Chương 17

1.2K 159 7
                                    

Chương 17
.
"I look at you and see the rest of my life in front of my eyes." - Unknown
.

Tình yêu là gia vị cho cuộc sống, nhưng cũng chỉ là gia vị mà thôi, nó không thể luôn giữ vị trí chủ đạo. Tôi rất vui vẻ ở bên cạnh Edward, bất kể là  những buổi hẹn hò lãng mạn hay chỉ đơn thuần là cùng ngồi một chỗ và không làm gì cả. Nhưng tôi cũng không quên, chúng tôi còn có rắc rối chưa giải quyết - người sói Ingolf Friedrich.

Sau hơn một tuần, Demetri đã nhắn lại với chúng tôi rằng cuộc truy bắt thất bại. Bọn họ có thể tìm thấy vị trí lẩn trốn của Friedrich, thậm chí có thể vây bắt gã, nhưng lại phát hiện rằng không cách nào giết chết gã.

"Friedrich lúc đó đang trong hình thái ma cà rồng. Chúng tôi bao vây và Jane cũng đã sử dụng năng lực của cô ấy, nhưng cũng chỉ khiến gã đau mà thôi. Không ai trong chúng tôi có thể giết gã, vỏ bọc của gã quá chắc chắn, có lẽ là vì kết hợp của người sói và ma cà rồng." Demetri nói thế qua điện thoại, giọng nói dần lộ vẻ bực tức, "Thậm chí chúng tôi đã thử đốt gã, nhưng vẫn không được, cơ thể gã hoàn toàn không bắt lửa.  Gã đã tận dụng cơ hội lúc chúng tôi suy nghĩ đối sách mà bỏ trốn."

Tôi biết Friedrich thật thông minh, nhưng tôi không ngờ gã có thể thông minh tới thế này. Không biết gã đã làm cách nào để khiến cơ thể mình không bắt lửa nữa. Nếu chúng tôi không nghĩ ra cách để giết gã, sợ rằng Volturi cũng chỉ có thể bắt giam gã - cũng không biết nếu bị bỏ đói gã có chết vì đói không.

Nghĩ nghĩ, tôi hỏi Edward, "Edward, có chuyện này em thắc mắc đã lâu, không biết là..."

Tôi ngập ngừng hồi lâu, rồi lại vì không chắc chắn mà định từ bỏ. Nhưng Edward đã thấy suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi, vừa bất ngờ lại giận dữ, nghiêm giọng hỏi tôi: "Chiết xuất chất độc ma cà rồng? Eve, em cần chất độc này làm gì?"

Tôi ngớ ra, anh chưa từng nói với tôi với giọng điệu nghiêm khắc như vậy. Nhìn Edward hồi lâu, tôi mới dở khóc dở cười nhận ra vì sao. Hóa ra anh lại đang hiểu lầm rằng tôi định tự chuyển hóa chính mình thành ma cà rồng. Lẽ nào việc tôi quan sát Bella khiến anh hiểu lầm rằng tôi khát khao được như cô ấy càng sớm sao?

Edward nhìn tôi một lúc, mới xác định là đã hiểu lầm, vừa lúng túng lại có vẻ nhẹ nhõm hỏi: "Vậy em cần chất độc này làm gì? Eve, nó rất nguy hiểm."

Tôi giải thích: "Không phải hôm trước em đã mượn Carlise sách về "Đứa trẻ của Mặt trăng" sao,  sau khi đọc xong, em có chút suy đoán."

Tôi đứng dậy, cầm lấy sách đã mượn từ Carlise, chỉ ra một vài dòng thuyết minh đặc tính của người sói.

"Người sói và ma cà rồng là kẻ thù truyền kiếp cũng không phải không có nguyên do. Cả hai đều vượt trội về sức mạnh, tốc độ, giác quan. Một người sói thực sự, ý em là đứa trẻ của Mặt trăng đấy, có thể một chọi một với ma cà rồng, cũng là một trong những lý do họ không sống bầy đàn như  Quileute." Tôi ngừng lại, chỉ vào một dòng trong sách, "Quan trọng nhất là họ miễn dịch hoàn toàn với chất độc của ma cà rồng."

Tôi lại lấy ra một quyển sách khác, nó viết về ma cà rồng, hầu hết những điều Carlise biết về ma cà rồng đều từ quyển sách này. Mở ra phần đã đánh dấu, tôi nói tiếp: "Chất độc của ma cà rồng có tác dụng gây mê con mồi, khiến họ say mê và không phản kháng. Tuy nhiên, trong khi chất độc có thể chuyển hóa con người thành ma cà rồng, nó lại là chất cực độc với động vật và những người sói biến hình, như các Quileute."

〣DROP〣 Khao khát (Twilight Fanfic)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