỏ vẻ đàn ông, không giống hai bạn nữ sinh sợ sệt như thế.

Pháp y và các đồng nghiệp khác theo sau bọn người Thang Lực, đoàn người rất nhanh tìm tới ngoài bức tường vốn màu xanh thẳm hiện tại cơ hồ đều bị tuyết trắng bao trùm, mấy cảnh sát tuần tra 110 ở đó đang duy trì trật tự, không cho quần chúng tò mò vượt qua đường cảnh báo.

"Tình hình thế nào?" Đới Húc hỏi cảnh sát tuần tra thông báo hiện trường cho bọn họ để tìm hiểu tình huống.

"Chuyện là như vậy, sáng nay chúng tôi nhận được báo án, người đó đang dắt chó đi dạo thì con chó nhà mình đột nhiên chạy tới đây, gặm cái gì đó, ông ta sợ chó của mình ăn phải đồ dơ bẩn hay có độc nên liền chạy tới xem, kết quả phát hiện một khối thịt đông, hơn nữa phía trên còn có..." Nói tới đây, cảnh sát đưa mắt nhìn Lâm Phi Ca ở gần, tìm từ thay thế, "Ông ta cảm thấy ở bãi đất trống xuất hiện khối thịt to liền cảm thấy kỳ quái, hiện tại đầu năm giá thịt không hề rẻ, những người dắt thú cưng đi ngang bình thường rất nhiều, chó mèo vô chủ gần đây cũng không ít, ngày thường sẽ có người cho chúng chút gì để ăn, nhưng trước nay không hề thấy ai cho thịt tươi như vậy, cẩn thận quan sát một chút liền thấy càng không thích hợp, cho nên lập tức gọi điện báo án."

Phương Viên thấy đối phương đang nói chuyện trôi chảy, vừa thấy Lâm Phi Ca đứng cạnh mình, ngôn nữ đột nhiên trở nên hàm hồ, có thể vì phát hiện đối tượng đặc biệt đã khiến anh ta không tiện nói năng gọn gàng dứt khoát ở trước mặt hai cô gái trẻ tuổi này. Ý thức được điểm này, cô không hỏi nhiều, dù sao một lát nhìn hiện trường cũng sẽ phát hiện được gì đó, trước mắt tạm thời không vội.

Nhưng Lâm Phi Ca lại không nhận ra điểm này, đối phương vừa dứt lời, cô đã chờ không nổi mà tò mò hỏi chuyện, trước khi Đới Húc và Thang Lực mở miệng đã cướp lời hỏi: "Sư huynh, rốt cuộc là phát hiện bộ phận nào? Cái gì gọi là 'phía trên còn có'?"

Cô hỏi như vậy ngược lại khiến cảnh sát tuần tra kia càng xấu hổ, vội chỉ vào trong cảnh giới tuyến, nói: "Các em là thực tập sao? Lát nữa vào trong tự mình xem đi, đừng hỏi tôi."

Lâm Phi Ca còn muốn nói gì đó, Phương Viên ở cạnh đã lặng lẽ kéo ống tay áo cô lại. Cô quay đầu nhìn Phương Viên, chớp mắt, giống như bỗng nhiên phát hiện ra điểm gì, gương mặt lộ thần sắc bừng tỉnh, ngay sau đó liền bĩu môi, nói với cảnh sát kia: "Sư huynh thật biết đùa giỡn, mọi người làm một ngành, anh lại ngượng ngùng xoắn xít như vậy, có gì không thể nói chứ? Còn không phải đều trên cơ thể của người thôi sao?"

"Vào xem đi." Thang Lực tựa hồ cảm thấy Lâm Phi Ca quá nhiều lời, từ trong túi lấy ra bao đeo giày, đưa cho những người khác, hơn nữa chính mình mang vào đầu tiên, khom người chui qua cảnh giới tuyến, đi qua phía có miếng "thịt tươi".

Một khắc Phương Viên vượt qua cảnh giới tuyến, nhịp tim có chút hỗn loạn, trong thực tế có rất nhiều chuyện phải dựa theo lý thuyết để thực hiện, mặc kệ trước đây ở trường học trải qua bao nhiêu lần thực chiến, đối mặt với thi khối hay thi thể, nhưng tất cả chỉ là mô hình silicon mà thôi, mà lần này, cô sắp sửa tận mắt nhìn thấy thi thể người, điều này khiến đầu Phương Viên nóng lên, lòng bàn tay toàn mồ hôi lạnh, trong lòng thầm tự cổ vũ chính mình, hi vọng lần đầu tới hiện trường sẽ không làm ra gì đó mất mặt.

Lâm Phi Ca tuy ngày thường biểu hiện tùy tiện, luôn là bộ dáng nữ anh hùng không sợ trời không sợ đất, nhưng hiện tại mỗi bước của cô đều dựa gần Phương Viên, phỏng chừng cũng khẩn trương bất an.

"Pháp y Lưu sao lại tới đây?" Đới Húc vô tình gặp được người quen, mở miệng hỏi thăm đối phương, "Vụ án bên Chung Hàn kết thúc rồi sao?"

"Vẫn chưa." Người trả lời anh là pháp y đang ngồi xổm kiểm tra mặt đất, mặc chiếc áo khoác, tay mang găng cao su, cười nói, "Tôi thay lão Triệu khoa chúng tôi tới, vốn dĩ là anh ta làm, nhưng lúc nhận điện thoại nhà anh ta lại có việc gấp, cho nên tôi mới tới đây."

Đới Húc gật đầu, xoay người nhìn ba thực tập sinh theo sau, ý thức được bản thân cao to che hết tình hình phía trước, người sau muốn nhìn khẳng định không hề dễ dàng, vì vậy liền tránh sang một bên.

Lúc này, miếng "thịt tươi" dưới đất không chút che đậy toàn bộ lộ ra trước mặt bọn họ, mà Phương Viên vừa nhìn cũng trong nháy mắt liền hiểu vì sao người dắt chó đi dạo kia cảm thấy không thích hợp, lập tức báo án, đồng thời cũng hiểu vì sao cảnh sát tuần tra khi thấy có cô và Lâm Phi Ca ở đây liền ăn nói mơ hồ.

Miếng "thịt tươi" trên mặt đất đầy tuyết kia rõ ràng là một bên ngực của người.

Truy kích hung án - Mạc Y LaiWhere stories live. Discover now