Chương 20

355 39 4
                                    

​​ "Thanh ca, em không muốn đi, em không nỡ bỏ anh."


"Đại Vũ, anh cũng không nỡ bỏ em, em đừng đi!"


"Thanh ca!"


"Đại Vũ!"


Vu Tư Tư: "Các ngươi chỉ xa nhau một tuần mà thôi, có thể nhanh rời nhà một chút được chưa."


Bộ phim tiên hiệp của Phùng Kiến Vũ đã khai máy, hôm nay Phùng Kiến Vũ phải vào đoàn, đến trường quay. Vương Thanh gần đây cũng nhận một bộ phim mới , quay chung một thành phố với Phùng Kiến Vũ , chẳng qua là khác trường quay mà thôi. Hai người sáng sớm ở tại cửa diễn trò sinh tử ly biệt, Quan Tiểu Đồng phát hiện mình có lẽ không có cách nào ngăn hai người lại, vì vậy dứt khoát buông tha thuyết phục hai người, trực tiếp xuống lầu chờ đi.


Vu Tư Tư lên lầu vừa vặn đụng phải Quan Tiểu Đồng muốn đi xuống, hai người trao đổi ánh mắt, Vu Tư Tư liền hiểu, hai người quyết định đi hóng gió.


Chờ cô đi vào, phát hiện Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ đang diễn ly biệt tú, sau một phút , rốt cuộc không nhịn được mở miệng bảo hai người nhanh chóng làm chánh sự


Kết quả Phùng Kiến Vũ chân trước mới vừa đi, Vương Thanh chân sau liền tự mình lái xe đi theo , khi Vu Tư Tư phát hiện Vương Thanh đã chạy thật xa rồi. Buổi chiều 1 giờ có một tiết mục phải thu hình, Vu Tư Tư cả người đều muốn không xong, Vương Thanh cùng đi phi trường sẽ náo loạn tới cỡ nào!


Thật ra thì Vương Thanh đuổi theo chẳng qua là cảm thấy muốn nhìn Phùng Kiến Vũ một cái, từ khi hai người ở bên nhau đây là lần đầu tiên họ phải xa nhau lâu như vậy, Vương Thanh cảm thấy chỉ mới tách ra một giây mình cũng đã không chịu được. Không có Phùng Kiến Vũ ở trước mắt, dường như trọng điểm cuộc sống cũng mất đi, Vương Thanh cũng không nhớ nổi cuộc sống của mình trước khi gặp Phùng Kiến Vũ là làm cách nào để trải qua


Thấy Phùng Kiến Vũ vừa mới tới phi trường liền bị người ái mộ bao bọc vây quanh, Vương Thanh vừa vui vẻ lại khó chịu, vui vẻ là người mình thích cũng được người khác thích, nhưng lại khó chịu chính là bởi vì cậu được nhiều người thích như vậy, cho nên bọn họ có lẽ vĩnh viễn không thể quang minh chánh đại nói cho người khác biết bọn họ ở đang ở bên nhau


Vương Thanh đội mũ đeo kính mát, khẩu trang che ở hơn nửa mặt, núp ở phía sau cây cột làm cho người tới lui liếc mắt nhìn . Vương Thanh rốt cuộc phản ứng kịp mình đã quá làm cho người ta chú ý rồi , vội vàng lặng lẽ chạy trốn, Phùng Kiến Vũ hơi liếc mắt, thấy bóng lưng người nào đó , không nhịn được nhếch miệng lên thành độ cong thật lớn


Lý Khải lại tới... Quan Tiểu Đồng cũng không muốn dùng cái chữ "lại" này, nhưng mà đây là ngày thứ ba Lý Khải đến nơi quay phim . Mỗi ngày đưa tới tặng cho Phùng Kiến Vũ chín bó hoa liền rời đi, mọi người dĩ nhiên cũng biết đây là Lý Khải đang theo đuổi Phùng Kiến Vũ, thế nhưng không ai dám nói lung tung câu nào


Phùng Kiến Vũ mỗi ngày thấy chín bó hoa không giống nhau liền trực tiếp ném cho thầy đạo cụ, nói xem có thể dùng được hay không , không muốn lãng phí. Thầy đạo cụ thật là muốn khóc , ngày nào cũng nhiều hoa như vậy là chuẩn bị để cho vai nữ chính ở trong phim mỗi ngày tắm cánh hoa ba lần sao, nếu không nơi nào dùng đến hoa a!


