Thứ nữ hữu độc - Cẩm Tú Vị Ươ...

By julianshan

225K 6K 251

Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ. Thế sự kh... More

Chap 1. Lãnh cung phế hậu
Chap 2. Thứ nữ bị vứt bỏ
Chap 3. Cơm canh đạm bạc
Chap 5. Heo chạy hết rồi
Chap 6. Gặp lại cố nhân
Chap 7. Quay về Lí Phủ
Chap 8. Mẫu từ nữ hiếu
Chap 9. Hoa cỏ vây quanh
Chap 10. Đại tỷ Lí Trường Nhạc
Chap 11. Trừng phạt nhẹ cảnh báo
Chap 12. Kỹ thuật pha trà
Chap 13. Mượn lực đánh trả
Chap 14. Mẹ cả nhỏ máu
Chap 15. Thiết kế bẫy
Chap 16. Nhẫn tâm tuyệt tình
Chap 17. Giết người diệt khẩu
Chap 18. Che dấu lẫn nhau
Chap 19. Mệnh khắc tinh
Chap 20. Dung nhan bị huỷ
Chap 21. Đều đang diễn trò
Phần 22. Lửa cháy đổ thêm dầu
Chap 23. Mèo con Uyên ương
Chap 24. Tơ lụa đều huỷ
Chap 25. Ai mới là con hát
Chap 26. Làm các ngươi nghẹn chết
Chap 27. Thù hận đã sâu
Chap 28. Lãng tử giữa hoa
Chap 29. Thư mời trong mưa
Chap 30. Ra sức đánh lãng tử
Chap 31. Kiêu ngạo ngang ngược
Chap 32. Chuốc hoạ lên người
Chap 33. Kín đáo dạy dỗ con gái
Chap 34. Hòn ngọc quý trên tay
Chap 35. Gặp lại cố nhân
Chap 36. Kẻ thù gặp mặt
Chap 37. Huynh muội đ ng mưu
Chap 38. Dụng tâm kín đáo
Chap 39. Âm thầm cấu kết
Chap 40. Phong ba đáp lễ
Chap 41. Nhịn đau bỏ những thứ yêu thích
Chap 42. Bán chủ cầu vinh
Chap 43. Chứng cớ vô cùng xác thực
Chap 44. Lật tay nắm càng khôn
Chap 45. Đảo khách thành chủ
Chap 46. Qùy xuống nhận sai
Chap 47. Cặn bã nam tặng lễ
Chap 48. Mẫu nghi thiên hạ
Chap 49. Tất cả các mưu đồ
Chap 50. Câu cá trong tuyết
Chap 51. Lấy làm của riêng
Chap 52. Gió thổi trong nhà
Chap 53. Chính là chôn sống ngươi
Chap 54. Trong hiểm cảnh cầu phú quý
Chap 55. Hào quang hiện ra
Chap 56. An Bình huyện chủ
Chap 57. Mưu đồ thất bại
Chap 58. Yến hội chúc mừng
Chap 59. Gió chợt nổi lên
Chap 60. Xuân thủy lăn tăn
Chap 61. Sóng lớn nổi lên
Chap 62. Đồi phong bại tục
Chap 63. Giam cầm thành họa
Chap 64. Âm hiểm độc ác
Chap 65. Trong kế có kế
Chap 66. Đào hố chôn ngươi
Chap 67. Mệnh treo một đường
Chap 68. Không thể buông tha
Chap 69. Giữa đường hiến nghệ
Chap 70. Náo động lớn
Chap 71. Cứu ngươi một mạng
Chap 72. Đêm khuya bị tập kích
Chap 73. Thân thế thần bí
Chap 74. Lạnh băng như đao
Chap 75. Có tâm có khác
Chap 76. Vận mệnh điên đảo
Chap 77. Cháy lớn đêm khuya
Chap 78. Ác quỷ đòi mạng
Chap 79. Không thể buông tha
Chap 80. Đối chọi gay gắt
Chap 81. Đàn bọ cạp loạn vũ
Chap 82. Đột nhiên phát điên
Chap 83. Kim chi ngọc diệp
Chap 84. Độc ác như thế
Chap 85. Ma cao một thước
Chap 86. Đạo cao một trượng
Chap 87. Tranh dành tình yêu
Chap 88. Bộ bộ kinh tâm
Chap 89. Nước cờ cao tay
Chap 90. Bọ ngựa bắt ve
Chap 91. Mệnh tán hoành tuyền
Chap 92. Yếu đuối đáng thương
Chap 93. Tang mẹ cẩu thả
