Chương 71

Depuis le début
                                    

Lúc này Lăng Tứ có chút không yên lăng, nói thẳng: "Cô giáo, em đi rồi, ông ta sẽ lại bắt nạt cô thì biết làm sao bây giờ? Nếu không em đến bệnh viện cùng cô, người đánh là em, ai làm người đó chịu!"

Còn ai làm người đó chịu nữa, Tô Giản bật cười, muốn sờ sờ đầu Lắng Tứ, nhưng cuối cùng vì không đủ cao, chỉ có thể vỗ vai cậu, thấp giọng nói: "Em yên tâm, em đánh anh ta một trận, nhất định anh ta sẽ không dám bắt nạt cô nữa!"

Lúc này Lăng Tứ mới tạm yên lòng ôm cặp sách rời đi.

Lục Thừa Hòa trầm mặt lên xe, Tô Giản cũng chỉ đành ngồi lên theo.

Đi đến bệnh viện, lúc Lục Thừa Hòa bắt đầu kiểm tra, Tô Giản liền nhận được điện thoại của An Dĩ Trạch. Tô Giản nhìn Lục Thừa Hòa một cái, đi ra ngoài nghe điện thoại.

An Dĩ Trạch nói: "Giản Giản, em về nhà rồi?"

"Còn chưa về." Tô Giản nói. "Hiện tại tôi đang ở bệnh viện số một, anh tan làm chưa? Tan làm đến đón tôi đi."

"Bệnh viện." Giọng nói của An Dĩ Trạch rõ ràng căng thẳng. "Sao lại đi bệnh viện? Em khó chịu chỗ nào?"

"Không phải rôi." Tô Giản nói. "Ừm... một người bạn bị thương, tôi đi theo anh ta đến đây kiểm tra một chút."

Giọng nói An Dĩ Trạch dừng lại: "Bạn gái... hay bạn trai?"

Nghe vậy khóe miệng Tô Giản không khỏi cong lên: "Bạn trai."

An Dĩ Trạch phía bên kia nhất thời không lên tiếng.

Mắt cười của Tô Giản cong cong: "Cho nên, anh mau đến đây đi, hành động nhanh lên một chút!"

An Dĩ Trạch nói: "Chờ anh."

Tô Giản nghe thấy tiếng ngắt điện thoại từ bên kia truyền đến, đột nhiên cảm thấy tâm tình vừa rồi bị Lục Thừa Hòa phá cho hỏng bét nhất thời khá hơn.

Kiểm tra xong, Lục Thừa Hòa cũng không có gì đáng ngại. Chính anh cũng biết, chỉ là anh muốn kéo Tô Giản đi theo mà thôi, vì vậy sau khi kiểm tra xong, anh kéo lại Tô Giản đã hoàn thành nhiệm vụ chuẩn bị rời đi.

"Giản Giản, anh đưa em về."

"A, không cần, không cần, lát nữa ông xã tôi sẽ đến đón tôi, tôi đến bên kia đợi là được rồi."

Nghe thấy hai chữ 'ông xã' từ miệng anh, ánh mắt Lục Thừa Hòa sâu thẳm, từ từ, vẻ mặt lại có chút thẫn thờ: "Giản Giản, thật ra em rất hận anh đúng không?"

"Hả?" Tô Giản sững sờ. "Không có, không có, tôi hận anh làm gì?"

"Nếu như em không hận anh, cần gì phải gạt anh như vậy?" Lục Thừa Hòa nói. "Mặc dù em không muốn thừa nhận, nhưng anh biết, em và chồng của em, thật ra không có chút tình cảm nào."

Tô Giản nhức đầu nói: "Ngài Lục, tôi đã nói qua, tôi và chồng tôi rất yêu nhau."

Lục Thừa Hòa hoàn toàn không tin tưởng anh, chỉ nói: "Giản Giản, anh biết em không muốn tùy tiện tha thứ cho anh, nhưng anh chỉ muốn nói cho em biết, anh vẫn luôn chờ đợi em. Anh biết em có nỗi khổ, có điều, em có nghĩ đến hay không, nếu chuyện kết hôn giả của em bị bác gái biết, bà ấy sẽ nghĩ sao? Hiện tại thân thể bác gái không tốt, sẽ không chịu nổi đả kích này."

Trở thành vợ của tình địch (full) _ THƯ HOÀIOù les histoires vivent. Découvrez maintenant