Chương 20: Edward

1.4K 160 18
                                    

Chương 20: Edward
.
"The truth is, love is a decision and not just a feeling. It is selfless, sacrificial, and transformational." - Alex Kendrick
.

Khi Edward tìm thấy Evelyn, cô đã ngất đi vì mất máu quá nhiều.

Trong giây phút cuối cùng, dù đã phát cuồng và mất khống chế, Ingolf cũng không giết chết Evelyn. Gã chỉ gây ra một vết thương lớn gần động mạch chủ của Evelyn, vẫn chưa đủ để giết chết cô.

"Mang cô ta đi khỏi đây!" Gã gào lên, nhưng ngay sau đó đã suy yếu gục ngã trên nền đất lạnh lẽo.

Đôi mắt gã trống rỗng, gần như chết lặng với nỗi đau đã duy trì gần một giờ trong cơ thể.

Edward không để ý hắn, bước về phía Evelyn. Anh kiểm tra vết thương, nói với Samantha "Vết thương không nghiêm trọng lắm nhưng bây giờ không nên di chuyển cô ấy. Giúp tôi gọi cho Carlisle, tôi cầm máu giúp cô ấy trước."

Samantha gật đầu, cũng không bước lại gần Evelyn. Tuy rằng khả năng kiềm chế của cô khá tốt, nhưng bây giờ mùi máu của Evelyn nồng và kích thích hơn bình thường gấp trăm lần. Trên đời này không phải ai cũng có thể làm như Carlisle. Lấy Edward làm ví dụ đi, bây giờ toàn cơ bắp của anh cũng đang căng ra, hiển nhiên là đang cố chịu đựng.

Demetri nhìn về phía Ingolf, hơi có phần ngạc nhiên nói: "Gã sắp chết rồi." Anh bước tới kiểm tra cơ thể Ingolf, hỏi: "Evans đã làm anh ra nông nổi này sao? Chậc,  ngay cả sức lực để đứng dậy, hút máu bổ sung năng lượng cũng không có."

Edward vừa cầm máu giúp Evelyn, vừa cố ý dời sự chú ý của mình khỏi mùi máu của cô, nói chuyện với Demetri: "Em ấy ép gã bị biến đổi gien. Hệ thống miễn dịch của người sói và chất độc ma cà rồng đang đấu đá lẫn nhau trong cơ thể gã. Quá trình này tiêu hao năng lượng rất lớn, các cơ quan trong cơ thể cũng đang thoái hóa, sớm muộn gì gã cũng sẽ bị vắt kiệt năng lượng tới chết."

Demetri ngạc nhiên, nhưng thời gian làm ma cà rồng của anh còn lâu hơn cả Carlisle, tất nhiên là không quá khó để anh hiểu ra vấn đề. "Gã điên này tự hủy hệ miễn dịch của gã à? Chỉ để thành thứ người  sói không ra người sói, mà ma cà rồng cũng chẳng phải?"

"Đừng hỏi logic của kẻ điên nằm ở đâu." Samantha lên tiếng, gõ khẽ lên lớp kính của cabin thủy tinh trong phòng, "Tên điên đó bắt cóc một người đàn ông bình thường làm gì? Không phải là có mưu đồ xấu xa gì đấy chứ?"

Edward cau mày, "Cô có thể nghĩ tới góc độ bình thường một chút được không, Samantha?"

Samantha nhún vai, cười nham nhỡ: "Biết đâu được gã người sói này cũng có suy nghĩ như vậy thì sao? Chậc, nhốt trong cabin, nhìn ngắm dung nhan qua lớp thủy tinh,  cứ như trong truyện Bạch Tuyết và bảy chú lùn ấy."

Edward lắc đầu, cảm giác bị ép buộc nhồi vào óc những hình ảnh mà mình không muốn nhìn thật không tốt tý nào.

Khi Edward cầm máu cho Evelyn xong thì cũng lúc hơi thở Ingolf mỏng manh nhất, trái ngược với dáng vẻ như sắp bùng nổ khi nãy, hiện tại toàn thân gã như nhũn ra, mềm yếu đến tận cùng.

Có lẽ là đúng khi nói rằng khi cận kề cái chết, người ta sẽ nhìn thấy những hồi ức xưa cũ của mình. Bây giờ, qua những suy nghĩ của Ingolf, Edward nhìn thấy Evelyn trong quá khứ.

〣DROP〣 Khao khát (Twilight Fanfic)Where stories live. Discover now