Chương 10: She's so bad, but she does it so well

2.1K 91 15
                                    

 *Author's Note:

WARNING: MATURE CONTENT

Chương này khá là dài nhưng Kaylor feels rất là lênnnn <3 Mong là các cậu sẽ thích nó :)

Và nữa, cám ơn các cậu đã tiếp tục gắn bó với fic của tớ!!

Thatgoodgirl-faith :)

*Translator's Note:

Ầy chị Ly nhà ta thật là nham hiểm quá má :">

Mình cũng muốn cảm ơn mọi người nhiều dễ sợ luôn vì bản dịch này đã được hơn 1K reads rồi T.T.

Và nữa, chương này được dịch xong đúng vào ngày sinh nhật Taylor >:D< Chúc mừng sinh nhật Taylor đẹp gái đáng yêu dễ thương tài năng hoàn hảo toàn diện nấu ăn ngon rửa bát giỏi chiều vợ thương con của tụi em nhaaa <3 Nhân dịp sinh nhật 25 tuổi của chị, chị hãy dành tặng tụi em một món quà nhỏ đó là hãy sớm come out đi hai chệ :(( #thirsty.

Kaylor4ever ;)

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Taylor

"Goddamn I feel amazing

Damn I'm in the matrix

My mind is living on cloud 9 and this 9 is never on vacation

Start up that Maserati and VROOM VROOM I'm racin"

'Backstreet Freestyle' vang dội trong tai nghe khi tôi tập hùng hục trên máy chạy. Tôi đã chạy suốt 45 phút và các cơ trên khắp người tôi đang gào thét vì đau đớn. Bình thường tôi ghét chạy đến nỗi mỗi khi đến phòng tập, tôi sẽ tránh cái máy chạy càng xa càng tốt. Nhưng hôm nay thì khác, tôi cần thứ gì đó có thể giúp tôi thoát khỏi những ý nghĩ về Karlie. Chúng tôi đã không nói chuyện với nhau suốt tuần vừa rồi và tôi nhớ em chết lên được. Tôi vừa nhận được tin nhắn của em khi đến phòng tập và mặc dù đó chỉ là một tin nhắn đơn giản, Karlie cũng làm bừng sáng cả ngày hôm nay của tôi chỉ với tin nhắn đó. Tuy nhiên, nó cũng làm ý định chạy trốn khỏi suy nghĩ về em sụp đổ tan tành, và tôi nghĩ tự hành hạ mình trên cái máy chạy chết tiệt này có thể giúp được tôi. Tôi nhớ em... Còn tận 4 ngày nữa tôi mới có thể gặp lại em. Điều tồi tệ nhất trong 2 tuần chúng tôi xa nhau là việc phải đi ngủ một mình trong cô đơn lạnh lẽo mỗi tối. Tôi biết là nghe có vẻ điên thật đấy vì chúng tôi cũng mới chỉ hẹn hò với nhau được 2 tuần, nhưng tôi yêu Karlie và đó là tình yêu mãnh liệt nhất tôi từng cảm nhận được trong đời. Tôi chẳng màng đến việc chúng tôi tiến quá nhanh. Bỗng suy nghĩ của tôi đột ngột bị cắt ngang bởi tiếng 'bíp' phát ra từ máy chạy, báo hiệu thời gian chạy 60 phút của tôi đã kết thúc. Tôi nghĩ là mình đã chạy đủ cho cả một đời rồi nên quyết định bỏ đi tắm.

-------------

Khi tôi rời khỏi phòng tập thì cũng đã tầm 6 giờ tối. Tức là 11h đêm ở London. Muộn như vậy thì có lẽ Karlie đã về phòng, nghĩ vậy nên tôi gọi cho em dù chỉ kịp để chúc em ngủ ngon thôi cũng được. Điện thoại đổ chuông phải đến 1 phút trước khi hộp thư thoại nổi lên:

[Vietnamese Translation] Kaylor: Ready To RunNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