Chap 94. Người sang bắt quàng
Chap 95. Vô tình vô nghĩa
Chap 96. Tương đương phản nghịch
Chap 97. Tứ tử Tưởng gia
Chap 98. Thân càng thêm thân
Chap 99. không khí vui mừng
Chap 100. Thiền sư vô địch
Chap 101. Phu nhân chính thất
Chap 102. Càng lúc càng loạn
Chap 103. Cao thủ dùng độc
Chap 104. Thần y nửa đêm
Chap 105. Đại tỷ huỷ dung
Chap 106. Không rét mà run
Chap 107. Tính toán như ý
Chap 108. Thối rữa đến cùng
Chap 109. Thân thế ly kì
Chap 110. Yêu tinh hiện thế
Chap 111. Trời quang sét đánh
Chap 112. Tổn thất nặng nề
Chap 113. Đã tìm tới cửa
Chap 114. Nên duyên Tần Tấn
Chap 115. Không cần nể mặt
Chap 116. Trong bẫy có bẫy
Chap 117. Đối chất Kim điện
Chap 108. Tiệc không yên bình
Chap 109. Chúc thọ chết yểu
Chap 120. Đối tượng công kích
Chap 121. Ám sát đêm khuya
Chap 122. Từng bước ép sát
Chap 123. Vở kịch luân lý
Chap 124. Thiên đao vạn quả
Chap 125. Đúng là thổ lộ
Chap 126. Điên cuồng giết hại
Chap 127. Hình phạt tàn khốc
Chap 128. Dê non đợi mổ
Chap 129. Ghen tỵ thành cuồng
Chap 30. Chỉ vì tư lợi
Chap 131. Tiến dần từng bước
Chap 132. Là ngày đại hỉ
Chap 133. Cạm bẫy trùng trùng
Chap 134. Nợ sau tính sổ
Chap 135. Hoàng tử mạc bắc
Chap 136. Chọn người hòa thân
Chap 137. Bỏ đá xuống giếng
Chap 139. Đạo lý theo đuổi
Chap 140. Long trời lở đất
Chap 41. Bố trí nghi trận
Chap 142. Đại họa ngập trời
Chap 143. Tưởng gia bị diệt
Chap 144. Bỏ đá xuống giếng
Chap 145. Bại lộ bí mật
Chap 146. Giằng co đại điện
Chap 147. An Bình quận chúa
Chap 148. Việt Tây công chúa
Chap 149. Cái gọi là hoán thân
Chap 151. Con tin kiêu ngạo
Chap 151. Qủa nhiên có bệnh
Chap 152. Họa Thủy Đông Dẫn
Chap 153. Mọi chuyện đã ngã ngũ
Chap 154. Bí mật am ni cô
Chap 155. Không khí vui mừng
Chap 156. Ai là hung thủ
Chap 157. Đối chọi gay gắt
Chap 158. Cạm bẫy trùng trùng
Chap 159. Thanh tẩy triều đình
Chap 160. An Quốc gặp tai ương
Chap 161. Họa càng thêm họa
Chap 162. Nhất tiến tâm điêu
Cha 163. Ám dạ tử thần
Chap 164. Vạn trùng gặm thân thể
Chap 165. Hỷ đường phía trên
Chap 167. Liệt hỏa phanh du
Chap 168. An Quốc chết thảm
Chap 169. Vạn kiếp bất phục
Phần Không Tên 170
Chap 171. Nước đổ khó hốt
Chap 172. Gánh hát Thiên Hương
Chap 173. Gặp lại cố nhân
Chap 174. Phật châu huyền bí
Chap 175. Kinh hồng khó nhìn
Chap 176. Quách gia ái tử
Chap 177. Húc Vương điện hạ
Chap 178. Thái công câu cá
Chap 149. Vĩnh tuyệt hậu đoạn
Chap 180. Nguyên Dục bỏ mạng
Chap 181. Nợ máu trả bằng máu
Chap 182. Lâm An công chúa
Chap 183. Hồng Môn Vũ Yến
Chap 184. Mãng xà kinh hồn
Chap 185. Ung Văn thái tử
Chap 197. Hoàng tử mặt cười
Chap 188. Sớm có hôn ước
Chap 190. Nhị vị hoàng tử
Chap 198. Chịu đòn nhận tội
Chap 199. Mỹ nhân đến cửa
Chap 200. Hổ lạc đồng bằng

