Chương 5: Tổng giám đốc đại nhân yêu tôi (5)

4.1K 277 14
                                    

Hạ Lưu tới thế giới này đã được 3 tháng, từ buổi tối hôm đó cô xoát độ hảo cảm đạt tới 75 xong, vị tổng giám đốc lạnh lùng kia tuyệt nhiên không chịu bố thí cho cô thêm chút hảo cảm nào nữa.

Hạ Lưu cũng không lo lắng, mỗi ngày vẫn công tác như bình thường, cũng thường nhắn tin cho Lê Phong nhắc nhở hắn mặc thêm áo ấm, hoặc khi hắn tăng ca thì mang đồ ăn khuya tới. Hạ Lưu không cho rằng những việc này đều là vô ích, cô chỉ đang chờ cơ hội để hạ gục tổng giám đốc đại nhân.

"Lê tổng, vừa rồi chủ tịch gọi điện thoại tới..."

Còn chưa nói xong, Hạ Lưu nhìn thấy ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo của Lê Phong liền lập tức im lặng, lo lắng nhìn anh ta.

Thật không uổng phí công sức mấy tháng này cô bỏ ra, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Hạ Lưu, sắc mặt Lê Phong cũng dịu xuống, nhưng giọng nói vẫn khó nén sự tức giận:"Ông ta còn nói gì nữa?"

Nhìn thấy ánh mắt của Lê Phong, Hạ Lưu thấp giọng nói: "Lê tổng, hôm nay là sinh nhật của chủ tịch, chủ tịch muốn anh tới tham gia buổi tiệc tối nay."

Sinh nhật...

Trong đầu hiện lên một đoạn kí ức, Lê Phong cắn môi, trong phòng bỗng nhiên trở nên im lặng một cách đáng sợ.

Qua một lúc lâu, Lê Phong mới bình tĩnh nói: "Tôi không sao, em trở về chỗ tiếp tục làm việc đi."

Mãi cho tới khi tan tầm, mọi người trong công ty đều đã về hết, Hạ Lưu vẫn như cũ ngồi tại bàn làm việc.

Bởi vì, người kia vẫn còn chưa rời khỏi phòng.

Lê Phong vẫn đang xem tài liệu, thậm chí một vài báo cáo nhỏ không cần thiết cũng bị hắn lôi ra xem. Thông qua một phần bức tường phòng làm bằng thủy tinh Hạ Lưu cứ như vậy nhìn anh ta, mặt tường bao phủ bởi lớp kính trong suốt hướng ra thế giới bên ngoài, từ trong văn phòng nhìn ra, từng ngọn đèn cũng đã bắt đầu vụt tắt, thế nhưng trời đêm thành phố lại không mang đến cho người ta cảm giác yên tĩnh. Suốt đêm, đều là náo nhiệt.

Ngoại trừ anh ta.

Lê Phong ngồi quay lưng về phía mặt tường thủy tinh, cảnh sắc bên ngoài không những không thể khiến bóng dáng ấy vui vẻ, ngược lại càng tăng thêm sự cô độc của người đó.

Đêm đã khuya, thế nhưng hắn vẫn chăm chú xem báo cáo. Di động đã tắt nguồn từ lâu, dây điện thoại trong văn phòng cũng bị rút ra, làm như thế mới khiến Lê Phong an tâm, ít nhất... cũng không có ai sẽ lại quấy rầy hắn.

Chỉ là vừa mới nghĩ như vậy, một bàn tay trắng nõn đã rất nhanh lấy đi tài liệu trong tay hắn. Chưa đợi hắn lấy lại tinh thần, chủ nhân của bàn tay đó lại vô cùng dứt khoát nắm lấy tay hắn, mạnh mẽ lôi kéo hắn rời khỏi văn phòng.

Thế nhưng lại là thư kí Hạ luôn - cô gái bình thường hắn nói gì nghe đấy. Tuy rằng Lê Phong không quen Hạ Lưu bỗng nhiên trở nên cường thế, nhưng do có hảo cảm với cô, vì thế Lê Phong cũng không quá mức phản đối hành động này.

Dọc theo đường đi, Lê Phong không nói chuyện, khó có dịp lại ngoan ngoãn đi sau Hạ Lưu ra khỏi công ty.

"Ăn cháo được không?" Tới gần một nhà ăn gần công ty, Hạ Lưu hỏi, giống như vốn đã hẹn với Lê Phong cùng đi ăn khuya.

[Edit+Xuyên Nhanh] Tìm Kiếm Nam ChínhWhere stories live. Discover now