Chap 11: Âm thầm giúp

1K 68 12
                                    

Tôi khoác vội cái áo choàng lên người, Gaster đột nhiên nắm tay tôi lại

- Cô đi đâu? Cô bé, cô vẫn còn bị thương, cô không thể cứ thế-

Tôi gằng giọng, đôi mắt phát sáng rực hơn

- Buông ra!

Gaster nhìn tôi, khuôn mặt xụ xuống

- Ít ra cô hãy để tôi chữa thương cho cô đã-

Tôi nhìn tay ông ta, mắt sáng lên một tí rồi tắt

- Xong rồi đó, bây giờ thì ông buông con mẹ nó ra được chưa?

Gaster nhìn xuống chân tôi, vô cùng bất ngờ khi thấy những vết thương ấy đều biến mất, thậm chí không để lại sẹo.

-_-_-_-__-_-_-_-_-_-_

[ Gaster POV ]

Sao cô ấy có thể....

Tôi chậm rãi buông tay cô ấy ra

 Cạch 

- Cô đi đâu đấy!?

Dứt lời tôi mới nhận ra bản thân mình vừa làm gì, Quan tâm, lo lắng cho cô bé ấy ư?

Tôi vốn định sửa lại lời nói, thì cô ấy nhếch mép cười đầy sự khinh bị

- Tôi đi săn.

Tôi không thể để cô ấy đi như thế được,

Tôi cảm giác có cái gì đó thôi thúc tôi đi theo cô ấy. Miệng tôi nhanh hơn não, thốt lên trước khi tôi kịp suy nghĩ

- Tôi đi với cô-

Cô ấy nhìn tôi đầy kinh thường, giọng nói vô cảm ngắt lời tôi

- Ông? Tôi không nghĩ vậy. Ở yên đây đi

Tôi thật sự không thể để cô ấy đi được. Cô ấy chỉ là một cô gái nhỏ bé, yếu đuối

- Tôi phải đi với cô

Bỗng đôi mắt cô ấy sáng lên, miệng nhếch lên cao cười

- Đáng tiếc thật, nhưng- ônG Sẽ ở đÂy!

Đột nhiên cơ thể tôi không thể cử động.

Tại sao...mình không cử động được

Cô bé..có sức mạnh ư?

Nhưng...cô ấy là con người mà?

--------------------------------

[ Frisk POV ]

Tôi vừa dứt lời, cơ thể ông cứng lại. Tôi nhân cơ hội đó, đẩy ông ta lên ghế sofa và dặn dò

- Ở yên đây. Xong việc tôi sẽ ngồi nghe ông kể chuyện. Lão già à, ngoan ngoãn một tí.

Gaster không bằng lòng, cố thoát khỏi bùa chú của tôi

- Cô bé, cô không thể đi một mình như thế. Rất nguy hiểm-

Tôi không bận tâm mấy, xoay gót bỏ đi, để mặc Gaster sau lưng vẫn bất bình và phản đối.

----------------------------

[ Sans POV ]

Tình cảnh này....éo le thật

You Are My Everything, My LovesTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang