Phiên ngoại 4: Mừng kịch truyền thanh (1)

Bắt đầu từ đầu
                                    

"Em cũng nói nhiều quá." Giản Thanh buông môi nàng ra, véo nhẹ vành tai nàng.

"Sao thế, tình cảm nhạt nhòa rồi nên chị nghĩ em dong dài lắm đúng không?" Lộc Ẩm Khê mỉm cười, vươn tay hứng một chuỗi bọt nước, hất lên tấm lưng trần của Giản Thanh. Cô khẽ run lên khi đầu ngón trỏ của nàng xẹt qua sống lưng.

"Không phải." Giản Thanh nghiêm túc giải thích, nắm lấy đôi tay không an phận của Lộc Ẩm Khê rồi hôn vào lòng bàn tay nàng. Sau đó, cô véo nhẹ vành tai nàng, bước ra khỏi bồn tắm, đứng dưới vòi hoa sen, điều chỉnh nhiệt độ nước rồi vươn tay kéo Lộc Ẩm Khê ra khỏi bồn tắm:" Khuya rồi, nghỉ ngơi thôi."

"Hừ." Nước nóng xối lên đầu, cả hai ôm chầm lấy nhau. Lộc Ẩm Khê đặt cằm mình lên vai Giản Thanh:" Chị cũng biết lăn lộn đến khuya rồi à..."

Đã hai giờ đêm, nhưng hai chú mèo ngoài cửa vẫn đang dùng móng vuốt cào cào, kêu meo meo gọi các nàng.

Lộc Ẩm Khê lau bọt nước trên mặt, mỉm cười bất lực:" Hai đứa nhãi con này, không phải vừa nãy đã ngủ rồi à, sao còn làm ầm lên nữa, có phải đói bụng rồi không..."

Dường như Giản Thanh không nghe thấy gì, chỉ khẽ nói:" Đừng để ý đến chúng."

Lúc này, em chỉ cần chú ý đến người trước mặt thôi.

Mệt mỏi vì bị lăn lộn, sức lực cũng có hạn. Lộc Ẩm Khê tựa nửa người vào Giản Thanh, ánh mắt lim dim, lẩm bẩm hỏi cô:" Chị còn bao nhiêu ngày ở nhà nữa?"

Giản Thanh tắt vòi sen, cầm lấy áo choàng tắm và quấn quanh người Lộc Ẩm Khê:" Hai ngày."

Chỉ có thể bầu bạn tại nhà trong hai ngày nữa.

Ngày mốt, cô sẽ phải ra sân bay, đến nơi cách ly tập trung nhập cảnh để hỗ trợ.

Lộc Ẩm Khê vừa cúi đầu thắt đai lưng vừa cố gắng tập trung tinh thần dặn dò cô:" Khi đến điểm cách ly, chị nhớ mang theo bộ đồ ngủ màu đen đã mua vào năm ngoái đấy. Hai ngày nữa em sẽ mua cho chị hai bộ mới. Ngày mai, em sẽ giúp chị thu dọn quần áo và các vật dụng cần thiết hằng ngày. Ngày mốt chị cứ việc trực tiếp xách vali đi là được rồi."

Giản Thanh trả lời:" Ừ."

Cô có thói quen sạch sẽ, nên quần áo mang đến trạm kiểm dịch thường sẽ không mang về nhà. Lần nào Lộc Ẩm Khê cũng giúp cô chọn một vài bộ quần áo cũ không thường mặc để cô mang theo.

Điểm cách ly tập trung sẽ được chia thành các vị trí rủi ro cao và rủi ro thấp. Nhân viên y tế đóng tại các vị trí rủi ro cao sẽ trực tiếp tiếp xúc với người nhập cảnh và cần phải tham gia vào quản lý vòng kín "14+7+7", nghĩa là, làm việc liên tục trong 14 ngày, sau đó chuyển đến khách sạn cách ly để theo dõi sức khỏe tập trung 7 ngày, rồi tự đánh giá sức khỏe tại nhà 7 ngày.

Khi tình hình dịch bệnh nghiêm trọng và thiếu nhân lực tại tiền tuyến, chính sách quản lý khép kín cũng sẽ trở thành "28+7+7".

Nói cách khác, giữa một hoặc hai tháng, cả hai chỉ có thể ở chung tối đa bảy ngày.

Dưới thời đại dịch, yêu và sống cùng một thành phố cũng sẽ trở thành tần suất gặp mặt giống như yêu xa.

[BHTT] [EDIT] [Hoàn] Nàng Là Đệ Tam Tuyệt Sắc - Thiên Tại ThủyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