Chương 14: Thương Lượng.

1.1K 137 22
                                    

"Điền tam lang, một chốc nữa ngươi qua Hùng gia bên kia lấy điểm tâm sao?"

Điền tam lang nói:" Đúng vậy, Hùng phu lang có chuyện gì cứ nói. "

Đường Thọ cười cười:" Vậy thì phiền phức Điền tam lang giúp ta mang bình dầu đậu nành này qua đưa cho mẹ giúp ta, nói với bọn họ bên này có chuyện cần bàn bạc với bọn họ, thỉnh bọn họ đến đây một chuyến."

"Hảo, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ chuyển lời."

Đường Thọ ngồi ở băng ghế nhỏ Hùng Tráng Sơn mới làm, linh tinh mà nghĩ, điều kiện gia đình không quá tốt, tiền lời kiếm lâu như vậy, cũng không đủ làm gì, Hùng Tráng Sơn có sức ăn lớn, hoàn toàn là một thùng cơm.

Đang nghĩ đến Hùng Tráng Sơn, người nọ liền xuất hiện ngay trước mặt Đường Thọ.

Trong tay y mang theo cái gì đó, đặt dưới mặt đất :"Phu lang, ngươi xem, ghế dựa ngươi nói là cái dạng này?"

Dựa theo hình dung của Đường Thọ, Hùng Tráng Sơn dĩ nhiên thật sự làm ra một cái ghế dựa, ngoại trừ không có hoa văn tinh tế ra thì giống nhau như đúc.

Trong nhà đều là ghế đẩu, Đường Thọ ngồi một chút cũng cảm thấy không thoải mái.

Đường Thọ hai mắt sáng lên, đi dạo quanh ghế dựa một vòng, rồi ngồi thử một chút, rất vững chắc, cũng rất rộng lớn, chỗ dựa phía sau thập phần rộng rãi, rất thoải mái.

"Hùng phu lang, dầu đậu nành nhà ngươi làm sao đổi?" Trần tứ lang gánh non nửa túi đậu nành, cười hì hì hỏi.

Đường Thọ mặc áo may ô lông sói, ngồi trên ghế dựa Hùng Tráng Sơn vừa làm, phía dưới đã kê đệm da dê, có thể nói là thư thư thích thích, Trần tứ lang nhìn đến ước ao.

Đường Thọ lắc đầu nói:"Dầu đậu nành nhà ta tạm thời đủ, không thu hạt đậu, ngươi muốn dầu đậu nành phải dùng tiền mua, hai đồng tiền một bát."

Nam nhân chờ phía sau đổi dầu đậu nành nói:"Trần Tứ, ngươi gần đây dựa vào Hùng gia kiếm không ít tiền, Hùng phu lang cũng đã nói từ sớm, dầu đậu nành là dùng tiền mua, ngươi lại khiêng hạt đầu nành tới, ngươi cũng quá gian lận đi."

Trần Tứ cũng không có giận, có Hùng Tráng Sơn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm gã cũng không tiện gây sự, liền móc ra hai đồng tiền cùng một cái chén đưa cho Đường Thọ. Gã vốn cũng không có ý định đổi lấy, chính là muốn thử một chút, dù sao trong nhà cũng có đậu nành, thứ này lại không thể ăn nhiều, ăn nhiều trướng bụng.

Các thôn dân đến, mang theo đều là bát lớn, mà không quản bát bọn họ mang theo có bao nhiêu lớn, Đường Thọ đều căn cứ theo cái bát nhà mình.

Trần Tứ tiếp nhận cái bát, nhìn một chút, không đầy, kém một đốt ngón tay nữa mới bằng miệng bát, không nói gì gánh túi đi. Đậu nành này Hùng gia không muốn, gã có thể mang đến La gia, La gia làm đậu phụ cần số đậu nành lớn.

"Hùng phu lang, cho ta hai bát, bốn đồng tiền. "

"Hảo."

Lúc này mọi người đến đây đều để đổi dầu đậu nành, người đến lấy điểm tâm đến từ rất sớm, bọn họ còn muốn sớm lên trấn trên bán, tiễn hai người bày đi, trong nhà liền thanh tịnh, Đường Thọ nhàn nhã ngồi trên ghế xem Hùng Tráng Sơn làm đồ vật.

Xuyên Thành Phu Lang Của Đồ Tể Thô Bạo [ Drop..] Où les histoires vivent. Découvrez maintenant