28

7.1K 1.3K 253
                                    

Takemichi nằm mơ.

Cậu mơ thấy kí ức của phần hồn [Hanagaki Takemichi].

Rất chân thật, mặc dù chỉ có vài phân cảnh. Nhưng Takemichi vẫn ấn tượng nhất chính là màn Kazutora đấm vào mặt mình.

Takemichi tỉnh giấc, bình tĩnh ngồi dậy. Cậu nhìn hai cục nghiệp chướng trái nằm một đứa, phải nằm một đứa. Sau đó trầm mặc suy tư, tự hỏi bản thân có nên "diệt trừ hậu hoạn" hay không.

Nuôi tốn cơm tốn gạo, lớn lên nó đấm mình thì cay lắm.

"Takemichi? Làm sao vậy? Khó ngủ hả?"

Kazutora lạ chỗ cũng ngủ không sâu, thấy Takemichi bị tỉnh giấc lúc nửa đêm. Bé ngoan Kazutora không khỏi lo lắng, sợ Takemichi gặp ác mộng.

Mà Kazutora không biết rằng, thứ Takemichi nằm mơ chính là cục nghiệp chướng to đùng mà cậu bé khi lớn sẽ làm.

Takemichi nhìn chằm chằm Kazutora, càng nhìn càng tức. Cuối cùng nhịn không được, đưa tay tát vào mặt cậu ta một cái.

Kazutora ăn tát, dấu chấm hỏi đầy đầu. Cậu bé ôm má, ấm ức mà không dám nói, chỉ có thể rưng rưng mắt nhìn Takemichi. Bẹp bẹp miệng khó hiểu:

"Sao lại đánh tao?"

"À..."

Takemichi khôi phục bình tĩnh, lạnh nhạt vỗ vai Kazutora:

"Tao đánh demo trước."

Sanzu nghe hết toàn bộ câu chuyện: "..."

Sao cứ cảm thấy ở chung nhà với Takemichi cứ bất an thế quái nào ấy.

***

***

Một vài ngày sau, mọi thứ vẫn vô cùng ổn.

Hôm nay lại là chủ nhật, bây giờ là 8 giờ sáng, tiệm hoa cũng có khá người tới mua hoa. Ngoài ra còn số ít người vào uống trà, chủ yếu là dân đọc sách, học bài và người lớn tuổi. Chen vào đấy là một số nữ sinh là khách quen lựa trang sức. Nhiều hơn là các cặp tình nhân mua quà tặng nhau.

Bởi vì hôm nay là giáng sinh.

Việc buôn bán đã có Kazutora, Sanzu và Mitsuya đang đi làm theo giờ lo. Takemichi hiện tại đang cùng Ema ngồi một bàn tách biệt yên lặng, phụ đạo cho thần đồng Baji.

Ema quan ngại cầm lấy bài kiểm tra tiếng Nhật của Baji, e dè nói:

"Baji, anh viết thì em cũng có lời khen rằng chữ đẹp hơn trước đây. Nhưng mà hình như nó hơi sai, em không biết có phải anh ghi dư thừa hay thiếu nét nào không nữa."

Baji vẻ mặt đeo kính nghiêm túc lắng nghe Ema nói, cậu ấy làm ra thủ thế bảo Ema cứ tự nhiên nhận xét đi.

Ema hít một hơi thật sâu, sau đó hỏi:

"Anh biết câu tục ngữ 'đầu cá mòi cũng chứa đựng tâm linh' không?" (*)

Baji gật đầu: "Biết."

Ema: "...Thế sao ghi 'đầu cá mòi cũng chứa đựng não'!??"

Ema vừa dứt tiếng, Takemichi vô cùng có tiết tấu cầm lấy xấp giấy bị gấp thành hình quạt gõ xuống đầu Baji.

[Tổng/AllTakemichi] Sang Xịn MịnWhere stories live. Discover now