Nhìn hai huynh đệ trước mặt mình, trên mặt bọn họ đều mang theo chân thành cùng chờ đợi, còn có ẩn ẩn thần sắc lo lắng, Lục Văn Thụy  cảm giác đáy lòng mình lại ấm lên, mặc kệ là Mễ Lai Khắc hay là Ngải Tư Đặc, thậm chí là phụ thân bọn hắn tựa hồ đều có thể gây cho hắn một ít cảm động, cảm giác có người quan tâm thật sự tốt lắm!

Vì không cô phụ hảo ý của bọn họ, Lục Văn Thụy  đành phải đáp ứng, tiếp theo liền mở cửa phòng ra, thỉnh hai người đi vào, dù sau phải chờ mọi người một lúc  nên không thể để cho hai huynh đệ này đều đứng ở ngoài cửa ngốc được.

Ba người lục tục vào phòng, ngồi quanh bàn trúc, Lục Văn Thụy  để xuống  lưới đánh cá cùng dài thừng, xoay người đi vào bếp mang ra  nước trái cây sáng nay làm. Đưa cho Mễ Lai Khắc cùng Ngải Tư Đặc mỗi người một ly, chính hắn cũng ngồi xuống.

Yên lặng uống nước trái cây vị nhẹ nhàng khoan khoái, Mễ Lai Khắc đầu tiên đánh vỡ trầm mặc:

“Thụy, vừa rồi nghe ngươi nói muốn đi đổi chút vải bố cùng quần áo, cụ thể là vải bố gì?”

“Đúng vậy, Thụy, ngươi muốn đổi chút quần áo, có cần ta giới thiệu cho ngươi một vài thợ may nổi danh ở trong bộ lạc không? Nghe xong lời nóicủa Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cũng không cam yếu thế mở miệng hỏi.

Lục Văn Thụy  nghĩ nghĩ, cảm thấy bọn họ đều quen thuộc bộ lạc hơn mình, hỏi bọn họ một chút cũng tốt, vì thế mở miệng hỏi:

”Kỳ thật là như vậy, ta muốn đổi loại vải bố giống như chất liệu mà phụ thân các ngươi dùng may quần áo tặng ta lúc trước, bất quá ta không biết đó là loai vải bố gì? Cho nên chuẩn bị đi xem, thuận tiện đổi một chút, dùng để làm chút quần áo cùng đồ dùng hằng ngày.”

Nếu đã biết nơi này có vải bố, như vậy hắn có thể thoát khỏi quần áo da thú, khăn mặt da thú, gối đầu da thú. Nhưng không biết nơi này bọn họ kêu vải bố là cái gì? Về phần may, cũng cần, có lẽ hắn còn có thể thiết kế một ít phục sức đơn giản, về sau để mặc thay đổi. Ân, nghĩ như vậy, hắn tiếp tục nói:

“Ngải Tư Đặc, cám ơn ngươi, ta muốn tìm chỗ may tốt, may một ít quần áo cho bản thân, trời sẽ nóng rất nhanh,  mặc quần áo da thú thực sự là nóng lắm”.

“Nga, thì ra là thế. Lý Na trong bộ lạc của chúng ta là một thợ may không tệ, tuy rằng tuổi không lớn nhưng hắn có thể thiết kế ra một ít quần áo thực đặc biệt, giống như kiện quần áo phụ thân lần trước làm cho ngươi, chính là theo  thiết kế không lâu trước đó của Lý Na  mà may. Bình thường quần áo hắn thiết kế ra đều được giống cái trong bộ lạc hoan nghênh, đối với thiết kế mới mẻ độc đáo của hắn đều rất hứng thú.  Nếu hắn biết ngươi sẽ tự vẽ kiểu cho hắn may, nhất định sẽ thật cao hứng.”

Nghe lời nói ôn hòa của Ngải Tư Đặc, còn có trên mặt Mễ Lai Khắc tựa hồ cũng mang theo chút  ý cười, xem ra Lý Na  này là người không tệ, hai huynh đệ đều rất có hảo cảm với y. Lục Văn Thụy  tựa tiếu phi tiếu đánh giá huynh đệ Mễ Lai Khắc vẫn như trước lộ ra vẻ tươi cười, ánh mắt rất tùy ý nhìn chăm chú vào đối phương. Hậu tri hậu giác hai người không có nghe thấy Thụy trả lời, nghi hoặc ngẩng đầu lên liền phát hiện trong mắt đối phương có vẻ trêu tức. Mễ Lai Khắc nghĩ rằng không tốt, không muốn lại làm cho Thụy hiểu lầm a, đây chính là oan uổng cho hắn. Nghĩ thế nên Mễ Lai Khắc không ngừng giải thích nói:

Xuyên việt chi thú nhân dã sinh oa Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