Quan Tiểu Đồng vốn là muốn báo cáo cho Vương Thanh tin tức này, nhưng Phùng Kiến Vũ không tán thành, chuyện này hoàn toàn ở trong phạm vi khống chế của mình, cậu không hề muốn Vương Thanh biết rồi vội vội vàng vàng chạy tới. Lý Khải từ đầu tới đuôi cậu cũng không để vào mắt, cậu thấy, những hành động này của Lý Khải cũng không một chút xíu ảnh hưởng nào tới cuộc sống của mình


Nhưng mà ở Bắc Kinh xa xa Vương Thanh cuối cùng vẫn là biết tin tức này, bắt nguồn từ Lưu Dương.


Lưu Dương ở đoàn phim cách vách đóng vai khách mời, nghe nói Phùng Kiến Vũ vừa vặn cũng ở đây quay phim, liền muốn đi qua nhìn một lát, dẫu sao cũng có quen biết.


Ai ngờ mới vừa đi tới đoàn phim 《 Tiên ma đạo 》này, liền đụng phải thầy đạo cụ 


Thầy đạo cụ nhìn người mình vừa đụng vào là Lưu Dương, bị dọa sợ liên tiếp nói xin lỗi, vì cầm hoa qua nhiều, không nhìn thấy đường mới không chú ý.


Lưu Dương cười lên, "Đoàn phim các ngươi đây là đang làm cái gì a, trong phim cần nhiều hoa tươi như vậy sao?"


Thầy đạo cụ than thở, đem nguyên nhân hậu quả nói một lần, Lưu Dương đánh hơi được mùi bát quái, thật là kịch hay a.


Bên này mới vừa nghe xong bát quái, Lưu Dương chân sau liền gọi điện thoại cho Vương Thanh , "Ai nha, lão Vương a, ta nghe được chuyện này, ngươi biết Lý Khải đang theo đuổi Phùng Kiến Vũ không, trước kia ngươi không phải nói ngươi cũng thích Phùng Kiến Vũ sao, ngươi có đối thủ cạnh tranh rồi. Ngươi gần đây cùng Phùng Kiến Vũ là kiểu nào a, ngươi nếu không nổ lực, Phùng Kiến Vũ sẽ bị bắt cóc đi mất a"


"Ta cám ơn ngươi, tin tức của ngươi quá lạc hậu rồi, Phùng Kiến Vũ bây giờ là bạn trai ta." Vương Thanh cắn răng nghiến lợi, cái tên Lý Khải này thật vẫn day dưa không dứt có đúng không.


"Vương Thanh ông nội ngươi ! ! ! !" Lưu Dương giận đến tim cũng đau đớn, ở bên nhau tin tức quan trọng như vậy lại không nói cho mình biết, rốt cuộc có còn là huynh đệ nữa hay không, quả nhiên có người yêu liền quên anh em.


"Cháu ngoan."


"Cút!" Lưu Dương mặc dù trong miệng mắng, nhưng vẫn là lo lắng, dẫu sao Phùng Kiến Vũ đã cùng Vương Thanh ở cùng một chỗ , là người của huynh đệ mình. Cũng không thể ngày ngày bị Lý Khải quấn quýt a , Lý Khải ở vòng giải trí cũng là người có mặt mũi, cũng không dễ đắc tội. "Đừng có nói đùa, nghiêm chỉnh mà nói, Lý Khải phải làm sao, theo ta biết, hắn ngày ngày đều chạy qua bên này, thật sự là nhiều tiền đến không có chổ dùng sao , công ty mình cũng mặc kệ , chạy tới đây truy đàn ông của ngươi."



"Hừ,đây là lúc cho hắn nhìn một chút màu sắc rồi ." Vương Thanh hừ lạnh một tiếng, không cho ngươi nhìn một chút màu sắc, ngươi thật sự cho là Vương Thanh cũng chỉ có thể là màu xanh a, để cho ngươi nhìn xem cái gì là Vương_Bảy_Sắc_Cầu_Vồng ​​​​

Thanh Thanh thiên đầu thốngWhere stories live. Discover now