[Snarry - HPSS] Dạ khúc

By Snitch_yeu_Vac

2.9K 294 8

[HPSS] Dạ khúc Tác giả: tiranog Thể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - HPSS, sau chiến tranh, Snape là ma cà... More

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15 (18+)
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23 (18+)
Chương 24 ( có H)
Chương 25
Chương 26
Chương 27 (18+)
Chương 28 (có H)
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42 (có H)
Chương 43

Chương 19

64 6 1
By Snitch_yeu_Vac

Chương 19

"Ông... có muốn không?"

Có vẻ như Snape phải mất một lúc để sửa sang lại suy nghĩ của mình. "Làm sao ta có thể không muốn một... người bạn đồng hành tự nguyện hiến máu của mình cho ta, người mà sau khi xong việc ta không cần xóa ký ức của họ? Ta còn hơn cả mong muốn; ta đồng ý."

Bây giờ đến lượt Harry sửng sốt. "Tôi đã tưởng ông sẽ... thận trọng hơn, rằng ông sẽ khiến tôi... Tôi không biết, có lẽ sau khi tôi kỹ càng tỉ mỉ giải thích muốn trao đổi cái gì, thì ông mới đồng ý với bất cứ điều gì."

"Điều cậu đang đề nghị cho ta là một cuộc sống không có sự nhục nhã và nguy hiểm – còn có điều gì có thể quý giá hơn điều đó? Cho dù cậu muốn ta làm cái gì, ta đều sẽ làm điều đó."

Cổ họng cậu thắt chặt lại đến mức cậu gần như không thể thở được. Sống nhiều năm như thế, Harry thật sự chưa từng nghĩ tới kế hoạch như vậy. Nhưng bây giờ khi cậu đã nói ra đề nghị của mình, cậu mới nhận ra nó lãnh khốc như thế nào, nếu không muốn nói là đáng ghê tởm tột đỉnh thế nào. Snape bị lún sâu trong một tình cảnh tuyệt vọng, và ông ấy đã xử lý nó bằng thái độ đáng tôn kính nhất có thể. Người đàn ông này cần máu để tồn tại, và ở đây ông ấy buộc phải trao đổi tình dục để đổi lấy nó. Cậu là loại người như thế nào mà lại lợi dụng sự bất hạnh của người khác để bòn rút lợi ích như thế này? Nếu có một con quái vật trong căn phòng này, thì đó không phải là Snape.

"Tôi... tôi... đã không nghĩ kỹ chuyện này. Tôi làm như vậy là không đúng. Ông không cần phải - "

"Không cần như thế nào?" Snape ngắt lời cậu. "Không cần mang lại niềm vui cho một chàng trai trẻ đẹp, người có can đảm và lòng thông cảm đã vươn tay giúp đỡ ta trong giờ phút đen tối tuyệt vọng nhất của ta? Potter, lúc này cậu không ép buộc ta phải làm bất cứ điều gì cả. Nếu ta không muốn, ta có thể nói 'không' và tự thỏa mãn nhu cầu của mình ở nơi khác. Cậu đã đưa ra một đề nghị. Ta đã chấp nhận nó. Không có gì sai trong đó cả."

Harry càng buồn bực hơn nữa khi thấy mình hoàn toàn bị phân tâm bởi lời khen mà Snape đã dành cho cậu. Cậu không thể tin nổi lời bình kia, nên liền hỏi lại với giọng không chắc chắn, "Ông cảm thấy tôi rất xinh đẹp?"

Cảm xúc tức giận làm đôi môi mỏng của Snape mím lại. Câu trả lời của Snape khiến cậu nhận ra rằng, Snape không phải đang khó chịu vì cậu. "Ta không có ý vũ nhục."

Vào trong tai cậu, thì những từ căng thẳng này chẳng có ý nghĩa gì cả. "Vũ nhục? Ông đang nói gì vậy?"

"Ta có thể tự mình hiểu được. Không cần một tấm gương để ta biết rằng, trong ba thập kỷ qua, những người bạn giường chỉ đến với một người như ta.... duy nhất vì ta đã trả tiền đổi lấy," Snape thấp giọng giải thích.

