Chương 12: Cãi lộn

180 25 0
                                    

Jihoon đã miễn cưỡng để Jisoo và Chan trở lại chiếc ghế dài mà họ đã sử dụng cho dự án của họ hồi nãy, trong khi Jeonghan đang lục lọi gì đó trong căn hộ và Seungcheol lười biếng dựa vào tường. Rõ ràng Seungcheol và Jihoon vẫn cực kỳ phản đối sự ràng buộc của người anh em của mình. Mặc dù Jihoon thừa nhận đã nghĩ Jisoo là một Người Sử Dụng tốt bụng, nhưng điều đó rõ ràng không có nghĩa là cậu nghĩ về anh như một người có năng lực. Tuy nhiên, Seungcheol dường như nói chung là phản đối việc có một Người Sử Dụng và lập giao ước, bất kể với ai. Jisoo có thể cảm thấy cái lườm lườm của anh ta xuyên qua một bên đầu mình.

Chan là người duy nhất thẳng thắn về tình hình. Em đã cố gắng than vãn, cầu xin, phàn nàn và ngay bây giờ, cố gắng chỉ ra tất cả những lý do tại sao Jisoo không nên gắn bó với Jeonghan (thật lòng mà nói, em không thể nghĩ ra nhiều lý do) mà đều như là gió thổi qua tai. Người Sử Dụng đã nhiều lần giải thích rằng đó chủ yếu là quyết định của Jeonghan và giờ thì anh đã quá mệt mỏi với việc lặp lại câu nói đó. Anh chỉ đang nghĩ cách để Người Hỗ Trợ của mình bình tĩnh lại, khi nguyên nhân thực sự của sự không hài lòng của Chan bước vào phòng.

Jeonghan đang cầm một chiếc hộp nhỏ làm bằng gỗ bóng loáng và đặt nó lên bàn cà phê trước khi ngồi xuống cạnh Jisoo (cách xa Chan, người đang cau có với anh ấy). "Mẹ đã cho tôi cái này khi tôi mười tám tuổi, bà đã nhận nó từ cha mẹ mình khi còn nhỏ." Mở nó ra, anh ấy để lộ một con dao găm bạc lấp lánh được đặt chắc chắn trên lớp nhung đỏ như máu. "Tôi khá chắc chắn rằng thứ đó đã được kế thừa trong gia đình hàng thế kỷ nhưng có lẽ tôi là Người Năng Lực đầu tiên làm vấy bẩn nó," anh ấy nói với vẻ khinh bỉ, trong khi lướt những ngón tay mảnh khảnh trên tay cầm trang trí. Anh ấy lấy nó ra khỏi hộp và cân nó trong tay trước khi quay về phía Jisoo, anh trông khá khó chịu khi ở gần vũ khí. "Được rồi, bây giờ đến lượt cậu sử dụng nó.

Người Sử Dụng tái nhợt đi đáng kể khi Jeonghan đưa cho anh con dao găm và anh cầm nó như thể con dao bạc có thể cắn đứt tay anh ngay lập tức. "C-cậu không tự làm được sao? Tôi không muốn làm đau cậu," anh yếu ớt hỏi nhưng hi vọng của anh lập tức bị Jihoon dập tắt.

"Theo truyền thống, Người sử dụng sẽ lấy máu của Người Năng Lực trước. Anh đã ngủ hết lớp một hay gì đó à? Đó là kiến ​​thức cơ bản," Người Chiến Đấu nhỏ bé chế giễu.

"Chỉ vì anh học nó không có nghĩa là nó nhất thiết phải đúng. Tôi đã tự mình làm điều đó và mối liên kết của tôi với Jisoo là hoàn toàn tốt đẹp." Chan lao vào bảo vệ Người Sử Dụng của mình, "Tôi cũng được dạy rằng phải thường xuyên đánh các Người Năng Lực của mình để giữ họ trung thành và tôi nghĩ tất cả chúng ta đều có thể đồng ý rằng điều đó như cc ấy." Jisoo nhăn mặt trước từ ngữ của em trong khi các Người Chiến Đấu nhăn mặt trước bức tranh bạo lực mà người trẻ hơn đã gợi ra; Gia đình của Chan thực sự rất khác với cha mẹ của họ.

"Được rồi, vậy thì hãy làm theo cách của cậu," Jeonghan nhượng bộ sau vài giây do dự và lấy lại vũ khí từ tay Người Sử Dụng đang rất nhẹ nhõm.

Mọi người nín thở khi Người Chiến Đấu dùng đầu nhọn của con dao găm rạch một đường dài đẫm máu trong lòng bàn tay. "Trời ơi, có cần phải rạch sâu như vậy không? Nó chảy ra đầy thảm rồi," Jihoon ngay lập tức khó chịu trong khi Jisoo cuống cuồng tìm khăn giấy trong ba lô để cầm máu.

[Allshua]-Kẻ Khác BiệtWhere stories live. Discover now