Chap 4. Xử lý Lưu thị

1.1K 44 0
By julianshan


Chu Thanh là một nam nhân, chiều sâu khi nhìn nhận một vấn đề hơn xa Lưu thị, cho nên hắn đối xử với Lí Vị Ương không ác liệt, bởi vì hắn có nguyên tắc để lại một đường lui cho mọi việc, vì thế mỗi lần hắn về nhà, Lí Vị Ương sẽ có mấy ngày lành trôi qua.

Nấu xong dập tắt lửa, Lí Vị ương mở đôi mắt to mờ mịt hơi nước, suy nghĩ nửa ngày, rốt cuộc chậm rãi đứng lên. Vừa định nâng cánh tay tê mỏi lên xoa nắn. Ngoài cửa đột nhiên truyền đến giọng nói: "Nha đầu chết tiệt kia ngươi lại nhàn hạ, nhanh thu dọn phòng bếp! Lát nữa ta về xem ngươi có còn nhàn hạ hay không!"

Lí Vị Ương chậm rãi nhìn thoáng qua tiểu cô nương tay chống hông đứng ở cửa, quắc mắt trừng trừng nhìn mình, tiểu cô nương này chỉ lớn hơn mình một tuổi, lại cao hơn nửa cái đầu, bộ dáng cao lớn, tướng mạo vốn rất xinh đẹp, mà khuôn mặt lại mang vẻ chanh chua, đánh tan sự xinh đẹp vốn có.

Chu Lan Tú tràn ngập sự đố kị nhìn chằm chằm khuôn mặt thanh tú của Lí Vị Ương, trong lòng hừ lạnh, vừa đi ra ngoài, vừa quay đầu phân phó: "Nhớ cọ nồi sạch sẽ, còn trên đất nữa, không được để lại nước! Đồ vụn trên bếp cũng phải dọn sạch!"

Lí Vị Ương đứng trong phòng bếp nhỏ hẹp, nhìn bóng lưng đối phương, đột nhiên nở nụ cười. Qua nửa canh giờ ngắn ngủi, nàng mới rửa xong toàn bộ nồi, cong lưng bắt đầu lau.

Lúc này, Chu Lan Tú đột nhiên thò đầu từ cửa sổ vào nói: "Ngươi làm thế có thể lau sạch sẽ sao, phải quỳ xuống đất mà lau! Thế cũng không biết! Đúng rồi, chum nước không có nước, làm xong thì xách nước đổ đầy! Có nghe thấy không?"

Lí Vị Ương vươn tay lau mồ hôi trên trán và dưới cằm, tiếp tục làm việc.

Cho tới giờ đều là như thế, thân là con gái nhà làm nông, Chu Lan Tú cũng phải làm việc, nhưng nàng ta luôn nghĩ mọi biện pháp đem hết việc giao cho Lí Vị ương, sau đó nàng ta sẽ biến toàn bộ thành công lao của mình, còn ra ngoài nói với người khác là nàng ta rất vất vả, còn phải chăm sóc thiên kim tiểu thư cái gì cũng không biết làm. Không chỉ có thế, mỗi ngày đến lúc Lí Vị Ương có thể đi ăn cơm, thì chỉ còn lại một hai cái bánh bao đã lạnh ngắt, trong nồi cũng chỉ còn lại ít cặn canh. Trước kia Lí Vị Ương vừa làm vừa khóc, nhưng hiện giờ mọi thứ nàng đều không để trong lòng, mặc kệ vất vả như thế nào, nàng vẫn có thể chịu được.

Ban đêm, Chu Thanh không ở nhà ăn cơm, được trưởng thôn mời đi ăn, quản sự giống như hắn, trong Lí gia ở Bình thành không biết có bao nhiêu người, nhưng mà trong thôn nhỏ này, được coi là một nhân vật rất giỏi.