Một lần nữa, lời nói của Snape bóp nghẹt cổ cậu. Harry nhìn người đàn ông này, người mà cậu và phần còn lại của thế giới đều đánh giá cho là xấu xí, và cảm thấy trái tim mình sắp tan nát vì thương tâm. Dáng vẻ này nhất định phải bị cho rằng là phi thường... khiến người chán ghét sao? Và, thực sự, Snape có xấu như vậy sao? Đúng thế, ông ấy có một cái mũi to. Hàm răng và làn da của ông ấy hơi vàng, nhưng khi không gầm gừ rít gào tức giận mắng chửi, thì nhìn ông ấy cũng không xấu đến mức không thể gặp người. Cậu cho rằng hơn cả ngoại hình, chính biểu hiện và sự ác ý của Snape đã khiến ông ấy trở nên càng không có mị lực hơn.

"Giáo sư Snape, tôi đã mời ông lên giường ngủ với tôi. Ông có quyền nói những điều như vậy nếu ông muốn nói, nhưng điều tôi muốn nói rõ chính là, điều phần lớn mọi người không thích không phải là ngoại hình của ông, mà chính là thái độ của ông. Khi ông không... châm biếm người khác, ông trông không tệ lắm đâu."

"Thật là quá khen," Snape nói.

Harry cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe thấy ngữ khí châm chọc ưu nhã của người đàn ông đã trở lại. Cậu thực sự thích nó hơn là sự trung thực tự biết vị trí của bản thân như ban nãy.

"Và nếu cậu định 'lên giường ngủ với ta' như cậu đã diễn đạt một cách tao nhã như vậy, cậu có thể muốn gọi ta bằng một cái gì đó khác hơn là 'giáo sư Snape'."

Một lần nữa, Harry thấy mình đang cười. "Ông muốn đề nghị gì?"

"Có lẽ là, tên của ta?"

"Ông là một tên khốn hay mỉa mai, Severus," cậu thử nói ra tên này, "Ông biết điều đó, phải không?"

"Không, ta không biết, nhưng cảm ơn cậu đã nhắc nhở ta về sự thật đó."

Vẫn cười khúc khích, Harry lắc đầu và uống thêm một ngụm nữa.

Cậu liếc mắt qua, thấy Snape đang nhìn cậu với vẻ mặt khó có thể nắm lấy. Khi ánh mắt của họ chạm nhau, cục yết hầu của Snape dường như lắc lư trên dưới, và sau đó ông hỏi: "Cậu có ý tưởng gì sao?"

Bây giờ khi họ đã muốn càng tiến thêm một bước, Snape dường như không biết phải làm sao.

"Tôi nghĩ chúng ta cần ngồi gần hơn một chút, so với khoảng sáu thước Anh bây giờ," Harry nói, đứng dậy khỏi ghế.

Cậu cân nhắc đến việc trực tiếp đi đến bên kia chiếc ghế dài, đợi Snape đến ngồi cùng cậu như họ đã làm lần trước, nhưng Snape vẫn là bộ dáng khiếp sợ sâu sắc như cũ, trông có vẻ như sẽ không nhúc nhích ngồi im tại chỗ. Quả thực cứ như là vì bây giờ ông ấy không ở trong tình trạng mà ông ấy gọi là 'lâm vào nguy cơ', nên Snape không biết phải tiếp tục như thế nào.

Thật là một sự ngạc nhiên khi nhận ra rằng, theo một cách nào đó, Snape cũng thiếu kinh nghiệm trong lĩnh vực này giống như cậu vậy. Trả tiền cho ai đó để được cho phép uống máu người đó, thực sự không thể được coi là trải nghiệm tình dục, ngay cả khi Snape cuối cùng đã làm hài lòng những người đồng hành đã được trả tiền của mình, như Harry suy đoán trong quá khứ đã xảy ra. Lần trước Snape đã sử dụng miệng quá tốt, nên tuyệt đối đó không thể nào là lần đầu tiên.

