Chương 47

2.4K 99 0
                                    

Chương 47: Có thai

Tôi hôm đó, vì chuyện Thăng Lê Minh đã bị thương vì cậu, nên Lạc Tịch Dương rất chủ động mà dâng thân thể lên cho hắn.

Tự động kéo áo lên, hôm nay cậu bận một bộ pijama dài, đã bị Lạc Tịch Dương cởi bỏ mất hai nút áo, vai áo rơi ra liền để lộ bả vai trắng sáng của cậu, Lạc Tịch Dương ngậm vạt áo vào trong miệng cũng không cởi bỏ nó ra hẳn. Sau đó Lạc Tịch Dương mới đưa đầu vú của mình cho hắn bú mút khiến Thăng Lê Minh thấy cảnh tượng này liền nhìn đến mê mẩn.

Từ lần làm tình khi hắn say rượu, vú của cậu lại bắt đầu chảy sữa, tối nào Thăng Lê Minh cũng giúp cậu hút ra, nhưng mấy hôm nay hắn bận việc ở công ty không về được nên bên trong càng lúc càng trướng to. Mà không ngờ lúc vừa trở về liền cứu được Lạc Tịch Dương không để cậu bị thương, nếu không trái tim của hắn sẽ càng đau đớn hơn nữa

Được Thăng Lê Minh bú mút đầu vú mà hút sữa ra. Lạc Tịch Dương sướng đến cả người run rẩy ngồi trong lòng hắn.

Một bên gặm cắn núm vú, một bên đưa tay lần mò xuống hai cái động của cậu. Phía dưới cái lồn non đã chảy ra nước dâm, Thăng Lê Minh quẹt một ít sau đó đưa ngón tay đến lỗ đít của cậu.

Ở bên ngoài dùng ngón tay di chuyển một vòng, mới đem ngón tay thon dài, thấy rõ khớp xương mà cắm vào. Bên trong nhanh hút lấy ngón tay của hắn mà không ngừng mấp máy, cắn chặt lấy hắn.

Lạc Tịch Dương chỉ biết tựa đầu vào vai hắn thở dốc, răng lại cắn chặt vạt áo hơn, nghe thấy hơi thở nặng nề của Thăng Lê Minh ở bên tai. Cậu chủ động đưa hai tay xuống banh ra hai cánh mông của mình lại cọ cọ đũng quần của hắn.

Thăng Lê Minh véo má cậu hỏi: "Em muốn tôi cắm vào sao?"

Hai mắt Lạc Tịch Dương long lanh đầy nước nhưng cũng gật đầu.

Hắn cũng không nói gì nữa, động tác nhanh gọn lẹ mà cởi quần của mình ra, liền trực tiếp cắm sâu vào.

Hai người vẫn còn ngồi ở tư thế đối mặt nhau, mà động tác đưa đẩy ở bên dưới vẫn không ngừng gia tăng tốc độ. Lạc Tịch Dương bị thúc đến ngửa đầu ra sau, cũng không còn sức ngậm vạt áo nữa, cảm nhận con cặc của hắn lắp đầy bên trong mình.

Tay kia của Thăng Lê Minh cũng không rãnh rỗi mà tìm kiếm hột le của cậu. Dưới sự kích thích của hắn, Lạc Tịch Dương liền muốn cao trào mà bắn ra lại bị Thăng Lê Minh độc ác chặn quy đầu lại.

Lạc Tịch Dương đau khổ mà lắc đầu cầu xin hắn, lần nào hắn cũng tìm cách mà bắt nạt cậu ở trên giường. Cậu nghĩ cách muốn lấy lòng hắn, Lạc Tịch Dương hôn mặt Thăng Lê Minh, hôn lên môi hắn, mà hắn lại chẳng có tí phản ứng nào.

Chỉ là dùng giọng nói có chút khàn khàn nói với Lạc Tịch Dương: "Tôi cho em một cơ hội, em đến quyến rũ tôi, để tôi buông tay ra cho em bắn."

Lạc Tịch Dương cũng không biết mình có thể nắm bắt được cơ hội lần này không. Nhưng cậu nhìn đến trái cổ đang nhấp nhô của hắn, rất lâu trước đây khi cậu vô tình chạm trúng nó. Thăng Lê Minh hình như là rất sung sướng.

[ĐM/THÔ TỤC/SONG TÍNH] Một Ngày Có Anh Thì Sẽ Có EmWhere stories live. Discover now