Thời điểm đó đa số nhân xà nhập đều không thể sống nổi ở quê hương, trong thâm tâm dù biết sau khi bỏ trốn ra nước ngoài không rõ số phận của mình sẽ như thế nào nhưng họ vẫn đánh cược.

Nhân xà nữ tới nơi đất khách quê người như làng Lược Thủy, để lấy lòng Đầu Rắn và người dân bản xứ, bọn họ chủ động hiến dâng chính bản thân để mở đường.

Người không chịu buông bỏ lòng tự trọng hay nghe phục tùng, kết quả đều như nhau.

Đương nhiên những nhân xà nữ kia không đợi được thuyền chỉ đành ở lại làng Lược Thủy.

Ngày qua ngày, để sống sót, bọn họ phải trả nợ bằng cách trao đi cơ thể của mình và mang thai.

Để che giấu tai mắt, những nhân xà nữ này không thể xuất hiện công khai trong làng, họ như nhẫn con rắn ẩn náu trong bóng tối.

Hồi ấy nhà trong làng chưa có tầng hầm, các gia đình chỉ có thể đào hầm đặt mấy cái giường tạm bợ, có khi chỉ là mấy cái chăn rách để họ sống chui rúc trong lòng đất ẩm ướt.

Bản thân làng Lược Thủy đã ẩm ướt, căn hầm nơi họ ở rất gần ao nuôi cá trê.

Cá trê thích đục lỗ, sống trong hang, đôi khi trực tiếp đào xuyên qua vách tường gây sụp hầm.

Những nhân xà nữ đó dù đã to bụng nhưng vẫn khát khao đổi đời sau khi sinh con nên dù có sống chung với cá trê, bọn họ vẫn cố gắng sống sót.

Nhưng ngày tháng cứ trôi qua, bụng họ càng ngày càng to, họ cứ sống mãi trong căn hầm tối tăm ẩm ướt mà thuyền vẫn chưa tới.

Thỉnh thoảng có những người sắp sinh, vì nhiều lý do khác nhau mà bị gọi đi, cuối cùng không bao giờ trở lại.

Người bị kêu ra ngoài đương nhiên là phát huy tác dụng vốn nên phát huy.

Những nhân xà nữ sinh con tự biết không thể kháng cự, đành mặc cho người dân Lược Thủy xử lý đứa con trong bụng, còn chính mình lần nữa bị giao cho bọn Đầu Rắn đi nhập cư trái phép.

Cũng có người đột nhiên tỉnh ngộ muốn cướp con về, có người mới bị đánh một chút liền ngoan lại, có người thật sự không nghe lời sẽ bị ném thẳng xuống hồ cá trê, bị ăn không còn xác.

Thậm chí người ta còn phát hiện những nhân xà nữ không có ai đón ra cứ bị nhốt mãi trong hầm, sinh hết đứa này đến đứa khác.

Có thứ thuốc đại bổ kia, việc kiếm tiền vô cùng dễ dàng, người dân làng Lược Thủy lại ham ăn biếng làng, bỏ mặc việc nuôi cá trê, để mặc đám cá trê sinh trưởng.

Cá trê là loài sinh sôi nảy nở nhanh, ăn nhiều lớn nhanh, chưa đến hai năm, các khu vực nước xung quanh làng Lược Thủy đều là cá trê.

Thời gian đó, đất nước phát triển và thay đổi quá nhanh, không ai để mắt đến một nơi nhỏ bé như làng Lược Thủy.

Cho đến hơn hai mươi năm trước, câu chuyện về vị thuốc đại bổ quá lớn, bên trên điều tra nghiêm ngặt, việc sử dụng thứ thuốc này cũng dần ít đi.

Nhưng nhân xà nữ mang thai còn bị nhốt dưới lòng đất, mấy năm nay làng Lược Thủy phất lên, bọn họ không muốn trở về cuộc sống nghèo khổ ngày trước nữa, vì thế tạm thời giữ nhân xà nữ ở lại, chờ đợi thị trường lần nữa mở cửa.

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát Vũजहाँ कहानियाँ रहती हैं। अभी खोजें