Chương 42

128 12 0
                                    

Vừa đến cửa nhà, Quý An Dật nghĩ nghĩ, dẫn hai người vào trong phòng. "Ca, A Cường ca, hai người ngồi đi."

Hắn xoay người ra khỏi phòng, đi vào phòng bếp rót bốn chén nước.

Bốn phía của bàn gỗ nhỏ, mỗi người ngồi một phía.

Ngay cả Vương Tiểu Nhị cũng không dám mang ghế qua ngồi bên cạnh vợ, y không biết vì sao lại như vậy, chỉ là cảm thấy, không nên làm động tác này.

"A Cường ca, ta muốn hỏi một chút ý kiến của ngươi." Ngữ khí của Quý An Dật cũng coi như là hòa nhã, biểu tình cũng coi như là bình tĩnh, ánh mắt thản nhiên nhìn về phía Quý A Cường đang ngồi đối diện. "Ngươi đến tột cùng là muốn đối đãi với ca ta như thế nào?" Dừng một chút, mới tiếp. "Hôm nay đại bá ma nói câu kia. . . . . ."

Nói đến đây, hai mắt Quý An Dật bắt đầu chuyển lạnh. "Cùng với Quý gia hoàn toàn không có quan hệ gì hết!"

Nhớ tới lời này, cảm xúc của Quý An Dật vẫn còn có chút không khống chế được, thanh âm cũng sắc nhọn thêm hai phần. "Đứng trước mặt nhiều thôn dân như vậy, ông lại nói ra lời này, đây là đem ca ta đặt ở đâu?"

Hít một hơi thật sâu, để bình ổn lại cảm xúc.

Từ trước đến nay Quý An Dật không thích nói chuyện trong lúc kích động, bởi vì rất dễ xảy ra sai lầm.

"A Cường ca, ngươi nói đi, bây giờ ta muốn hỏi ý kiến của ngươi." Kỳ thật trong lòng Quý An Dật cũng có vài ý tưởng, chỉ là, nếu không đến vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không nói ra.

Nơi này không phải thời hiện đại, không thể đem chuyện ly hôn ra đùa giỡn. Hơn nữa, thanh danh của Vương ca nhi, vốn đã không tốt lắm, nếu tiếp tục như vậy. . . . . .

Mặc kệ nhìn từ góc độ nào, việc này đều rất bất lợi cho Vương ca nhi, thậm chí sẽ có ảnh hưởng khá tệ.

Lời đồn đãi vô căn cứ rất dễ làm tổn thương người khác, cho dù có kiên cường như thế nào, đối mặt với nhiều ánh mắt khác thường, một thời gian dài, chắc chắn một lúc nào đó y cũng sẽ hỏng mất.

Tinh thần bị tra tấn mới là thương tổn lớn nhất.

Quý A Cường đối với Vương Bảo Nhi vẫn còn tình cảm, nếu quay lại việc này thì vẫn còn đường sống, cũng không phải hết cách.

Nếu có hy vọng, chuyện gì tránh được hắn sẽ tránh, tận lực làm cho mọi chuyện trở nên viên mãn.

"Vương Bảo Nhi là vợ ta." Quý A Cường bình tĩnh, trả lời một câu.

"Vì sao ngươi không che chở y?" Quý An Dật nhìn không thấu Quý A Cường, giống như hắn nhìn không thấu đại bá.

Tính tình của hai phụ tử nhà này, hắn hoàn toàn sờ không được.

Vấn đề này, Quý A Cường trầm mặc một lúc, mới nói. "A ma sinh ra ta."

Được rồi, lý do này.

Quý An Dật hé hé miệng, trong lòng rất khó chịu, hắn có cảm giác muốn chạy ra bên ngoài, tìm một người nào đó hung hăng đánh một trận để phát tiết cảm xúc của mình.

Trọng sinh vi Liễu ca nhi  _ Trần LiễuWhere stories live. Discover now