Một lần nữa, việc vào lúc này, người kia cũng không tự tin hơn cậu, đã làm cậu bớt lo lắng bất an.

Harry nở một nụ cười căng thẳng, rồi tiến về phía chiếc ghế của Snape và cúi người xuống. "Lần trước hai chúng ta đã làm rất tốt, phải không?"

Snape gật đầu, vẫn mang vẻ mặt mờ mịt mê người đó.

Đôi mắt đen đó dán chặt vào cậu như thể trước đây ông ấy chưa bao giờ nhìn thấy bất cứ sinh vật gì giống như cậu.

"Ông yêu thích, làm như thế nào?" Harry hỏi, không thể giấu được vẻ hồi hộp. "Hay là ông không... thích màn dạo đầu?"

Đó là điều mà cậu chưa từng suy xét qua, rằng có lẽ nhu cầu của ma cà rồng chỉ liên quan đến máu và săn mồi. Đối với Snape, có thể tất cả trò chơi động tác tình ái đều là dư thừa.

"Ta sẵn sàng làm bất cứ điều gì cậu muốn. Thỏa thuận... của chúng ta là vì cho đôi bên đều có lợi."

Ngoại trừ bảo với cậu rằng Snape nguyện ý nhân nhượng cậu ra, thì những lời này thật sự không trả lời đến vấn đề.

Harry vừa cảm thấy biểu tình thiếu nghiêm túc kiểu này xác thật rất thích hợp với Snape, vừa cúi người về phía trước thử hôn ông ấy một chút. Trong tất cả mọi người, cậu lại là cố tình làm loại chuyện này đối Snape, cảm giác thật sự rất kỳ lạ, nhưng cậu nhớ đến lần trước khi họ ở bên nhau, Snape đã khiến cậu cảm thấy tốt như thế nào. Snape có thể là người thiếu gợi cảm mị hoặc nhất, nhưng hơi thở đầu tiên của mùi hương đàn ông của ông ấy đã khiến Harry lập tức cương cứng.

Cậu nhận ra rằng đây có lẽ chỉ là ảnh hưởng của pheromone. Nhưng vì cảm thấy rất tuyệt vời, nên cậu thực sự không quan tâm lắm.

Bàn tay của Snape đặt lên giữa ngực cậu, ngay trước khi miệng họ chạm vào nhau. Cậu lập tức căng thẳng, nghĩ rằng Snape đang ngăn cậu không cần tiếp tục, nếu thật sự là như vậy, thì đúng là mất mặt về tận nhà.

Harry có thể nhìn thấy sự giật mình hoảng sợ trong mắt Snape vì việc cậu muốn hôn môi ông ấy, thậm chí có lẽ còn vì thế mà không biết làm sao. Loại tiếp xúc này xác thật cảm giác rất quái lạ, gần như là quá thân mật, vì cậu phải dựa toàn bộ cơ thể vào Snape để chạm được tới miệng của người đàn ông cao hơn mình. Nhưng ngoài đụng chạm ban đầu đó ra, thì Snape không có động thái nào để ngăn cản cậu.

Đây không phải là nụ hôn đầu tiên của cậu, cảm giác lại cứ như nó là vậy. Có một sự do dự đầy mê hoặc của lần đầu tiên chạm nhau, sự không chắc chắn khi miệng họ quét qua đối phương, vừa mê người vừa xấu hổ lại làm người động tình. Snape dường như không biết phải nghiêng đầu đi khi Harry rướn người về phía trước để gặp được miệng ông, kết quả là mũi của họ va vào nhau hơi đau.

Harry với tay lên và vùi tay vào trong mái tóc của Snape, mái tóc ở tối nay khi sờ vào có cảm giác mềm mại và sạch sẽ, và giữ đầu ông ấy cố định trong khi cậu chỉnh lại góc độ mặt của mình để thử lần nữa.

