Chương 145: Đứa Nhỏ Chào Đời

Start from the beginning
                                    

"Chuẩn bị chiến tranh! !"

Liên Kỳ Quang cảm giác chính mình mông mông lung lung vừa ngủ một giấc, trong mộng cậu dường như trở lại quá khứ, tiểu thái tử còn chưa trải qua chiến tranh cùng tử vong, luôn bám dính sau lưng cậu, trên mặt là nụ cười tươi rói, ngọt ngào gọi cậu là anh Quang.

"Thiệu Huyền." Liên Kỳ Quang mở to mắt, chống tay chậm rãi ngồi dậy.

Hạ Hầu Thiệu Huyền đứng bên cửa sổ nhíu mày trầm tư, nghe thấy âm thanh liền nhanh chóng xoay người, bước nhanh tới đỡ Liên Kỳ Quang: "Em tỉnh rồi? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

"Tôi không sao." Liên Kỳ Quang tựa vào lòng Hạ Hầu Thiệu Huyền, lắc lắc đầu, một tay sờ sờ lên phần bụng bằng phẳng, rõ ràng thoải mái đến mức làm cậu nhíu mi.

"Đừng lo lắng, đứa nhỏ đã lấy ra rồi." Hạ Hầu Thiệu Huyền cầm lấy tay Liên Kỳ Quang, nhẹ giọng an ủi: "Hai đứa, một trai một gái, thực đáng yêu."

Liên Kỳ Quang nghiêng đầu, nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn Hạ Hầu Thiệu Huyền: "Tôi có thể nhìn chúng không?"

"Hiện giờ em còn rất yếu, hơn nữa, chúng vẫn còn rất nhỏ, không thể ở quá gần, chờ thêm một đoạn thời gian đi."

"Anh, làm sao vậy?" Nhìn ra Hạ Hầu Thiệu Huyền khác thường, Liên Kỳ Quang có chút nghi hoặc.

"Không có." Hạ Hầu Thiệu Huyền hơi nhếch môi, ôn nhu ôm Liên Kỳ Quang vào lòng: "Vợ à, anh yêu em."

Liên Kỳ Quang tựa vào lòng Hạ Hầu Thiệu Huyền, có chút khó hiểu, nhưng anh đột nhiên nói vậy vẫn làm cậu thực vui vẻ: "Tôi cũng yêu anh."

"Vợ, nếu có một ngày, nơi này đã không thể dung chứa chúng ta, em có đồng ý cùng anh rời đi không? Rời khỏi khu một, rời khỏi Lam tinh."

"Tốt." Liên Kỳ Quang ngoan ngoãn gật đầu: "Chúng ta tới Bất Lạc tinh, anh đã nói sẽ chỉ tôi lái phi thuyền."

Liên Kỳ Quang nhu thuận làm Hạ Hầu Thiệu Huyền đau lòng, ôm chặt lấy Liên Kỳ Quang, vùi mặt vào cổ cậu, cảm thụ khí thức cùng độ ấm làm mình an tâm kia, ánh mắt của anh lóe dáng bạo ngược cùng hung ác làm người ta run sợ.

Vô luận là ai, chỉ cần dám tổn thương bảo bối của anh, giết không tha!

"Thiệu Huyền!" Bị Hạ Hầu Thiệu Huyền siết đến khó chịu, Liên Kỳ Quang ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh: "Tôi đói bụng."

Khóe miệng Hạ Hầu Thiệu Huyền cong lên, đưa tay xoa xoa tóc Liên Kỳ Quang: "Anh đi lấy đồ ăn ngon cho em."

"Tốt!" Mặt không biểu cảm gật đầu.

Hạ Hầu Thiệu Huyền dỡ Liên Kỳ Quang tựa vào đầu giường, mình thì đứng dậy ra khỏi phòng, lúc gần đi, anh đóng chặt cửa lại, hơn nữa còn dùng dị năng thiết lập một đạo bảo hộ. Hết thảy Liên Kỳ Quang đều nhìn thấy, trong lòng dân lên một tia nghi hoặc, còn có chút bất an.

Lúc cửa đóng lại, bức màn cũng rũ xuống, căn phòng im ắng chỉ còn lại không khí lưu động.

Liên Kỳ Quang nhìn bức màn, mày nhíu lại, Hạ Hầu Thiệu Huyền khác thường, cậu không phải không thấy, bên ngoài, không phải đã xảy ra chuyện đi?

[REUP] Thiếu Tướng! Vợ Ngài Có Thai Rồi! 少将!你媳妇有了!- Diễm Quỷ Thất Nương 艳鬼七娘Where stories live. Discover now