C20

451 23 0
                                    

Chương 20

Hai tiếng trước Trình Nặc vừa mới gửi ảnh qua đây, bởi vì chiếc đĩa đó có hoa văn tinh tế xinh đẹp, cực kỳ giống hoa văn trên sườn xám của nữ chính trong một bộ phim thời dân quốc mà Trình Diễm làm đạo diễn vào năm ngoái, cho nên anh ấn tượng rất sâu sắc.

Vừa rồi nhìn thấy giày của Hòa Vi, lập tức liền nhớ đến.

Thấy Yến Hoài không nói lời nào, Trình Diễm buông tiếng thở dài, lại hỏi thêm một câu: “Chẳng lẽ cha cậu  không thích loại này?”

Khóe môi Yến Hoài hơi giật giật.

Sao có thể không thích?

Năm ngoái Yến Như Cảnh tốn mất mấy chục vạn mới đem được cái đĩa này về nhà, ngày thường luyến tiếc không dám sờ, cách mấy hôm lại  phải thật cẩn thận mà lau tro bụi trên đĩa một lần.

Toàn bộ quá trình ông đều tự mình làm, bởi vì ông không tin được người khác.

Nhưng thật ra trong khoảng thời gian này đỡ hơn một ít, rốt cuộc có mới nới cũ là bản tính của đa số đàn ông, Yến Như Cảnh có niềm vui mới, số lần ôm ấp vuốt ve chiếc đĩa đó giảm không ít.

Màn hình điện thoại của Trình Diễm đã tối xuống, Yến Hoài nâng tầm mắt lên, như có như không mà liếc người con gái đang uống nước trái cây cách đó không xa, lạnh nhạt hỏi một câu: “Ai?”

“Một người bạn của Nặc Nặc muốn bán đi, cậu yên tâm, khẳng định là hàng thật.”

Yến Hoài khóe miệng khẽ cong, “Bạn nào?”

Trình Diễm “Ai” một tiếng, “Cậu rốt cuộc có mua hay không, nếu không mua hỏi kỹ càng tỉ mỉ làm gì?”

Yến Hoài không nói, anh đi ngang qua nhân viên tạp vụ đẩy rượu, từ trên xe lấy  một ly rượu vang đỏ, ánh mắt dừng ở trên người Hòa Vi, dựa  theo động tác nâng ly rượu đè ở môi dưới của cô, sau đó cằm khẽ nâng, đem rượu vang đỏ uống một hơi cạn sạch.

Trình Diễm không chú ý tới tầm mắt của anh, ấn một lúc trên màn hình, mở ra lịch sử trò chuyện trên WeChat với Trình Nặc.

Hai anh em quan hệ tuy rằng không tồi, nhưng ngày thường không hề nói chuyện phiếm, tùy tiện mở tin nhắn, phía trên ít ỏi có mấy câu, căn bản không đề cập tới ai là người sở hữu chiếc đĩa này.

Trình Diễm sờ sờ cằm, “Nặc Nặc chưa nói là ai, chỉ nói là một người bạn tốt.”

Anh nhìn Yến Hoài, “Cậu đừng nhìn chằm chằm vào Hòa Vi nữa, rốt cuộc có mua hay không?”

Yến Hoài lúc này mới đem tầm mắt thu hồi, thâm ý trong đáy mắt anh ngày càng dày, khóe miệng nhẹ cong: “Mua chứ.”

Trình Diễm hướng về phía anh làm một cái dấu OK, nhanh chóng gõ một hàng chữ nhắn cho Trình Nặc: 【 Kim chủ gõ cửa! 】

Đầu kia nhanh chóng trả lời: 【 Ai! Có tiền không? 】

Trình Nặc: 【 Anh, anh tốt nhất tìm người coi tiền như rác, bán cho anh ta giá cao chút! 】

Trình Diễm: 【…】

Cái này, người coi tiền như rác hiện tại đang đứng ở bên cạnh nhìn đây.

Nuông Chiều Nữ Chính Trong Ngược VănWhere stories live. Discover now