Lí Vị Ương biết, Chu Thanh uống rượu rất tốt, mỗi lần không uống đến nửa đêm sẽ không về, cho nàng một cơ hội rất tốt. Đợi đến ban đêm yên tĩnh, Lí Vị Ương tính toán thời gian, lặng lẽ cầm lên dải lụa màu đỏ mà ban sáng lúc giặt quần áo cố ý giữ lại, lặng lẽ đứng dậy, mở cửa, đi đến bên cạnh hàng rào, mắc dải lụa đỏ lên trên hàng rào, sau đó nhìn thật lâu, khẽ cười, xoay người nhanh chóng về phòng.

Đến nửa đêm, đột nhiên nghe thấy tiếng cửa lớn mở, Lí Vị Ương nghiêng tai lắng nghe, thấy có tiếng huyên náo, nàng nghiêng người, coi như không nghe thấy gì cả.

Đúng lúc này, Chu Thanh uống say khướt trở về, thấy trong phòng mình có bóng dáng nam nhân cao lớn thoáng qua, trong lòng trầm xuống, lập tức tỉnh rượu, đi lấy dao, rầm một tiếng đã văng cửa phòng.

Một tiếng này, kinh động toàn bộ người trong viện. Riêng Lí Vị Ương nhắm hai mắt lại, lẳng lặng lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Đột nhiên nghe bốp một tiếng, như là có ai đó bị đánh một bạt tai thật mạnh, tiếp theo nghe thấy Chu Thanh mắng: "Con tiện nhân này, ngươi thừa dịp ta không có nhà gọi dã nam nhân đến! Đúng là không biết xấu hổ! Cái gì? Ngươi không biết? Ta rõ ràng nhìn thấy bóng người từ trong phòng ngươi chạy ra, ngươi còn không biết xấu hổ nói không biết, chỉ sợ sau này ta bị người khác chém chết, ngươi cũng nói không biết." Nói xong lại tát thêm hai phát. Người bị mắng, rõ ràng là Lưu thị.

Không đợi Lưu thị biện bạch, Chu Thanh lại hét lên: "Ngươi còn không quỳ xuống, ta muốn ngươi nói rõ dã nam nhân kia là ai! Ngươi không nói, tối nay là ngày chết của ngươi." Lại nghe thấy Lưu thị khóc lớn năn nỉ: "Thiếp bị oan! Thiếp sao có thể làm ra loại chuyện xấu hổ thế này!"

Trong phòng, Chu Thanh phun một ngụm nước miếng lên mặt Lưu thị, nói: "Bị oan? ! Có người nào oan uổng ngươi! Làm gì có người nào có cừu oán đến oan uổng ngươi!" Rồi bắt đầu đánh tiếp.

Lưu thị sao có thể từ bỏ ý đồ, túm lấy tay áo Chu Thanh bắt đầu chống cự.

Chu Thanh mắng, càng giận dữ hơn, một tay giật tóc Lưu thị, kéo dài trên đất, vừa đá vừa đánh, mắng: "Ngươi làm mất hết thể diện nhà họ Chu ta!"

Lưu thị đúng là có tình nhân ở bên ngoài, nhưng trước giờ đều thừa dịp trượng phu và con trai không ở nhà mà treo lụa đỏ lên hàng rào để gọi đến, hôm nay bà không treo, người đó sao lại đến! Bà đang lặng lẽ mở cửa sau thả người, ai ngờ trượng phu trở về! Lúc này trong lòng bà như có vạn tên xuyên tim, không kịp né, bị Chu Thanh đánh rất mạnh, dồn sức bỏ chạy.

Chu Thanh mắng: "Con tiện nhân, trở về cho ta!"

Đuổi tới sân mới túm được tóc Lưu thị, nghe thấy Lưu thị rên một tiếng, té ngã ra đất, Chu Thanh đang định đánh tiếp, Chu Giang lao tới, nói: "Phụ thân, phụ thân, đừng náo loạn nữa, đừng náo loạn nữa, mẹ sao có thể làm ra loại chuyện đó, có chuyện gì về phòng nói tiếp, về phòng nói tiếp!"

Lưu thị nghe thấy, hiểu được ý của con trai, lập tức khóc lớn, toàn tâm toàn ý nháo sự việc lớn thêm, để Chu Thanh có kiêng kị: "Ông ở bên ngoài uống rượu, hoa mắt nhìn nhầm rồi, vô duyên vô cớ oan uổng tôi!"

