Chap 37

214 7 11
                                    

     Đến tối Âu Phong trở về,mở cửa phòng, việc đầu tiên là tìm nó,cả ngày không ở bên cạnh,anh thấy bức bối vô cùng,từ khi nào sự hiện diện của nó trở nên quan trọng đến như thế. Tên Tiểu Minh cũng không thấy đâu,anh thấy có gì đó không ổn,... Kiều Ân bất ngờ từ phòng tắm bước ra
-anh biết em chờ anh rất lâu rồi không...-thấy giọng Kiều Ân,Phong giật mình quay người lại
-....? Cô làm gì ở phòng tôi! Cô ấy đâu!!-anh lại gần,lạnh lùng cầm tay Kiều Ân lôi khỏi giường,cô ta dám ngang nhiên vào phòng anh còn ngồi lên chiếc giường nơi nó từng nằm,khiến anh thấy rất khó chịu
-Anh bình tĩnh đi nào!! Cô ta có lẽ đang vui vẻ ở đâu cũng nên...-Kiều Ân cười gian xảo,kéo chiếc khăn tắm xuống
-cô nói gì?? Cô đã làm gì Thiên Hy!! -Âu Phong chỉ muốn biết nó đã ở đâu,mặc cô ta cố tình khiêu ngợi trước mặt anh,điều anh quan tâm chỉ là nó ngoài ra không còn gì khác
-Sao em biết được,người tình của anh chẳng phải anh nên quan tâm đến cô ta không phải sao?-Kiều Ân gạt tay Phong xuống
-hãy đi khỏi đây trước khi tôi quay lại!! Đừng để mọi chuyện đi quá kiểm soát của tôi!!-Âu Phong đưa anh mắt đầy đay nghiến về Kiều Ân,việc cô ta ở đây hay ở đâu anh không bận tâm điều duy nhất anh quan tâm là nó, Phong mở camera,hệ thống an ninh này cho phép anh quản lý mọi ngõ ngách của khu biệt thự,ít nhất thì anh có thể biết nó đi đâu,trong giây nát,anh đã thấy nó đứng bên ngoài cửa phòng tên Tiểu Minh,tại sao lại đến đó...?" Anh lập tức ra ngoài,vì nó đã vào trong và không thấy ra ngoài

     Hành lang yên tĩnh,bước chân anh vội vàng,đứng trước cửa phòng tên Tiểu Minh,nếu không phải hắn trở về từ sớm như anh bảo để xem nó thế nào thì anh đã không thấy bất an đến vậy
"Cạch"- cửa phòng không khoá...
-Cậu chủ có lẽ về rồi đấy,cô cũng nên đi khỏi đây đi,đừng khiến cả hai mất thêm thời gian,nếu cậu chủ thấy cảnh này thì e rằng không hay
     Thiên Hy thấy đầu đau vô cùng,nó biết mình đã bị mắc bẫy... Tên quản lý đứng trước gương chỉnh lại chiếc áo sơ mi.... Nó muốn chạy khỏi đây,nhưng giờ thì đã quá muộn
-Hy,em làm gì ở đây??-Phong đứng sững người lại,mắt chăm chăm nhìn vào nó,còn tên quản lý vừa mới kịp nghe giọng cậu chủ
-Cậu chủ!!- hắn cũng hốt hoảng,thắt lại xang-tuy, Phong bước đến gần kéo tay nó lên
-Nói đi em đã làm gì cùng với tên quản lý của ta!!-Phong gắt lên
-..... Nó im lặng không nhìn anh,nhẹ nhàng gạt khỏi tay
-cậu chủ!! Cô ta tự đến đây và em không thể kìm chế được!!-giọng tên quản lý tỉnh bơ như muốn khiêu khích
-tên khốn!! Mày đã làm gì cô ấy??
-cậu chủ biết đấy cô ấy rất xinh đẹp và em...cậu có thể check camera..-
-mày im đi!!
Phong vẫn không rời mắt khỏi nó,anh cố gắng giữ mình thật bình tĩnh,chỉ cần nó nói gì anh sẽ đều tin...
-hy em nói đi!! Nói là em không làm gì đi!! -nó biết mình bị giăng bẫy nhưng nó có thể thanh minh sao,thấy nó im lặng anh càng tức giận hơn ghì chặt tay xô nó vào tường
-tại sao em không nói... Em muốn ta tức chết sao!!... Hay em không còn gì để nói...
....-nó vẫn im lặng,kéo tay anh ra nhìn xung quanh tìm thứ gì đó... Mặc Phong vẫn đang chú mục vào nó
-Em còn muốn tránh ta sao... Được ... Em muốn làm gì ...tuỳ em... Ta không quan tâm nữa -Phong gàn giọng,quay người...
-cậu chủ!! Cô ấy thì sao?
-tuỳ ngươi!!- anh bất lực hoàn toàn,anh thực sự không thể hiểu nó... Hy vẫn không thể tìm được tờ giấy đó...Nhỏ đứng ngây ra đấy,nó biết ai làm chuyện này,một cái bẫy hoàn hảo... Nó muốn một lời giải thích từ anh nhưng chính nó lại khiến mình trở thành kẻ trơ trẽn
Phong bước khỏi phòng,nó còn chẳng kịp nói anh lời nào
-Tờ giấy đó đâu? " có phải cậu biết chuyện gì phải không? Là bà ấy đã bày ra chuyện này....
Tên Tiểu Minh không trả lời,hắn còn nghĩ mình có thể làm gì đó hơn nữa,hắn chỉnh lại bộ trang phục của mình,đám người hầu đứng bên ngoài nhìn vào bên trong,chuyện thế nào đến tai bà chủ,bà Diệp Hoa lập tức sai người đưa nó đi... Vừa đúng ý bà, Phong đã bỏ đi,nếu Phong đã không còn để tâm đến nó,tất nhiên bà càng dễ dàng thực hiện kế hoạch của mình...
-Đừng để ta thấy mặt con ranh này nữa!!!-bà mỉm cười nham hiểm, Tiểu Minh thấy lạnh người,cậu biết bà chủ là người nhan hiểm nhưng không ngờ bà lại tàn nhẫn đến vậy... Cậu có nhiều lý do để làm cái việc trái lương tâm thế này,ơn bà năm xưa đưa cậu từ một tên không chỗ lương tựa đến ngày hôm nay,thì việc này có đáng là gì... Giờ thì nó đã hiểu mọi việc nghiêm trọng thế nào... Hy nhìn tên Tiểu Minh ánh mắt như van nài nhưng hắn không thể làm khác.... Nó bị đám người hầu đưa đi...
-"Nhốt cô ta xuống khu tầng hầm..." Chờ lệnh của ta...
-Quản lý!! Nhưng lệnh bà chủ...!
-muốn trái lệnh hết phải không? Tiểu Minh hơi lưỡng lự,đây là những gì cậu có thể làm ,hy vọng cậu chủ sớm nhận ra mọi chuyện,cậu chỉ là làm theo lệnh,nếu đến đêm nay,cậu chủ không tới gặp thì ta đành chấp nhận để cô ra đi..." Tôi xin lỗi"- hy vọng cô không trách tôi... -Băng dính dán chặt khiến nó không thể mở miệng nói...

Hãy Ở Bên Anh [iamgounh]Where stories live. Discover now