Ninh Tây hít mũi một cái.

"Tối hôm qua ngủ có ngon không?"

Đường đường đại tổng tài Thường thị , bị cô an bài ngủ trên ghế sofa , việc này nói ra, ai sẽ tin?

"Ngủ không tốt lắm, "

Thường Thời Quy đem đĩa trứng  bỏ trên bàn ăn, bất đắc dĩ cười một tiếng.

"Có thể là do cao hứng."

Ninh Tây từ trong tủ lạnh lấy ra sữa hoa quả bỏ lên trên bàn, Ninh Tây ở Thường Thời Quy bên cạnh ngồi xuống.

"Em nghĩ anh không quen ngủ ghế sô pha."

Dáng người trên một mét tám, ngủ trên ghế sô pha hẹp như vậy, có thể thoải mái mới là lạ.

"Có thể cùng em  ở cùng một phòng, cho dù em để anh ngủ trên sàn nhà cũng có thể, "

Thường Thời Quy mở  hộp sữa bò ra , rót cho  Ninh Tây  một ly, sau đó đẩy tới trước mặt cô.

"Hơn nữa ghế sô pha nơi này hết sức mềm mại, ngủ cũng thoải mái."

"Anh đây đang khen công ty đối tốt với em?"

Ninh Tây uống một ngụm sữa.

"Vậy  lần sau anh đến, em sắp xếp anh ngủ trên sàn nhà là được nhỉ."

Thường Thời Quy cười, hai mắt tràn đầy sủng ái:

"Cũng tốt ."

Ninh Tây nhịn không được cười ra tiếng, sau đó lấy  điện thoại di động ra chụp một tấm ảnh đĩa trứng chiên , đăng lên trên blog.

Ninh Tây v: Mọi người chào buổi sáng, hôm nay ăn bữa sáng hết sức khỏe mạnh. ( hình ảnh )

Blog mới vừa đăng lên, lập tức liền có người bình luận khen ngợi, không ít người hâm mộ khen Ninh Tây làm trứng chiên nhìn lên đẹp mắt, còn muốn xem ảnh chụp của cô.

Chứng kiến nhóm người hâm mộ bình luận khen cô có tài nấu nướng tốt, Ninh Tây khẽ cười một tiếng, để điện thoại di động xuống nói với Thường Thời Quy:

"Tất cả mọi người khen  trứng chiên em làm  rất đẹp."

Thường Thời Quy bưng  sữa lên hướng về cô giơ giơ:

"Anh sẽ đem lời nói của bọn họ thành ca ngợi anh . Chờ có một ngày bọn họ biết rõ đầu bếp chân chính là ai, bọn họ mới có thể đối với anh lại có cảm tình."

"Anh đây là đang lôi kéo người hâm mộ của em?"

Ninh Tây cười cười, cô biết rõ lời này của Thường Thời Quy là vì không muốn tăng thêm áp lực cho cô, muốn cho cô biết cô khi nào muốn công khai tình yêu của bọn họ cũng có thể, nếu như không muốn công khai, hắn cũng nguyện ý phối hợp với cô.

Cô cắt trứng chiên ra , lòng đỏ trứng non nớt làm người nhìn thấy đã thèm ăn , cô ngẩng đầu nhìn  Thường Thời Quy:

"Nếu như chúng ta công khai chuyện yêu yêu , liệu có mang đến phiền toái cho anh không?"

Năm đó Trần Trân Trân có được giải thưởng quốc tế điện ảnh là một ảnh hậu, một siêu sao lớn , gả vào nhà Tưởng Hồng Khải  gia thế không bằng nhà Thường Thời Quy đã phải chống lại rất nhiều sự phản đối, cuối cùng còn mắc bệnh trầm cảm mà chết, cô địa vị bây giờ còn không bằng Trần Trân Trân năm đó .

"Đối với anh mà nói, chỉ lo lắng có chút phiền phức  khi công khai chuyện tình cảm chính là những người khác đối với em bàn luận linh tinh."

Thường Thời Quy thở dài một hơi.

"Anh sợ em vì  lời nói của người khác mà rời xa anh."

Ninh Tây giương cao khóe môi cười cười:

"Người khác là ai, em đâu quản  bọn họ nghĩ cái gì."

"Có câu nói:  có yêu mà sinh sợ hãi, vì sợ hãi lại sinh ưu phiền, "

Thường Thời Quy để cái ly xuống , giọng nói vừa đùa lại vừa thật.

"Anh sợ hãi người khác đem nữ thần của anh cướp đi."

Ninh Tây sững sờ  chốc lát, lập tức cười nói:

"Em là  nữ thần của anh ?"

Thường Thời Quy cười càng tươi.

"Nói hay lắm "

Ninh Tây dùng dĩa xiên một miếng trứng đưa đến trước mặt Thường Thời Quy .

"Đây là ban thưởng cho anh."

Thấy Ninh Tây  kiểu như muốn giỡn trò cô gái phóng túng đùa giỡn đàn ông  đàng hoàng,  Thường Thời Quy vô cùng phối hợp há miệng , ngậm lấy miếng trứng chiên , lại ở trên mu bàn tay Ninh Tây hôn một cái.

Ninh Tây trừng mắt liếc hắn, kiểu chính trực như Thường Thời Quy, lúc chiếm tiện nghi cũng quá chuyên nghiệp rồi. 

(Hoàn)Nữ Thần Trở Về -Nguyệt Hạ Điệp ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