Lần này, mũi của họ không lại chạm vào nhau. Khi cậu cảm thấy môi họ yên ổn dựa vào người kia, cậu bắt đầu hôn cái miệng không phản ứng đó.

Lúc đầu, cảm giác giống như hôn một bức tượng. Snape dường như gần như bị đóng băng, như thể ông ấy đang chờ đợi một tai họa nào đó đột nhiên ập đến. Nhưng khi không có gì dị thường xảy ra, sự căng thẳng dường như rời khỏi cơ thể Snape, và đôi môi bên dưới môi cậu bắt đầu hôn lại cậu.

"Mmmmm," Harry ậm ừ khen ngợi khi miệng của họ bắt đầu di chuyển vào nhau một cách đầy đói khát.

Tò mò muốn xem chuyện gì sẽ xảy ra, cậu lướt lưỡi mình trên đôi môi ấm áp của Snape. Kết quả là hai mảnh môi lập tức mở ngay ra đón chào cậu.

Miệng của Snape cũng vô cùng quyến rũ như mùi hương của ông ấy. Khi Harry khám phá chiều sâu ấm áp, ướt át đó, các giác quan của cậu bắt đầu quay cuồng trong một cơn khoái cảm mãnh liệt đến chóng mặt. Cậu có thể cảm thấy một hơi ấm hoàn toàn tuyệt vời lan tỏa khắp người, làm nhịp tim và hơi thở của cậu tăng vọt. Tất cả những gì cậu có thể nghe thấy là tiếng tim đập thình thịch và những âm thanh nho nhỏ của khoái cảm mà cậu không thể kìm nén được. Cậu rất khiếp sợ ý thức được, là phòng khách xung quanh cậu thực sự dường như đang quay cuồng.

Bàn tay của Snape đặt trên hai bên đầu của Harry và kiên định – cho dù rất nhẹ nhàng - đẩy cậu lại. "Từ từ đã."

Cậu thực sự choáng váng, chứ không phải chỉ đơn thuần là hưng phấn, cậu kêu lên, "Oa! Chuyện gì xảy ra vậy? Tôi cảm thấy... như bị say."

Những đầu ngón tay của bàn tay phải của Snape vuốt ve má cậu, trong một sự âu yếm làm người ý loạn tình mê, mà dường như ông ấy vô thức làm.

"Hãy nhớ rằng, nước bọt của ta có tác dụng kích thích tình dục. Nếu hiệp nghị của chúng ta vẫn luôn tiếp tục, thì cậu sẽ dần quen với nó và có thể chịu đựng nó trong khoảng thời gian dài hơn, nhưng – "

"Lúc đầu nên là nếm ít thôi?" Harry hỏi, và nở một nụ cười cổ vũ nho nhỏ, bởi vì câu nói 'nếu hiệp nghị của chúng ta vẫn luôn tiếp tục' và toàn bộ thái độ của Snape dường như đang ám chỉ rằng người đàn ông kia đang mong đợi cậu sẽ thay đổi quyết định.

Chương 19

Continue Reading

You'll Also Like

38.9K 6.8K 82
Tên truyện: Harry và thằng học trò GenZ xuyên về năm 1976 Tác giả: Hải Thị Thận Lâu Thể loại: Snarry, đam mỹ, ABO, HE Bản quyền nhân vật thuộc về J...
151K 13.6K 80
Tên truyện: Đứa trẻ đến từ tương lai Tác giả: Hải Thị Thận Lâu (là tui đó tự sáng tác nên không chắc có thể hoàn thành) Thể loại: Snarry, đam mỹ...
457 54 8
Tác giả: Một đống Galleon Bìa: Tiệm Design của Bò Béo Fanfic Snarry dưới dạng thơ. Chỉ là những bài thơ nhỏ trong lúc mơ màng, hy vọng mọi người sẽ ủ...
3K 427 19
[SSHP] Chờ đợi để chia xa Tác giả: emynn Thể loại: fanfic Harry Potter, Snarry - SSHP, có ngọt có ngược, linh hồn bạn lữ, HE Dịch: Snitch yêu Vạc Tea...