Chu thanh cười lạnh nói: "Oan uổng ngươi?! Ta phỉ nhổ! Hôm nay ta mới uống nửa cân rượu, không đến mức mờ mắt không phân biệt được nam nhân nữ nhân! Ta không ngờ được, hoá ra ngươi bấy nhiêu tuổi rồi, còn có thể làm ra loại chuyện đó. Ta ở ngoài mấy năm nay, nhân tình của ngươi đến đây không biết bao nhiêu lần, còn giả trang đứng đắn trước mặt ta cái gì!"

"Được, ông không tin, tôi chết cho ông xem! Chết cũng là Chu gia ông bức chết!" Lưu thị là một người đàn bà chanh chua, đã nhảy dựng lên đập đầu vào vách tường. Chu Thanh nhanh mắt, túm lấy hai tay bà, mắng: "Ngươi lấy cái chết doạ ai?" Thuận tay ném xuống đất, đạp thẳng vào ngực bà ta, càng nghĩ càng giận, quay đầu cầm lấy then cửa, đánh liên tiếp lên người bà.

Tiếng Lưu thị khóc thét như tiếng giết heo truyền ra xa, Lí Vị Ương lại nghiêng người, khoé miệng hơi nhếch lên. Cái này gọi là tự làm bậy, không thể sống.

Hàng xóng láng giềng bên cạnh nghe thấy động tĩnh bên này, đều mở cửa đi ra, Mã thị Chu Lan Tú trong phòng đương nhiên đã sớm nghe thấy, nhưng Mã thị là con dâu, nào dám đi ra xem chuyện xấu của mẹ chồng, Chu Lan Tú có ý muốn chạy ra cứu mẹ nàng, nhưng mà nhìn qua cửa sổ thấy dáng vẻ hung ác của cha, lại không dám nhúc nhích.

Chu Giang nhìn động tĩnh xung quanh, vội ngăn Chu Thanh lại cao giọng nói: "Cha, cha uống nhiều rượu, khuya khoắt đừng nháo loạn nữa, đánh thức hết hàng xóm láng giềng" Nói xong bước lên cướp lại then cửa, kéo Chu Thanh sang một bên, nhỏ giọng nói: "Cha, có chuyện gì từ từ rồi nói, có muốn động tay động chân thì cũng về phòng đã, bị hàng xóm nhìn như thế rất kỳ cục!"

Chu Thanh trừng mắt với Lưu thị, đã đánh bà ta đến mức hít vào thì nhiều mà không thở ra được bao nhiêu, vẫn còn chưa hết giận, mạnh mẽ đá Chu Giang: "Ta không ở nhà, đến cái cửa ngươi cũng không nhìn cẩn thận, mất mặt xấu hổ, còn không đỡ bà ta vào phòng!"

Chu Giang nhịn xuống sự tức giận, đỡ Lưu thị bị đánh đến chết khiếp, Lưu thị là một người đàn bà chanh chua, bị đánh đến sắp không chống đỡ được, mà miệng vẫn hùng hổ nói mình bị oan uổng, khóc không ngừng. Một lát sau nghe thấy Chu Thanh cao giọng mắng: "Câm miệng! Khuya khoắt, khóc tang cái gì!"

Nhất thời, thế giới được yên tĩnh——

Lí Vị Ương nghe đến câu này, không nhịn được nữa, cười rộ lên.

Continue Reading

You'll Also Like

168K 11.8K 113
Chúng ta thường quen với khái niệm thanh xuân là dang dở, tình đầu là dở dang. Tuy nhiên, mỗi con người là một số phận, mỗi con người là một cuộc sốn...
207K 17.1K 51
Tên truyện: Tay bắn tỉa ở Sarajevo Tác giả: Giang Đình Edit: Dờ Thể loại: đam mỹ, hiện đại, lịch sử, chiến tranh, chính kịch, cường cường, niên thượn...
1.9M 76.3K 194
Hán Việt : Tự Cẩm Tác giả : Đông Thiên Đích Liễu Diệp Edit : Khuynh Vũ Thể loại : Trùng sinh , ngôn tình , cổ đại , HE, tình cảm , cung đình hầu tư...
45.3K 3K 73
Bạn đang đọc truyện Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị của tác giả Alone star. Chuyện có rất nhiều yếu tố 18+ giữa nữ +nữ ,Nam +nữ mọi người căng nhắc tr...